Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Cát Lâm

[MINH HUỆ 28-06-2020] Vào mùa đông năm 2018, mắt dì tôi đột nhiên không còn nhìn rõ nữa. Thậm chí cả đi vệ sinh cũng phải cần có người dẫn. Sợ hãi và lo lắng, dì liền đến bệnh viện để xét nghiệm. Dì đã phải nhập viện hai tuần mà thị lực vẫn không hề được cải thiện. Bác sĩ khuyên dì về nhà vì ông ấy cũng không thể làm gì hơn.

Dì tôi rất buồn và thất vọng. Bà từ chối chấp nhận thực tế rằng mình sẽ mù. Dì gọi cho tôi và khóc: “Hãy giúp dì tìm ai đó thuyết phục bác sĩ cho dì nằm viện. Thị lực của dì vẫn chưa được phục hồi. Dì không muốn bỏ cuộc“. Tôi cảm thấy buồn. Tôi đã liên lạc với bạn tôi để nói chuyện với bác sĩ. Bác sĩ cho dì tôi nằm viện thêm một tuần nữa nhưng tình hình vẫn không được cải thiện.

Một ngày nọ, mẹ con tôi đến thăm dì. Khi chúng tôi vào khoa của dì, dì nghe thấy tiếng chúng tôi và bắt đầu khóc. Dì than “Dì không thấy gì cả. Làm thế nào mà dì có thể sống đến hết cuộc đời này đây?”

Cả hai mẹ con tôi đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi biết chỉ có Sư phụ Lý (Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) là có thể giúp dì. Tôi bèn ngồi xuống cạnh dì và nói: “Dì à, đừng lo lắng. Con biết một điều tuyệt vời có thể giúp dì”. Sau khi nghe thế, lập tức dì vui vẻ cười và nói: “Nhanh, mau nói cho dì nghe nó là gì nào”. Một cách từ tốn, tôi bảo rằng dì không cần nhập viện, mua thuốc hay tiêu tốn bất cứ chi phí nào: “Chỉ cần dì nhớ và thành tâm niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo’, con tin chắc rằng thị lực của dì sẽ phục hồi”.

Dì nói một cách vui vẻ: “Ta sẽ thử! Ta sẽ nhớ những câu này và đọc chúng. Có vẻ như bệnh viện thật sự không thể giúp ta rồi. Ta sẽ chỉ tin vào Đại Pháp”. Thế là hàng ngày bà liên tục niệm hai câu đó.

Sau đó dì tôi đã nói với tôi: “Thật là thần kỳ quá! Dì chỉ liên tục niệm hai câu đó, và thị lực của dì hồi phục mà không phải tốn đồng tiền nào. Cảm ơn con đã nói cho dì điều này!”. Tôi bảo dì nên cảm ơn Sư phụ Lý vì chính Ngài đã phục hồi thị lực cho bà. Dì nói: “Cảm ơn Sư phụ Đại Pháp! Xin cảm ơn Ngài!”

Chuyện này đã xảy ra hai năm trước và cho đến nay dì tôi vẫn nhìn rõ và có sức khỏe tốt. Hàng ngày dì ấy sống vui vẻ. Dù rằng bà không phải là một học viên, dì tôn trọng Pháp Luân Đại Pháp một cách sâu sắc và chia sẻ hai câu đó với những người khác để họ cũng có thể đắc phúc báo.

Mẹ chồng tôi

Tôi còn muốn kể với bạn một điều tuyệt vời khác đã xảy ra. Mẹ chồng tôi bị bệnh tiểu đường biến chứng. Bà đi lại khó khăn, thường xuyên bị ngã và còn không nhìn rõ. Vì đã tiêm quá nhiều insulin nên một số vùng trên bụng bà trở nên cứng lại. Mẹ tôi đã tiêu rất nhiều tiền và đã dùng nhiều phương pháp điều trị khác nhau, nhưng không cách nào hiệu quả. Hàng ngày, bà đều phải chịu những cơn đau đớn hành hạ và thường thở dài nói với chúng tôi: “Khi nào thì mẹ mới hết đau đớn đây? Mẹ ước muốn có một ngày không còn đau đớn!”

Một hôm tôi nói với mẹ chồng rằng nhiều người đã đắc được phúc báo sau khi niệm những câu của Đại Pháp. Mẹ hỏi tôi hai câu ấy là gì. Tôi nói với bà: “Pháp Luân Đại Pháp hảo. Chân-Thiện-Nhẫn hảo” Tôi cũng tặng bà một đồ kỷ niệm nhỏ có ghi hai câu đó.

Thoắt cái sáu tháng đã trôi qua. Vào tháng Tám năm ngoái, chúng tôi gặp nhau ở một nhà hàng. Theo bản năng, tôi vội chạy lại đỡ mẹ chồng vì sợ bà vấp ngã. Mẹ chồng tôi cười và nói rằng tôi không cần giúp bà nữa. Bà nói kể từ ngày tôi nói với bà ấy hai câu đó, “Mẹ niệm chúng mỗi ngày, và mẹ luôn giữ món đồ đó của con trong túi. Thật kỳ diệu là bệnh tiểu đường của mẹ đã hết mà mẹ vẫn chưa nhận ra. Bây giờ mẹ có thể nhìn thấy rõ ràng. Cơ thể mẹ cũng ngày càng khỏe hơn. Mẹ không cần tiêm hay uống thuốc nữa. Mẹ phải cảm ơn vì con đã nói cho mẹ biết những lời tuyệt vời này.” Bà cảm ơn Sư phụ Lý từ tận đáy lòng mình.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/28/408276.html

Bảng tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/7/19/185934.html

Đăng ngày 29-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share