Bài viết của một học viên đến từ Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 06-08-2019] Tôi bị viêm khớp dạng thấp trong nhiều năm. Tôi đã thử dùng mọi loại thảo dược và các phương pháp điều trị Trung y, nhưng đều không có tác dụng. Trong khi trải qua một trong những sự kiện chấn động nhất trong cuộc đời, chứng viêm khớp của tôi đã biến mất. Tôi muốn chia sẻ về câu chuyện của mình.

Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997. Vì bản thân ít học nên khi mới đắc Pháp, tôi chỉ biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là tốt. Mặc dù tôi rất chăm chỉ luyện công, nhưng hiểu biết của tôi về nội hàm cao thâm của Pháp lý trong các bài giảng còn rất nông cạn. Năm 1999, khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) bắt đầu đàn áp Đại Pháp, họ đã lấy đi những cuốn sách của tôi. Tôi rất sợ hãi và đã ngừng tu luyện trong vòng 11 năm.

Ngày 26 tháng 6 năm 2010, chồng tôi qua đời trong một tai nạn xe hơi. Cú sốc nặng nề bất ngờ này suýt nữa làm tôi suy sụp tinh thần. Tôi đã khóc mỗi ngày. Mặc dù cuộc bức hại đang diễn ra, nhưng chị gái tôi vẫn tiếp tục tu luyện Đại Pháp. Khi thấy tôi vật lộn với cái chết của chồng mà không thể thoát ra, chị ấy đã thuyết phục tôi quay lại tu luyện và gợi ý tôi bắt đầu lại bằng cách đọc cuốn Chuyển Pháp Luân. Hằng ngày, chúng tôi học Pháp và luyện công cùng nhau. Chị ấy động viên tôi tiếp tục tu luyện.

Sau khi chị tôi rời đi, tôi bắt đầu học Pháp cùng với các học viên ở địa phương. Họ rất vui khi gặp tôi và động viên tôi. Nỗi buồn nguôi ngoai khi tôi học Pháp thường xuyên và đề cao thể ngộ về nội hàm của các Pháp lý. Nỗi đau mất chồng không còn đeo bám tôi nữa. Tôi bắt đầu làm ba việc cùng với các học viên khác và tôi luôn bận rộn trong việc giảng chân tướng và cứu người.

Khi chồng tôi qua đời, con trai tôi đang ở độ tuổi 20. Tôi phải lo đủ mọi việc. Công ty bảo hiểm đã bồi thường cho gia đình tôi tổng cộng ba trăm ba mươi nghìn nhân dân tệ. Trong đó, mười ba nghìn hai trăm năm mươi nhân dân tệ sẽ được đưa cho mẹ chồng tôi, và số tiền còn lại là dành cho con trai tôi và tôi. Mẹ chồng tôi sống với chị dâu tôi, chị ấy đã đưa bà đi làm các thủ tục bảo hiểm. Khi công ty bảo hiểm thông báo cho chúng tôi đến nhận tiền, họ yêu cầu khoản bồi thường ấy phải được cả hai bên đồng ý và ký vào các văn bản liên quan. Tuy nhiên, chị dâu tôi nghĩ rằng số tiền quá nhỏ nên họ đã không đi.

Vì chị dâu tôi không đồng ý, tôi nghĩ mình nên đưa cho mẹ chồng nhiều tiền hơn. Cuối cùng tôi đã đề nghị đưa bà năm mươi ngàn nhân dân tệ. Mẹ chồng tôi đã ngoài 80 tuổi và cuộc sống của bà không dễ dàng gì. Tôi là một học viên Đại Pháp và tôi biết rằng mình không nên chấp trước vào tiền bạc. Tôi thấy mẹ con tôi có thể chi tiêu ít hơn. Vì vậy, tôi bảo con trai tôi nói với hai người về việc này. Con trai tôi là người có lý có tình, nhưng khi nói với bà và bác về điều này, thay vì đồng ý, chị dâu tôi lại đòi chín mươi nghìn nhân dân tệ. Chị ấy nói sẽ đưa chúng tôi ra tòa nếu chúng tôi không đưa tiền cho chị ấy.

Tôi khá bực mình khi con trai tôi quay lại và kể cho tôi nghe về phản ứng này. Tôi nghĩ: “Con trai và anh trai của mẹ và chị đột nhiên qua đời. Thay vì đau buồn trước cái chết của người thân, thì họ chỉ quan tâm đến tiền bạc”.

Lúc ấy, tôi quên rằng mình là một học viên. Tôi cảm thấy rằng họ đang bắt nạt chúng tôi và nước mắt tôi không ngừng rơi. Tôi hỏi con trai chúng tôi nên làm gì. Cháu nói rằng họ đã đệ đơn kiện lên tòa án và chúng tôi cần thuê một luật sư. Cháu nói với tôi rằng tôi không cần phải tham gia, cứ để cháu và luật sư giải quyết.

Vụ kiện bắt đầu vào mùa xuân nhưng đến mùa thu, vẫn không có tiến triển. Chúng tôi nên làm gì? Tôi bình tĩnh lại và tự nhắc nhở mình rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Tôi không nên tranh đấu như một người thường. Thay vào đó tôi nên từ bi. Tôi cần phải cư xử chiểu theo các nguyên tắc của Đại Pháp.

Sư phụ giảng:

“Người luyện công chúng ta đối với ‘mất và được’ như thế nào? Nó khác với người thường; điều người thường muốn được chính là lợi ích cá nhân, [sống] sao được tốt, được thoải mái. Nhưng người luyện công chúng ta không thế, mà hoàn toàn trái lại: chúng ta không mong truy cầu những gì người thường muốn được, nhưng chỗ mà chúng ta được thì người thường có muốn cũng không thể được, trừ phi [họ] tu luyện.”

“Pháp môn này của chúng tôi chính là trực chỉ nhân tâm; ở nơi lợi ích cá nhân, gặp khi mâu thuẫn giữa người với người, thì liệu có thể coi thường coi nhẹ những chuyện ấy được hay không—đây là vấn đề then chốt.” (Bài giảng thứ Tư, Chuyển Pháp Luân)

Nếu tôi tranh đấu với người thường, liệu tôi có còn là một học viên không? Tôi cần phải buông bỏ quyền lợi và lợi ích của mình. Khi chúng ta buông bỏ chấp trước vào tiền bạc, nhân tâm và vị tư, những gì chúng ta đạt được là đức, sự đề cao tâm tính và tầng thứ. Ngay khi tôi minh bạch ra và thực sự buông bỏ, tôi lập tức cảm thấy nhẹ nhàng và hạnh phúc.

Tôi đã nói với con trai tôi rằng nếu bác và bà nội muốn nhận chín mươi nghìn nhân dân tệ, thì chúng ta hãy đưa cho họ. Họ là những người nhiều tuổi hơn chúng ta. Sức khỏe bà nội còn quan trọng hơn nhiều so với bất kỳ khoản tiền nào. Các con tôi đều đồng ý sau khi tôi nói chuyện với chúng. Ngày hôm sau tôi gọi điện cho luật sư của tôi và nói với anh ấy về ý định đó. Anh ấy có vẻ miễn cưỡng, nhưng khi thấy tôi khá kiên quyết, anh ấy chỉ làm theo yêu cầu của tôi.

Chúng tôi đã đưa chín mươi nghìn nhân dân tệ cho mẹ chồng tôi và chúng tôi cũng trả cho luật sư hai mươi nghìn nhân dân tệ. Như vậy là tôi đã mất một phần ba số tiền bồi thường. Mặc dù tôi nhận được ít tiền hơn nhưng tôi cảm thấy rất nhẹ nhàng, như thể vừa trút bỏ được một gánh nặng lớn.

Bệnh viêm khớp của tôi, vốn không ngừng gây phiền toái cho tôi trong nhiều năm, nay đã biến mất! Tôi thực sự cảm tạ Sư phụ đã giúp tôi xóa tan sự oán hận giữa tôi và mẹ chồng và chị dâu.

Hằng năm, tôi đều đến thăm mẹ chồng vào dịp Tết và vào ngày sinh nhật của mẹ. Tôi luôn mang theo tiền và quà để biếu bà. Mẹ chồng tôi nắm tay tôi và khen tôi là người hiếu thảo. Năm nay, khi tôi đến thăm bà vào dịp Tết, tôi thật lòng chúc bà mọi điều tốt đẹp nhất.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2019/8/6/391067.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/9/1/179138.html

Đăng ngày 09-11-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share