Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp người phương Tây tại Maroc
[MINH HUỆ 08-03-2019] Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm tu luyện của mình ở Maroc, nơi tôi chuyển tới sống cùng chồng, cũng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp vào cuối năm 2017.
Ban đầu, tôi không có nhận thức rõ về lý do tôi tới Maroc. Môi trường mới không dễ dàng với tôi. Tôi nhận ra rằng tôi không ngừng vấp phải những quan niệm của mình và tôi cần thay đổi tư duy trong nhiều phương diện.
Bây giờ, sau một năm, nhiều việc đã rõ ràng hơn nhiều đối với tôi. Tôi đã vượt qua nhiều thử thách, và giờ đây tôi thấy rằng việc chuyển tới Maroc là điều tốt nhất đến với tôi. Nhờ an bài từ bi của Sư phụ Lý, tôi đã có cơ hội nhận ra nhiều chấp trước của bản thân và từ đó thanh trừ chúng.
“Nghĩa là, những gì chư vị vứt bỏ đều là những thứ không tốt, có như vậy chư vị mới có thể phản bổn quy chân.” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Tư)
Trong môi trường mới ở Maroc, nhiều suy nghĩ ẩn sâu của tôi không phù hợp với đặc tính Chân – Thiện – Nhẫn của vũ trụ đã tự bộc lộ, chẳng hạn như tâm phán xét người khác, áp đặt cách cư xử của những người khác (các học viên và những người không phải học viên), tâm so sánh, và tâm an dật. Môi trường xung quanh tôi và cách hành xử của những người khác xung quanh tôi đã chỉ ra những chấp trước này cho tôi. Tôi có cảm giác rằng mọi người ở Maroc đánh giá tôi bởi vì tôi là một người lạ. Tôi có chút cảm giác như thể là tôi đang ở lãnh thổ của kẻ thù, và tôi không biết điều gì chờ đón đằng sau vẻ bề ngoài khó chịu. Đồng thời, tôi cảm thấy rằng dịch vụ ở nước này không như tôi kỳ vọng và tôi thường phàn nàn trong tâm.
Bây giờ tôi biết rằng điều này hoàn toàn không phải là thực tế của những gì phản ánh ra xung quanh tôi và nó là một giả tướng do chính những suy nghĩ của tôi tạo nên.
“Hết thảy mọi thứ trong trường không gian của chư vị đều nghe theo sự chi phối từ ý thức của đại não chư vị” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Sáu)
Sau đó tôi nhận thấy rằng mọi người ở Maroc không giao tiếp với chồng tôi giống như đối với tôi. Họ luôn mỉm cười với anh và cư xử một cách rất thân thiện khi có mặt anh ấy. Sau một thời gian, tôi bắt đầu tự hỏi lý do tại sao họ cư xử khác biệt với tôi? Tôi đang làm gì sai chăng?
Hướng nội, tôi nhận ra rằng chính tôi thực sự là nguyên nhân của việc này. Tôi chỉ trích những người khác trong tâm, tôi khép kín và không đối xử tử tế và tôn trọng với người khác. Tôi bị sốc với phát hiện của mình, và quyết tâm thay đổi. Khi tôi bắt đầu thay đổi và phù hợp với đặc tính của vũ trụ, môi trường quanh tôi cũng thay đổi theo. Mọi người trên đường bắt đầu chào hỏi tôi, cười với tôi, và rất cởi mở và thân thiện. Điều này đưa tới nhiều cơ hội giảng chân tướng, và tôi đã có cơ hội chứng thực Pháp theo cách mà Sư phụ đã dạy.
Tôi được chấp nhận là một phần trong nhiều cộng đồng ở Maroc, và những người có quan hệ tiền duyên, những người đang chờ đợi Đại Pháp, bắt đầu bước vào cuộc sống của tôi. Ở chợ nơi vợ chồng tôi thường mua rau quả, bây giờ chúng tôi là một phần của một cộng đồng xinh đẹp. Một phụ nữ bán rau luôn nói với tôi với một nụ cười tươi rằng tôi rất tốt bụng. Tất cả họ đối xử tốt với nhau, thay vì xem nhau như đối thủ cạnh tranh. Họ hỗ trợ và giúp đỡ lẫn nhau.
Tôi bắt đầu tham gia một khóa học tiếng Pháp đầu năm ngoái. Ở Casablanca, gần 90% dân số nói tiếng Pháp. Do đó nếu tôi muốn giảng chân tướng cho họ, tôi cần phải học một ngôn ngữ mới. Tôi nghĩ rằng tâm cứu chúng sinh của tôi là lý do Sư phụ đã giúp tôi, và sau hai tháng, tôi đã có thể giảng chân tướng bằng tiếng Pháp.
Khi giáo viên tiếng Pháp của chúng tôi có một kỳ nghỉ ngắn, một giáo viên khác thay thế anh ấy. Tôi nhân cơ hội này giảng chân tướng cho các giáo viên khác, và các phản hồi rất tích cực. Chỉ một lần tôi gặp một chút khó khăn. Một ngày, chúng tôi có một giáo viên, người mà trong mắt tôi, cư xử một cách rất ích kỷ và có một giọng nói rất khó chịu và kiêu ngạo. Những suy nghĩ rất tiêu cực về cô ấy nổi lên trong tôi, khiến tôi rời xa đặc tính của vũ trụ và không có khả năng giảng chân tướng cho cô ấy.
Sau khi trở về nhà, tôi cảm thấy rất không vui vì tôi không sử dụng cơ hội duy nhất này, cơ hội mà cô ấy có lẽ đã chờ đợi từ rất rất lâu. Tất cả là do những chấp trước của tôi. Trên thực tế, hành xử của cô ấy phản ánh chính xác cách mà tôi đối xử với những người khác khi tôi không vui vì điều gì đó. Thay vì chính lại mình ở điểm này, tôi bị trói buộc trong những suy nghĩ tiêu cực về giáo viên này. Tôi cảm thấy rất buồn trong tâm và cảm thấy xấu hổ. Tôi cầu xin Sư phụ giúp người phụ nữ này gặp lại được Đại Pháp trong tương lai. Tôi không muốn cô ấy mất đi cơ hội vì tôi.
Tôi tới lớp vào tuần sau đó, quyết tâm làm mọi thứ mà tôi có thể để hướng nội, chứng thực Pháp và giảng chân tướng, dù giáo viên là ai. Khi tôi bước vào lớp, tôi nhìn thấy giáo viên hôm trước. Không có ai khác ngoài hai chúng tôi ở đó. Tôi không thể diễn tả được bằng lời tôi đã cảm động như thế nào trước lòng từ bi to lớn của Sư phụ.
Giáo viên này đã nói với tôi rằng cô ấy sẽ dạy lớp tôi ngày hôm đó bởi vì cô ấy thấy có một số thời gian trống trong thời khóa biểu của mình. Tôi nói rằng tôi rất vui về điều đó. Cô ấy hỏi tôi rằng tôi làm gì trong thời gian rảnh. Tôi nói với cô ấy tôi đang tham gia một số hoạt động hỗ trợ nhân quyền ở Trung Quốc, và tôi giảng chân tướng cho cô ấy và đưa cho cô ấy một tờ rơi về Đại Pháp và một bông hoa sen gấp bằng giấy. (Tôi luôn mang theo một ít hoa sen trong túi trong trường hợp có người mới đến lớp chúng tôi). Sau đó, trong giờ học, cô ấy nói trước tất cả lớp tôi rằng những hoạt động mà tôi tham gia là một việc làm rất tuyệt. Tôi đã khóc và cảm tạ Sư phụ từ tận đáy lòng.
Mọi việc mà một học viên làm để cứu chúng sinh không phải là bình thường
Từ khi bắt đầu tu luyện, tôi đã vật lộn với bản tính hướng nội và chấp trước an dật của mình, là một trở ngại thường xuyên khi giảng chân tướng. Tôi không thích gặp người chưa quen biết, đi ăn tối cùng đồng nghiệp của chồng hay tham gia các nhóm xã hội. Tôi biện minh cho mình bằng cách nói rằng tất cả những hoạt động người thường này là sự lãng phí thời gian và rằng thay vào đó tôi nên ở nhà và tu luyện. Nhưng thực sự thì tôi chỉ không thể thanh trừ bản ngã của mình và chấp trước an dật để có cơ hội giảng chân tướng.
Một ngày, khi chồng tôi bảo tôi đi ăn tối với đồng nghiệp của anh, tôi nghĩ thật kỹ về điều đó và cuối cùng nhận ra rằng đó là lúc để nhìn nhận các việc từ quan điểm của một học viên và xem nó như một cơ hội để giảng chân tướng. Do đó tôi đã đồng ý đi. Trong suốt buổi tối, chúng tôi đã nói về nhiều chủ đề. Đột nhiên, một đồng nghiệp của anh, người đã biết chúng tôi là học viên Pháp Luân Đại Pháp, quay sang tôi và đề nghị tôi nói cho họ thêm về môn tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Chồng tôi và tôi đã giảng chân tướng cho mọi người có mặt ở đó và trả lời những câu hỏi sâu về môn tu luyện. Hai đồng nghiệp đã ghi lại tên của cuốn sách chính – cuốn Chuyển Pháp Luân – và nói rằng họ muốn bắt đầu đọc nó vào tối hôm đó. Kể từ đó tôi đã không còn từ chối tham gia vào “những hoạt động người thường” và cố gắng hết mức tận dụng chúng để chứng thực Pháp.
Vào mùa Hè, tôi tham gia lễ kỷ niệm hoàn thành thành công một dự án cùng với các đồng nghiệp và cấp trên của chồng tôi. Khi người phục vụ hỏi tôi muốn uống loại cocktail nào, một đồng nghiệp của anh ấy đã ngay lập tức nói rằng tôi không uống rượu bởi vì tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Điều này một lần nữa tạo cơ hội để giảng chân tướng cho những người chưa gặp tôi.
Một ngày tôi quyết định tới bờ biển với một nhóm bạn. Chúng tôi kết thúc với việc luyện công Pháp Luân Đại Pháp cùng với nhau.
Những trải nghiệm này nhắc tôi rằng không việc gì mà một học viên làm để cứu chúng sinh là một việc bình thường.
“Nói cách khác, những hình thức ấy ở nhân loại không phải là [điều] mà chư Thần cần; chư Thần muốn chư vị vận dụng những hình thức ấy để thăng hoa. Khi chư vị có thể vận dụng hình thức ấy để thăng hoa, [thì] chư vị chính là đang chứng thực Pháp, chứng thực Thần và cứu độ chúng sinh; phải vậy không?” (Giảng Pháp tại thành phố Los Angeles 2006)
Tận dụng tốt thời gian còn lại
Sếp của chồng tôi thông báo vào khoảng tháng 10 năm 2018 rằng họ đang dự định đề bạt anh ấy. Sau đó chúng tôi biết rằng việc này sẽ liên quan đến việc phải đi khắp châu Phi. Nhưng họ muốn anh ấy trở lại Rome trước và bắt đầu đi từ đó. Điều đó có nghĩa là chúng tôi sẽ trở lại Rome vào cuối năm và nhiệm vụ của tôi ở Maroc sắp kết thúc.
Tôi bắt đầu đánh giá lại mọi thứ mà tôi đã có thể hoàn thành kể từ khi chúng tôi tới Maroc. Sâu trong tâm, tôi cảm thấy mình đã không sử dụng thời gian hiệu quả một trăm phần trăm, và tôi đã không hoàn thành thệ ước tiền sử của mình. Có rất nhiều việc tôi muốn làm nhưng vẫn chưa làm được. Tâm tôi trĩu nặng và tôi không thể ngủ. Hàng ngày tôi cầu xin Sư phụ kéo dài thời gian ở Maroc của chúng tôi, và hứa sẽ tận dụng tối đa khoảng thời gian đó.
Một thời gian sau, chồng tôi được đề bạt, nhưng cấp trên của anh ấy quyết định rằng anh ấy có thể đi từ Maroc và do đó chúng tôi vẫn có thể ở lại Maroc ít nhất cho tới cuối năm sau. Nó giống như một cảnh báo từ Sư phụ rằng mọi thứ sẽ đến lúc kết thúc, và do đó, tôi không nên chờ đợi. Tôi nên tận dụng mỗi phút mà tôi có, ở đây và bây giờ, để hoàn thành thệ ước tiền sử của mình.
Học Pháp từ trong Pháp và dần dần thể ngộ sâu sắc hơn
Qúa trình đồng hóa với Pháp và đối chiểu bản thân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn trong khi học Pháp đã góp phần rất lớn trong việc làm sâu sắc thể ngộ của tôi, khiến tôi dễ dàng phát hiện các chấp trước của mình và loại bỏ chúng.
“Chúng ta là những người ngồi tại nơi này, đến để học Đại Pháp, chư vị phải coi mình đúng là những người luyện công chân chính đang ngồi tại đây, chư vị phải vứt bỏ các tâm chấp trước.” (Chuyển Pháp Luân – Bài giảng thứ Nhất)
Không học Pháp hằng ngày và hướng nội, tôi sẽ không thể có tác động tích cực đến môi trường xung quanh và nhiều chúng sinh sẽ mất đi cơ hội tiền định được cứu.
Tôi rất trân quý những khó khăn mà tôi gặp phải bởi vì chúng cho phép tôi đạt tới những thể ngộ cao hơn trong Pháp. Tôi hiểu rằng điều quan trọng là luôn luôn bắt đầu với chính mình và đo lường bản thân theo các tiêu chuẩn ngày càng cao hơn. Bằng cách này tôi sẽ có thể biến đổi môi trường bao gồm chúng sinh thuộc thể hệ của tôi.
Tu luyện bản thân trong khi làm việc cho trang web Minh Huệ của Ý
Làm việc cho trang web Minh Huệ của Ý cũng giúp tôi rất nhiều trong giai đoạn này. Tôi liên lạc hàng ngày lấy bài chia sẻ kinh nghiệm của các học viên khác, điều này đã truyền cảm hứng cho tôi để làm tốt hơn và hiểu rõ hơn về chính việc tu luyện. Công việc này đòi hỏi phải liên tục đặt công phu vào tu luyện và đề cao tiêu chuẩn của mình. Trạng thái tu luyện của tôi càng tốt, tôi càng làm việc tốt. Tôi xem mọi kinh nghiệm tu luyện mà tôi gặp như là một cơ hội để hướng nội, tìm những thiếu sót trong tâm tính của mình và cuối cùng đề cao trong tu luyện.
Với mỗi bản dịch, tôi nhận thấy sự cải thiện trong tu luyện của mình. Nó giống như là có sự hỗ trợ liên tục của các học viên khác, những người đã chia sẻ kinh nghiệm với chúng tôi, và tôi thấy nó hữu ích trong khi xử lý các vấn đề trong tu luyện của bản thân mình. Từ điều này, tôi hiểu tầm quan trọng của việc tham gia trong hạng mục này. Tôi trân quý cơ hội được là một phầng của đội dịch thuật tiếng Ý. Nhờ những bài viết chia sẻ kinh nghiệm này, giờ đây tôi hiểu rõ hơn sứ mệnh của mình với tư cách là một học viên và nhiều câu hỏi mà tôi có đã được giải đáp sau khi đối chiếu bản thân tôi với tiêu chuẩn của các học viên khác. Do đó, điều quan trọng đối với tôi là tiếp tục nhiệm vụ này và dồn hết tâm huyết vào việc cải thiện công việc dịch thuật của mình. Các bài chia sẻ kinh nghiệm của các học viên khác đã thúc đẩy tôi cũng viết ra câu chuyện tu luyện của mình, bởi vì nó có thể mang lại lợi ích cho những người khác và đóng góp cho môi trường tu luyện của chúng ta.
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/3/8/176083.html
Đăng ngày 19-03-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.