Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 05-01-2020] Các bạn đồng tu Pháp Luân Đại Pháp thường chia sẻ với những người đang trải qua nghiệp bệnh rằng họ nên phát chính niệm nhiều hơn và từ trong tâm phủ định an bài của cựu thế lực.
Tôi tin rằng còn có những cách khác để phủ định cựu thế lực.
Một số học viên đồng tình và nói rằng tiếp tục làm ba việc là cách để phủ định an bài của cựu thế lực vì mục đích của chúng là ngăn cản các đệ tử Đại Pháp làm ba việc, đồng hóa với nguyên lý của vũ trụ, Chân-Thiện-Nhẫn.
Có một học viên từng bị tạm giam trong 30 ngày. Sau đó tôi đã hỏi anh rằng anh cảm thấy như thế nào khi ở trong trại tạm giam, anh nói rằng anh bận rộn đến nỗi cảm giác như đó là khoảng thời gian rất ngắn.
Câu trả lời ấy đã khiến tôi ngạc nhiên vì nhiều học viên sau khi được thả ra khỏi trại tạm giam đều nói rằng khoảng thời gian bị giam giữ thật khó chịu đựng. Vì thế tôi hỏi anh ấy đã làm những gì và tại sao anh lại có cảm nhận khác biệt như vậy.
Anh ấy nói mỗi ngày anh đều nhẩm Pháp, luyện công và phát chính niệm. Sau đó anh giảng chân tướng cho những người bạn tù.
“Thường thường thì,” anh nói, “trong một ngày, tôi chỉ có thể giảng chân tướng cho một vài người bạn tù và thuyết phục họ thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Tôi không bao giờ lơ là làm việc này mỗi ngày. 30 ngày trôi qua tựa như trong nháy mắt.”
Câu trả lời của anh ấy thật đơn giản, nhưng khi tôi liên hệ nó với những gì tôi quan sát được khi nhìn học viên này, tôi đã có thể ngộ sâu sắc hơn.
Từ quan sát của mình, tôi thấy dục vọng đối với đồ ăn của anh ấy rất ít. Đối với anh ấy, ăn chỉ là điều gì đó cần thiết để anh có thể làm ba việc. Anh không keo kiệt chút nào. Khi điểm sản xuất tài liệu cần tiền, anh có thể quyên góp 10.000 hay 20.000 nhân dân tệ một lúc.
Anh ấy không theo đuổi mức sống cao, cũng không truy cầu khổ. Vì thế khi bị giam cầm, anh đã không truy cầu một cuộc sống thoải mái như ở nhà và cũng không nhận thấy cuộc sống trong trại tạm giam khó chịu.
Một lần chúng tôi đã chia sẻ với nhau về việc có thể ngồi song bàn trong bao lâu. Anh nói rằng anh cảm thấy đau sau khi ngồi song bàn trong thời gian dài. “Nhưng tôi nghĩ,” anh nói, “tôi có thể ngồi lâu hơn một giờ, có thể một đêm, cũng có thể một ngày. Trở ngại duy nhất là cơn đau, nhưng không có cách nào khác để tránh nó. Bạn chỉ có thể chịu đựng nó.”
Sau khi được thả, anh lại nhanh chóng bắt đầu giảng chân tướng cho người lạ trên đường.
Sau vài lần chia sẻ với học viên này, tôi nhận ra ba lý do tại sao anh ấy không hữu ý truy cầu khổ. Thứ nhất, anh tuân theo Pháp mỗi ngày và không truy cầu sự thoải mái như người thường. Thứ hai, anh tập trung làm tốt ba việc mọi lúc. Và thứ ba, anh có thể chịu khổ.
Chính nhờ ba điểm này mà an bài của cựu thế lực để bức hại anh đã không thành công. Từ kinh nghiệm của anh, tôi học được rằng chúng ta có thể phủ định can nhiễu của cựu thế lực bằng cách tuân theo những gì mà một học viên được yêu cầu và bước trên con đường Sư phụ an bài.
Sư phụ đã nói về cựu thế lực và giải thích tại sao chúng lại an bài cuộc bức hại này. Tôi nghĩ rằng Sư phụ muốn các học viên hiểu được tình huống chân thực và nhận ra chân tướng đằng sau bất kỳ giả tướng nào, không bị những quan niệm và dục vọng của người thường đánh lừa.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2020/1/5/-398610.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2020/1/14/182170.html
Đăng ngày 24-02-2020; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.