Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi

[MINH HUỆ 31-01-2020] Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ. Tôi đã tu luyện cùng với mẹ trong gần 16 năm.

Vào năm 2018, khi đó tôi đang học năm thứ tư đại học, ban cán sự lớp thông báo với tôi rằng điểm học lực năm thứ ba của tôi đủ cao để có thể xin học bổng của khoa, điều này sẽ giúp tôi có cơ hội nộp đơn xin học bổng cấp trường.

Tuy nhiên, vì điểm đạo đức của tôi hơi thấp nên tôi cần thêm năm điểm nữa bằng cách xin chứng nhận thực tập hoặc chứng nhận tham gia hoạt động xã hội thông qua làm việc cho một tổ chức.

Trong ba năm qua, tất cả các suất học bổng của khoa đều được trao cho sinh viên ở các lớp khác, nên lần này cả lớp trưởng và ban cán sự lớp đều rất phấn khích vì việc tôi giành được học bổng sẽ là một vinh dự lớn cho lớp chúng tôi.

Tôi cũng rất phấn khích khi nghĩ đến mức học bổng trị giá hàng nghìn nhân dân tệ này. Tôi nghĩ: Giá mà mình có thể nhờ bố hoặc người thân lấy cho mình một chứng nhận giả thì mình có thể nhận được học bổng này.

Tôi chưa bao giờ tham gia vào bất kỳ một loại thực tập nào hay một hoạt động xã hội nào trong ba năm trước, và tôi cũng không muốn thực hiện việc đó. Nhưng nếu tôi lấy một chứng nhận giả, việc này chẳng phải là gian lận sao?

Điều đó sai lệch hoàn toàn so với Pháp lý “Chân”.

Nhưng nếu tôi không thể nâng được điểm đạo đức của mình thì tôi lại không đủ điều kiện để nhận học bổng.

Ban cán sự lớp và lớp trưởng liên tục cố gắng thuyết phục tôi lấy một chứng nhận giả, vì trước đó nhiều sinh viên cũng mua chứng nhận giả để tăng thêm điểm của mình.

Sau đó tôi đã gọi cho mẹ và mẹ tôi nói dứt khoát với tôi rằng kể cả là những người khác có làm điều đó đi chăng nữa thì việc mua những chứng nhận đó vẫn là sai. Mẹ bảo tôi: “Chúng ta tu chân, vì vậy chúng ta không được làm điều đó. Điểm đạo đức là để đánh giá phẩm chất đạo đức của sinh viên. Nếu con gian lận chính vào vấn đề này thì đó chẳng phải là việc đáng hổ thẹn nhất sao?”

Câu nói của mẹ ngay lập tức khiến tôi thanh tỉnh. Làm sao mà tôi lại có thể nghĩ đến việc làm như thế? Điểm đạo đức của tôi không đủ cao, chẳng phải đó có nghĩa là tôi không đạt tới tiêu chuẩn sao?

Sư phụ giảng:

“Cái gì của chư vị thì sẽ không mất, cái gì không của chư vị thì chư vị [dù có] tranh [giành] cũng không được.” (Bài giảng thứ bảy, Chuyển Pháp Luân)

Khi tôi giải thích quyết định của mình với lớp trưởng và ban cán sự lớp, họ đã nghĩ tôi thật ngốc. Nhưng bất kể họ nói gì, tôi đã minh bạch và hiểu rằng quyết định của mình là đúng đắn.

Cuối tuần, khi tôi về nhà, lớp trưởng gọi cho tôi và nói rằng cô ấy đã nói chuyện với ban quản lý về trường hợp của tôi, và họ đã đồng ý cộng năm điểm vào điểm của tôi. Vì vậy tôi cần chuẩn bị để nộp đơn xin học bổng.

Sau đó tôi đã giành được học bổng cao nhất cấp khoa và một học bổng cấp trường; tôi cảm thấy rất hạnh phúc và không hổ thẹn với lương tâm của mình.

Hồi tưởng lại những năm học đại học, tôi có thể đứng đầu về điểm học lực cũng là vì tôi đã liên tục đề cao bản thân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn của Đại Pháp.

Trong thùng thuốc nhuộm lớn xã hội người thường này, thật dễ khiến người ta bị mê lạc. Pháp Luân Đại Pháp giúp tôi hiểu được ý nghĩa chân chính của kiếp nhân sinh, làm thế nào để trở thành một người tốt và giúp tôi phân biệt được đúng sai. Tâm tôi tràn đầy lòng cảm kích đối với Sư phụ và Đại Pháp!


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/31/400490.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2020/5/4/184335.html

Đăng ngày 17-06-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share