Bài viết của đệ tử tại Giang Tô

[MINH HUỆ 19-09-2019] Sinh lão bệnh tử là quy luật sinh tồn của nhân loại, từ xưa tới nay mọi người đã quen với điều này. Đại Pháp hồng truyền tại thành phố của tôi đã 24 năm. Năm đó tôi là người đàn ông trung niên 50 tuổi, nay đã là ông lão 70 tuổi.

Các đệ tử Đại Pháp chúng ta cũng sẽ già đi, nhưng căn bản có sự khác nhau. Vì tế bào thân thể của người luyện công được vật chất cao năng lượng chuyển hóa, so với người cùng tuổi thì trẻ hơn nhiều; trạng thái tinh thần đều tốt, da dẻ trắng trẻo hồng hào.

Một ngày cuối tháng 6 năm nay, lúc sáng sớm tôi còn chưa dậy, chợt nghe thấy một giọng nói: “Đi thôi, đi thôi!” Lúc này tôi vô cùng hoảng hốt, nhất định là Sư phụ điểm hóa tôi. Tôi nghĩ: “Đây không phải là vấn đề nhỏ.” Không có gì trong tu luyện là ngẫu nhiên. Đây là cơ hội cho tôi đề cao tâm tính và loại bỏ chấp trước. Sau đó, tôi nghĩ ngay đến đồng tu A ở điểm học Pháp.

Mỗi tuần một lần, đồng tu A và B cùng đến học Pháp và chia sẻ với tôi. Đồng tu A bằng tuổi với tôi, đồng tu B nhỏ hơn tôi hai tuổi. Thoạt nhìn, đồng tu A gây ấn tượng với người khác là người tương đối tinh tấn, có thể nói là học viên chủ chốt ở địa phương. Từ việc khởi kiện Giang Trạch Dân, đi phát tài liệu ở địa phương khác và học Pháp giảng chân tướng, anh ấy đều luôn đi trước người khác.

Nhưng tôi nhận thấy, trong hơn một tháng gần đây, anh ấy gặp khó khăn khi đi bộ; chỉ leo một tầng lầu thôi đã thở hổn hển, ngực phập phồng lên xuống, mặt đỏ ửng. Anh phải dừng lại thường xuyên để lấy hơi khi đọc Chuyển Pháp Luân. Có người thường nói tình trạng như vậy là bị bệnh cao huyết áp và các vấn đề về tim. Vợ đồng tu A đã qua đời cách đây vài năm, vì vậy anh sống một mình. Nếu có chuyện gì xảy ra với anh ấy, sẽ không ai biết cả. Tôi bỗng cảm thấy một cảm giác cấp bách muốn tìm anh ấy.

Tôi hẹn với đồng tu B cùng đi đến nhà đồng tu A. Chúng tôi gõ cửa 10 phút nhưng vẫn không có ai trả lời. Gia đình anh sống ở tầng một và có thể nhìn thấy chiếc xe đạp điện của anh ấy qua cửa sổ, điều đó cho thấy anh không đi xa. Lúc này tôi nghĩ cách tìm nơi làm việc của con trai anh ấy.

Khi đến đơn vị của con trai anh ấy và giải thích ý định của mình, nhưng do chúng tôi chỉ biết tên của anh ấy nên nhân viên tiếp tân không thể giúp chúng tôi tìm được. Họ đề nghị chúng tôi đến đồn cảnh sát trình báo sự việc. Thời gian không đợi người. Nhưng tôi không biết phải làm thế nào cả.

Ngày hôm sau, tôi hẹn đồng tu B đến nhà hàng xóm hỏi xem có biết họ tên và số điện thoại của con đồng tu A không? Đúng lúc người hàng xóm đang chơi mạt chược thì có điện thoại của bà con đồng tu A gọi, chúng tôi lập tức liên lạc với người bà con và nhờ gọi con trai đồng tu A hãy nhanh chóng về mở cửa. Khi chúng tôi mở cửa, đồng tu A đang nằm trên sàn gạch ở cửa phòng và đã chết.

Ba chúng tôi bế đồng tu A lên giường, nhắc nhở người con trai liên lạc với người thân, bạn bè và lo đám tang. Lúc này, ở cửa ra vào hàng xóm bàn tán xôn xao, nói chúng tôi là bạn tốt; nếu như phát hiện trễ, với thời tiết nóng bức thế này thì không biết sẽ như thế nào.

Bài học sâu sắc: Tại sao người tu luyện tinh tấn lại qua đời?

Nhớ lại rằng trong sáu tháng qua, tôi thấy đồng tu A ngồi song bàn chưa được năm phút thì đã tháo chân ra. Anh ấy không thể ngồi thẳng hoặc giữ lòng bàn tay thẳng đứng khi phát chính niệm, luôn mơ mơ màng màng. Chúng tôi cũng đã nhắc nhở anh ấy, nhưng anh ấy không xem trọng. Đến cuối cùng anh ấy có tâm chấp trước nào, xuất hiện sai sót gì thì chỉ chính anh ấy mới biết.

Chuyện xảy ra với đồng tu bên cạnh mình không có gì là ngẫu nhiên. Hết thảy mọi thứ chúng ta nghe hay nhìn thấy đều là để chúng ta tu bỏ nhân tâm, đồng thời cũng là cơ hội chúng ta đề cao tâm tính.

Đây không phải là trường hợp duy nhất đồng tu cao tuổi chết vì bệnh tật hoặc tai nạn. Mọi người chỉ có tinh tấn thực tu, nếu bạn gặp phải bất kỳ mâu thuẫn nào, đều phải hướng nội tìm. Học Pháp phải nhập tâm, không thể chạy theo hình thức. Ba việc mà đệ tử Đại Pháp phải làm cho tốt, không được làm tốt việc này, lại bỏ việc kia. Chỉ khi hoàn toàn tín Sư tín Pháp, Pháp thân Sư phụ sẽ điểm hóa cho bạn, bảo hộ bạn, cựu thế lực sẽ không động vào bạn được.

Nhìn lại quá trình tu luyện của mình trong hơn 20 năm, sau khi đắc Pháp tôi rất vui vẻ, mặc dù tôi cũng bị mê mờ một khoảng thời gian ngắn sau khi cuộc bức hại bắt đầu nhưng tâm tôi vẫn kiên định tín Sư tín Pháp, không có gì có thể lay chuyển được.

Cuộc sống hiện thực khắp nơi tràn ngập văn hóa đảng xấu xa, làm bại hoại đạo đức con người và văn hóa truyền thống; tôn thờ tiền bạc, xem tiền là trên hết. Vì tu luyện có lậu, tôi cũng bị cuốn theo dòng chảy; vì ham lợi nên tôi cũng tham gia vào cái gọi là quản lý đầu tư và bị lừa rất nhiều tiền. Giờ tôi đã thức tỉnh và thực sự hối hận.

Vợ tôi qua đời từ lâu vì bệnh tật, tôi từng có ý định tái hôn và xây dựng lại gia đình. Tôi cũng đã nói chuyện với một vài người bạn khác giới, nhưng tôi cảm thấy rằng có một chướng ngại vật vô hình đang cản trở, nên thời gian quen nhau rất ngắn. Tôi nghĩ có lẽ tôi không nên nghĩ về việc tái hôn. Ẩn giấu sau tâm muốn tái hôn chẳng phải là tâm sắc dục và tâm an nhàn mong muốn sống một cuộc sống bình thường như người thường sao? Đây chính xác là những chấp trước mà tôi cần loại bỏ.

Tu luyện Đại Pháp là vô cùng gian khổ và nghiêm túc, vượt qua những quan tâm tính thật đúng là khoan tim khoét xương, thời thời khắc khắc chạm đến tâm tính bạn. Chúng ta phải luôn nghe theo những lời giảng của Sư phụ, dù là chuyện tốt chuyện xấu đều là hảo sự, đó là cơ hội để chúng ta đề cao tâm tính. Bình thường chúng ta suy nghĩ gì, Pháp thân Sư phụ đều biết rõ. Tâm tính cao bao nhiêu, công cao bấy nhiêu, điều này tự bản thân sẽ nhận thức được. Hãy nắm bắt cơ hội quý giá cuối cùng của Chính Pháp này và theo Sư phụ trở về nhà.

Trên đây là những hiểu biết nông cạn của tôi cùng đồng tu chia sẻ. Nếu có gì không đúng kính mong đồng tu từ bi góp ý!


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/9/19-393405.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/11/4/180594.html

Đăng ngày 23-11-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share