Bài viết của Minh Tâm, học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 04-06-2020] Trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi bị nhiễm phóng xạ và viêm dây thần kinh ngoại biên trong hơn bốn năm. Sau khi bệnh viện dùng nhầm quá liều Furadantin, bệnh của tôi trở nặng khiến tôi nhập viện vì viêm bàng quang. Sau đó, chân tay tôi trở nên yếu và không thể đi lại vững vàng. Ngay cả cử động nuốt thức ăn cũng rất khó khăn. Sau sáu tháng điều trị tích cực, tôi đã lấy lại được khả năng đi lại và ăn uống bình thường. Tuy nhiên, bàn tay và bàn chân của tôi vẫn còn tê và cẳng chân, cánh tay của tôi vẫn cứ yếu. Tôi mất khả năng phân biệt cảm giác tốt ở bàn tay, bàn chân và lưng và không thể chịu được nhiệt độ lạnh. Tôi phải mặc quần áo dài tay dày ngay cả trong mùa hè.
Mỗi ngày vài lần, tôi cũng phải chịu đựng những cơn đau dữ dội ở lưng và thái dương. Mỗi đêm khi tôi ngủ dưới chăn, cơn đau sẽ tấn công thường xuyên do bị kích thích bởi hơi ấm. Nó sẽ đột ngột sẽ đẩy tôi ra khỏi giấc ngủ, khiến tôi mất ngủ và mệt mỏi nghiêm trọng. Tôi đã phải dùng đến các loại thuốc ngủ khác nhau, với liều lượng ngày càng tăng nhưng cũng chỉ có thể ngủ tối đa hai giờ mỗi lần. Một lần nọ, tôi gần như phát điên khi tình trạng đó khiến tôi không thể ngủ trong ba ngày đêm.
Chồng tôi lo lắng nên đã đưa tôi đến vài bệnh viện lớn có các chuyên gia thần kinh để điều trị. Tuy nhiên, chẩn đoán của họ vẫn như cũ: “Không thể nào phục hồi hoàn toàn khỏi tình trạng này. Tất cả những gì chúng ta có thể làm là ngăn chặn nó trở nên tồi tệ hơn. Truyền dịch, truyền tĩnh mạch để tạm thời giảm đau”. Một chuyên gia đã cố gắng an ủi tôi: “Hầu hết bệnh nhân bị viêm nhiễm phóng xạ vẫn không thể đi lại suốt đời. Chị còn may mắn vì đã lấy lại được khả năng đó.”
Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp chữa lành bệnh của tôi
Vào tháng 4 năm 1996, một người bạn cùng lớp gửi tôi một bưu kiện chứa quyển sách Chuyển Pháp Luân. Tôi nhận thấy nội hàm bên trong cuốn sách rất thú vị và thuyết phục. Vì thế đã dành ra hai ngày tiếp theo để đọc Chuyển Pháp Luân trong khi vẫn đang phải nằm liệt giường vì đau.
Vài ngày sau khi đọc xong cuốn Chuyển Pháp Luân và Chuyển Pháp Luân quyển 2, tôi quyết định sẽ tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Kỳ tích đã nhanh chóng xuất hiện: Các cơn đau giảm mạnh và tôi đã có thể ngủ bình thường và ngon giấc. Sau vài ngày, tôi đã hoàn toàn tin vào phép màu này và xúc động đến rơi lệ trong sự biết ơn khôn cùng. Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi, giúp tôi thanh lý thân thể loại bỏ bệnh tật và giúp tôi lấy lại sức khỏe.
Vài ngày sau, tôi đã có thể trở lại làm việc. Tôi tiếp tục học Pháp hàng ngày và hai tuần sau thì bị tiêu chảy nặng. Trong chín ngày tiếp theo, tôi phát hiện rằng mình chạy vào nhà vệ sinh ít nhất mười lần mỗi ngày. Chồng tôi đã rất lo lắng và khuyên tôi nên đến bệnh viện, tuy nhiên tôi từ chối nghe theo lời khuyên của anh ấy. Đây là một biểu hiện của việc loại bỏ nghiệp chướng và thanh lọc cơ thể của tôi. Thông thường, những người bị tiêu chảy kéo dài trở nên khá yếu. Trong trường hợp của tôi, tôi lại thấy điều ngược lại mới đúng. Càng đi tiêu ra nhiều, tôi càng trở nên khỏe hơn. Sau chín ngày, tôi bắt đầu thấy mủ và máu trong phân. Điều này diễn ra thêm ba ngày nữa, sau đó tôi thấy mình đã hoàn toàn lành bệnh hẳn.
Không lâu sau đó, tôi bị sốt cao. Môi tôi bắt đầu phồng rộp, cổ họng trở nên đau rát đến mức không thể ăn uống được gì. Đến ngày thứ ba, tôi ngồi đả tọa trước Pháp tượng của Sư phụ và trầm ngâm suy nghĩ: “Mình chắc hẳn phải có nhiều nghiệp lực lắm. Để loại bỏ nó và vượt qua quan này không phải là chuyện dễ dàng”. và ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Đến nửa đêm khi thức dậy, tôi phát hiện thấy cơn sốt và đau họng của mình đã biến mất và cảm thấy cổ mình như vừa được uống một thứ nước ngọt ngào và mát mẻ. Tôi bật khóc, trong lòng cảm ơn Sư phụ Pháp Luân Đại Pháp đã thanh lọc cơ thể của tôi một lần nữa. Sự kiên định tín Sư tín Pháp đã giúp tôi vượt qua mọi quan nạn trên con đường tu luyện.
Trước khi tu luyện Đại Pháp, tôi bị bệnh u xơ vú. Vài năm sau khi đắc Pháp, tôi phát hiện một vết phồng trong suốt có kích thước bằng quả nho trên núm vú. 10 ngày sau, vết phồng đó rách và rỉ ra mủ màu vàng. Chồng tôi lo lắng nghĩ rằng chứng u xơ vú của tôi trở nên tồi tệ hơn và khuyên tôi đến bệnh viện để phẫu thuật. Thay vì làm thế, tôi bình tĩnh đặt một chiếc khăn tay lên vết thương và lên đường đi làm. Chiều hôm đó, tôi trở về nhà thì thấy áo ngực của tôi ướt sũng. Sau khi thay quần áo, tôi trở lại nơi làm việc. Điều này diễn ra trong chín ngày tiếp theo, cho đến khi vết thương của tôi hoàn toàn lành và chứng u xơ vú biến mất.
Học Pháp và luyện công đã giúp tôi đề cao tâm tính và cải thiện sức khỏe. Chứng viêm nhiễm phóng xạ mãn tính và viêm dây thần kinh ngoại biên của tôi đã được chữa khỏi hoàn toàn. Các vấn đề về vú và tăng sản cổ tử cung của tôi cũng biến mất. Bị thuyết phục khi trực tiếp chứng kiến những sự kỳ diệu của Đại Pháp, chồng tôi cũng đã bước vào tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Đạo đức thăng hoa đem lợi ích đến cho nơi làm việc
Nhớ lại lúc đang điều trị viêm nhiễm phóng xạ tại bệnh viện, vị giám đốc khoa thần kinh cao tuổi đã nhắc nhở tôi nhiều lần: “Bệnh của chị là do sơ suất y tế. Chị nên kiện bộ phận tim và thận của bệnh viện này ra tòa để đòi bồi thường tài chính”. Lúc đó tôi đã nghĩ: “Khi sức khỏe của mình tốt hơn, mình sẽ theo đuổi vụ kiện chống lại bệnh viện”. Ngoài ra, tôi còn lấy ra một chồng hóa đơn khổng lồ hàng chục ngàn nhân dân tệ, chi cho việc khám bệnh tại nhiều bệnh viện và các chuyên gia y tế. Tuy nhiên, sau khi học Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã từ bỏ ý định theo đuổi vụ kiện đền bù. Tôi thậm chí còn không tìm cách khai báo chi trả cho các chi phí y tế của mình. Là các học viên Đại Pháp, chúng tôi tránh không chấp trước vào lợi ích cá nhân. Thay vào đó, người tu luyện được yêu cầu phải quan tâm đến người khác và trở thành một người tốt hơn.
Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi thanh lọc cơ thể, phục hồi sức khỏe, làm mới tâm trí và cải thiện sức chịu đựng của tôi. Tại nơi làm việc, tôi bắt đầu làm việc sớm và về muộn, làm việc siêng năng để hoàn thành nhiệm vụ chính và bất kỳ công việc phụ nào. Tôi sẽ đến sớm nửa tiếng để quét dọn và sắp xếp văn phòng. Sau hai tháng, tôi bất ngờ có thêm sự tham gia bởi một số nhân viên trẻ tuổi, những người bắt đầu dậy sớm để giúp tôi dọn dẹp. Vào cuối năm, toàn bộ văn phòng đã bầu chọn tôi cho giải thưởng đặc biệt vì công việc tốt. Tuy nhiên, tôi đã nhường nó cho nhóm bạn trẻ này thay vì giữ nó cho riêng mình
Khi đơn vị công tác của chúng tôi bắt đầu phân phối những căn nhà vừa có sẵn, chồng tôi và tôi đã đồng ý với nhau: “Là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, chúng tôi không nên tham gia vào các hoạt động phân bổ này. Những ngôi nhà này nên được trao cho những người có nhu cầu”. Lãnh đạo đơn vị của chồng tôi đã hoài nghi khi nghe quyết định của chúng tôi: “Trong mấy ngày qua, nhiều người đã tiếp cận chúng tôi để xin được cấp một ngôi nhà mới. Hoàn cảnh hiện tại của vợ chồng anh dư sức để có thể xin được cấp một căn”. Sau đó một số đồng nghiệp cũng đã tiếp cận và bảo chúng tôi tham gia vào việc phân bổ nhà có sẵn này. Nhận thấy tình huống như vậy, chúng tôi quyết định tùy kỳ tự nhiên, mặc cho số mệnh và chấp nhận bất kỳ quyết định nào xảy ra.
Vào tháng 7 năm 1999, ĐCSTQ đã bắt đầu đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Người lãnh đạo đơn vị công tác đã tiếp cận và yêu cầu tôi từ bỏ việc tu luyện. Tôi nói với anh ấy: “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được ba năm và đã đọc Chuyển Pháp Luân nhiều lần. Pháp môn này khuyến khích mọi người sống theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Làm thế nào chính quyền có thể gọi nó là một tà giáo chứ? Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, bệnh của tôi đã được chữa khỏi và tôi đã có thể làm việc bình thường. Mọi người ở đơn vị làm việc đã chứng kiến điều kỳ diệu này. Sức khỏe của tôi phục hồi đã giúp đất nước tiết kiệm chi phí y tế, cho phép tôi tiếp tục làm việc và mang lại hạnh phúc cho gia đình. Làm thế nào tôi có thể từ bỏ một pháp môn có lợi như vậy đây? Sư phụ của Pháp Luân Đại Pháp đã cứu tôi. Tôi không thể bôi nhọ danh tiếng của Pháp Luân Đại Pháp hoặc từ bỏ việc tu luyện này. Lương tâm của tôi sẽ rất khó xử nếu tôi làm theo điều dối trá này.”
Sau khi nghe lời tôi nói, vị lãnh đạo của tôi ngồi im lặng suy ngẫm. Sau đó, ông nói: “Mọi người đều biết về lịch sử y tế của chị và biết rằng chị nghiêm túc và tận tâm với công việc. Chị có đạo đức tốt trong công việc, thực hiện tốt công việc của mình, đồng thời cũng trung thực và tốt bụng. Chúng tôi không muốn nhìn thấy chị phải rời đi. Chị hãy ở lại, nhưng không luyện công ở nơi công cộng nhé.” Bằng cách này, lãnh đạo đơn vị đã bảo vệ tôi trước chính quyền. Ngay sau đó, vị lãnh đạo này đã nhận được một sự thăng tiến lớn, bằng chứng cho thấy lòng tốt đối với Đại Pháp không bao giờ là không được tưởng thưởng.
Tôi hy vọng nhiều nhiều người hơn nữa trên thế giới sẽ hiểu chân tướng của Pháp Luân Đại Pháp để có thể đắc được phúc báo và hạnh phúc!
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/4/407160.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/23/185617.html
Đăng ngày 01-08-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.