Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc
[MINH HUỆ 01-06-2020] Chồng tôi 75 tuổi vốn có sức khỏe kém và thường hay bị bệnh. Vào tháng Giêng năm 2019, ông ấy bắt đầu đọc sách Chuyển Pháp Luân và trở thành một người tu luyện chân chính. Kể từ khi bước vào tu luyện, ông ấy cũng đã vượt qua một số quan thử thách.
Tôi và con trai đều là bác sĩ nhưng chúng tôi đều cảm thấy bất lực để giúp chồng tôi vì ông ấy dị ứng với hầu hết tất cả các loại thuốc.
Vấn đề sức khỏe và thách thức lớn nhất của ông ấy là bệnh tim. Nhịp tim của ông ấy thấp và ông trở nên bị chóng mặt khi nhịp tim giảm xuống dưới 50 nhịp mỗi phút. Đầu tiên chúng tôi điều trị cho ông ấy bằng thuốc nhưng nó sớm trở nên không hiệu quả. Sau đó chúng tôi đã đưa ông ấy đến các bệnh viện khác để gặp các chuyên gia, nhưng không ai có thể giúp ông ấy. Chúng tôi cũng đã thử qua cả các phương pháp y học cổ truyền Trung Quốc nhưng cũng không giúp được gì. Sau đó chúng tôi đã dựa vào châm cứu tại nhà để làm giảm các triệu chứng của ông.
Tôi cảm thấy vô vọng nên tất cả những gì tôi còn có thể làm là tiếp tục giục ông ấy tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Vào một ngày tháng Giêng năm 2019, ông ấy cuối cùng cũng đã chịu cầm quyển sách Chuyển Pháp Luân lên đọc. Sau đó tôi hỏi ông có muốn luyện công cùng tôi hay không. Cả hai chúng tôi đều thức dậy lúc 3 giờ 30 sáng và luyện 5 bài công pháp. Chúng tôi đã làm như thế được hơn một năm.
Một hôm ông ấy lên cơn đau ngực dữ dội và chóng mặt. Tay chân ông lạnh toát, khuôn mặt tái nhợt và không thể di chuyển. Tôi đo nhịp tim của ông ấy và thấy nó chỉ có 44 nhịp một phút nên rất lo lắng. Tôi định châm cứu cho ông ấy nhưng chợt nhận ra rằng là một người đang tu luyện thì làm như thế là không đúng nên đã vội mở ảnh Pháp tượng của Sư phụ ra và nhờ Sư phụ giúp đỡ.
Chồng tôi cũng nhờ Sư phụ giúp đỡ. Dần dần, ông ấy đã có thể di chuyển được và cảm thấy sức khỏe đã trở nên khá hơn. Vài ngày sau, chồng tôi đã bình phục và căn bệnh tim của ông ấy không bao giờ tái phát nữa.
Vào một ngày tháng 2 năm 2020, chồng tôi bị đau bụng. Bụng ông ấy bị phình to và trong bụng toàn là hơi. Càng luyện công, bụng ông càng chướng lên. Ông ấy cần phải vào nhà vệ sinh và xả hơi năm đến sáu lần một ngày. Đôi khi bụng ông trở nên đầy khi ông ngồi đả tọa. Ông ấy bèn xin Sư phụ giúp đỡ, và cố kiên trì cho đến khi luyện công xong. Nhu động ruột của ông ấy không đều trong gần một tháng. Sau đó mọi thứ trở nên ổn hơn khi ông xả hết khí trong dạ dày.
Một đêm nọ, ông nhìn thấy một sinh vật to lớn màu đen đang tiến lại gần. Ông đã phủ nhận nó với một niệm: “Ta là đệ tử của Sư phụ Lý, là người tu luyện Đại Pháp.” Sinh vật đó biến mất ngay lập tức. Từ đó trở đi ông ấy hiểu rằng mình là một đệ tử Đại Pháp và bắt đầu phát chính niệm cùng với tôi.
Ông đã vượt qua quan nghiệp bệnh nhiều lần và đã sống sót. Tôi hỏi ông ấy cảm thấy thế nào vào lúc đó. Ông nói ông thấy ổn. Từ Pháp, ông ngộ ra rằng đó là Sư phụ đang giúp ông loại bỏ nghiệp lực và thanh lọc cơ thể.
Chúng tôi cùng nhau học Pháp và tôi cũng lưu ý một số đoạn Pháp bảo ông đọc kỹ và cố ghi nhớ chúng:
“Bất kể chư vị nhận phải ma nạn lớn đến mấy, thống khổ lớn đến đâu, thì đều là việc tốt; vì chư vị tu luyện rồi mới xuất hiện [nó]. Trong ma nạn có thể thanh trừ nghiệp lực, trong ma nạn có thể trừ bỏ nhân tâm, trong ma nạn có thể khiến chư vị đề cao lên.” (Giảng Pháp tại Pháp hội New York năm 2008, Giảng Pháp tại các nơi VIII)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/6/1/406657.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/6/18/185561.html
Đăng ngày 26-07-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.