Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-05-2020] Trước khi tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nếu có người nói rằng Pháp Luân Đại Pháp có thể giải quyết vấn đề bệnh tật thì tôi sẽ cười và nói rằng người ấy thật ngây thơ.

Dưới đây, tôi muốn chia sẻ với mọi người về việc tôi từ một người vô thần trở nên tín tâm kiên định và tu luyện Pháp Luân Đại Pháp như thế nào.

Trong cuộc kiểm tra sức khỏe định kỳ vào tháng 6 năm 2015, kết quả siêu âm cho thấy tôi có một khối u 2 cm trong gan. Tôi đã đến các bệnh viện khác nhau để kiểm tra lại nhưng vẫn cho ra kết quả tương tự. Thế giới trước mắt tôi như sụp đổ khi tôi nhìn thấy kết quả chụp CT.

Vợ tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã khuyên tôi tu luyện nhưng tôi đã quát cô ấy và nói rằng đó chỉ là cái cớ để cô ấy không phải trả tiền điều trị cho tôi.

Cuối cùng tôi trải qua một ca phẫu thuật xâm lấn tối thiểu (MIS) và được xuất viện về nhà sau hai tuần.

Buổi tối trước khi xuất viện, vợ tôi rủ tôi đi bộ. Đi được 1km thì tôi phải ngồi xuống nghỉ mệt. Tôi chán nản đến mức bật khóc. Tôi chỉ mới hơn 40 tuổi, trước đây vẫn luôn tràn đầy năng lượng và chơi bóng rổ mỗi ngày.

Sau khi về nhà, tôi kiệt sức sau khi đi bộ nửa tiếng đồng hồ. Tôi nghĩ mình sắp chết và vô cùng buồn bã.

Cả hai người bạn của vợ tôi đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Họ thường đến thăm tôi trong đoạn thời gian khó khăn đó. Họ kể cho tôi những câu chuyện về việc những người mắc bệnh và được chữa khỏi sau khi bắt đầu tu luyện và động viên tôi ít nhất nên thử một lần.

Họ bảo tôi rằng Sư phụ Lý Hồng Chí đã giảng:

“…một người luyện công, cả gia đình được lợi ích.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Australia [1999])

Họ khuyến khích tôi nên nhân cơ hội này để bắt đầu tu luyện. Tôi biết họ là những người tốt. Tôi có thể cảm nhận sự từ bi của họ và biết rằng họ đang muốn giúp tôi. Vậy nên tôi làm theo lời khuyên của họ mặc dù tôi không hiểu tu luyện là gì.

Tôi bắt đầu luyện các bài công pháp, đọc sách Chuyển Pháp Luân và cố gắng trở thành một người tốt chiểu theo Nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp.

Lúc đầu, tôi chưa hoàn toàn tin tưởng vào Pháp Luân Đại Pháp. Lúc mới tu luyện, từ từ trong người tôi có những chỗ đau nhức và khó chịu. Tôi có nhiều nghi hoặc và trong tâm thầm nghĩ: “Phải chăng bệnh cũ lại tái phát? Mình chưa gặp trực tiếp Sư phụ Lý (nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp) bao giờ, và không phải trả cho Ngài một đồng nào, liệu Ngài có thực sự loại bỏ bệnh cho mình không? Có đúng là Pháp Luân Đại Pháp đang được tu luyện trên hơn 100 quốc gia và địa khu trên thế giới không? Có phải cuốn Chuyển Pháp Luân đã được dịch sang 40 ngôn ngữ và được xuất bản không?“ Tôi không chắc về tất cả điều này.

Tôi đọc những trường hợp Pháp Luân Đại Pháp giúp con người khỏi bệnh và giúp họ khỏe mạnh. Tôi đã cảm động đến khóc khi đọc các bài viết đó. Tuy nhiên, đôi lúc tôi vẫn còn nghi ngờ. Làm sao Pháp Luân Đại Pháp có thể giúp người ta khỏi bệnh chỉ bằng cách đọc sách Chuyển Pháp Luân và luyện công?

Tôi sinh ra và lớn lên ở Trung Quốc nên bị tiêm nhiễm văn hóa Đảng và theo Thuyết vô Thần nên lúc đầu thật khó cho tôi để tin rằng có Thần, Phật. Nhưng tôi cũng hy vọng đó là sự thật.

Tôi để ý thấy mình ngày càng thay đổi theo chiều hướng tích cực. Tôi bỏ rượu và bài bạc, học được cách hướng nội khi gặp mâu thuẫn và ngừng đổ lỗi cho người khác, nhẫn nại và không đả kích khi lợi ích cá nhân của mình bị giành giật. Tâm tôi vì thế mà mở rộng hơn và tôi không còn nói dối nữa. Tính cách tôi trở nên an hòa, ít cáu bẳn và bắt đầu chân thành quan tâm đến người khác.

Tôi hồi phục sức khỏe, đôi mắt không còn đau và có thể chạy được xe ba bánh. Tôi vui vẻ mỗi ngày và bắt đầu mỉm cười.

Khi tôi xuất viện, bác sỹ bảo tôi sẽ phải thường xuyên đến bệnh viện để lấy đơn thuốc, kiểm tra máu định kỳ, chụp CT hàng quý và kiểm tra sức khỏe mỗi năm.

Tháng 11 năm đó, tôi đã vứt đi tất cả thuốc uống khi xuất viện về nhà và không xem mình là bệnh nhân. Tôi đi làm lại vào tháng 12. Bốn năm rưỡi đã trôi qua và tôi thậm chí còn không đụng đến một viên thuốc hay đến bệnh viện để kiểm tra. Tôi biết Sư phụ Lý đang coi sóc tôi và tôi xem bản thân như một học viên.

Tôi tăng hơn 3,5 kg và nước da tôi bây giờ khỏe mạnh, hồng hào. Mỗi khi nghĩ đến việc thân và tâm mình đã cải biến thì tôi không ngừng cám ơn Sư phụ và nói: “Cảm tạ Sư phụ đã ban cho con một cuộc đời mới!”

Năm 2017, một đồng tu rủ tôi đi cùng anh ấy đến một ngôi làng để thu nhận các bài tâm đắc thể hội. Tôi được nghe nhiều câu chuyện thần kỳ và cảm động từ các học viên khiến tôi tăng cường tín tâm đối với Sư phụ và Đại Pháp.

Một học viên 84 tuổi kể rằng ông đã trải qua ca phẫu thuật vào năm 2003 vì bệnh ung thư đại trực tràng. Các bác sỹ đã không khâu vết thương kỹ lưỡng nên ruột ông đã rớt ra ngoài thông qua vết thương phẫu thuật bị hở ngay sau đó.

Học viên này mất ba tiếng nằm im trên giường bệnh, lấy tay ôm ruột để nó không rớt xuống sàn. Tình trạng của ông ấy khiến các bác sỹ và y tá kinh hãi. Vợ ông cũng là một học viên, và người nhà vô cùng đau xót đến mức họ khóc khi đợi bên ngoài bởi không thể chịu được cảnh này.

Sau khi các bác sỹ kiểm tra, cuối cùng họ thừa nhận không thể đóng vết thương lại. Một bác sỹ phẫu thuật đặt ruột của người học viên vào trong và khâu một mũi duy nhất để đóng chỗ hở một cách hời hợt trước khi băng bó lại vết thương. Bệnh viện hối thúc gia đình ông đưa ông về nhà.

Khi về đến nhà, vợ ông đã rửa vết thương bằng dung dịch muối. Ngày hôm sau, họ để ý thấy vết thương đã lành một bên. Người vợ tháo chỉ khâu và vết thương bắt đầu lành lại một cách nhanh chóng nhưng vẫn còn có một cái lỗ rộng khoảng 3-4cm. Lúc đó, một điều thần kỳ đã xảy ra. Một miếng thịt bắt đầu mọc từ bên trong người ông và lấp lại cái lỗ.

Trong vòng 15 ngày, vết thương của ông đã lành, và ông có thể tự đi lại.

Sự hồi phục thần kỳ của ông đã khiến cho cả một vùng xôn xao và khiến cho nhiều người tin tưởng vào huyền năng của Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi cắt ngang lời ông và hỏi: “Trong lúc khổ nạn đó, ông có sợ không?” Ông nói: “Tôi không sợ, vì tôi luôn giữ một niệm chắc chắn rằng tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp.”

Câu chuyện của ông đã tăng thêm tín tâm của tôi đối với Sư phụ và Đại Pháp. Người học viên đó nói: “Từ đó, tôi bắt đầu tu luyện tinh tấn và tâm thái của tôi đã cải biến. Tôi lạc quan suốt ngày và không màng đến danh, lợi. Tôi nghiêm túc ước thúc bản thân tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn.”

Đại Pháp là vĩ đại, Sư phụ là từ bi, và các đệ tử Đại Pháp chúng tôi sẽ lưu lại một câu chuyện thần kỳ cho con người thế gian. Từ tận đáy lòng, tôi muốn nói với mọi người rằng: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân Thiện Nhẫn hảo!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/5/28/406653.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/19/185572.html

Đăng ngày 28-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share