Bài viết của phóng viên báo Minh Huệ

[MINH HUỆ 30-12-2018] Hội Giao lưu Tâm đắc Tu luyện năm 2018 (Pháp hội) cho các học viên trẻ tuổi ở Washington DC đã được tổ chức vào ngày 29 tháng 12, tại Bắc Virginia. Khoảng 10 học viên Pháp Luân Đại Pháp trẻ tuổi đã chia sẻ về những kinh nghiệm tu luyện của họ. Trước khi kết thúc Pháp hội, họ đã có một cuộc thảo luận mở về tu luyện.

Những người tham gia Pháp hội cho các học viên trẻ tuổi ở Washington DC chúc nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ Lý Hồng Chí, một Năm mới vui vẻ

Phơi bày tâm tật đố

Cô Emily Hoàng chia sẻ về quá trình cô sinh tâm tật đố khi xin học bổng và cách mà cô có thể loại bỏ nó. Emily hiện đang học tại Trường Nha khoa của Đại học Pennsylvania. Cô bắt đầu tìm kiếm học bổng trong năm học đầu tiên và tìm thấy một học bổng sẽ trang trải học phí và còn cấp một khoản trợ cấp hàng tháng cho cô. Với yêu cầu là sau khi tốt nghiệp, cô sẽ phải làm việc tại một trung tâm y tế cho người thu nhập thấp trong khu vực.

Emily luôn đam mê dịch vụ cộng đồng. Do vậy, cô cho rằng học bổng đó hoàn toàn phù hợp với cô. Sau khi nộp đơn, cô không ngừng suy nghĩ về việc mình có được trao học bổng đó hay không. Cô còn đọc rất nhiều thông tin trên mạng về cách xem xét tình trạng hồ sơ của mình thông qua các kênh không chính thức.

Cô tưởng rằng mình đã được xác nhận không chính thức vào tháng 7 năm 2017, và hồ sơ của cô đã bước vào vòng thứ hai. Vào tháng 8, khi cô biết rằng cô không nhận được học bổng, Emily đã suy sụp.

Tệ hơn nữa là ngay sau đó, Emily biết rằng một trong những bạn học của cô đã được trao học bổng. Cô cảm thấy điều đó thật bất công, sự buồn phiền của cô chuyển thành giận dữ và tật đố. Emily nghĩ người bạn cùng lớp đó kiêu ngạo và thường khoe khoang về thành tích và tiền bạc của bản thân. “Thật không công bằng khi cậu ấy nhận được học bổng dịch vụ cộng đồng, điều mà mình hết sức đam mê? Mình sẽ không bao giờ kiêu ngạo như vậy. Làm sao cậu ấy có thể làm việc tốt hơn mình chứ?”

Trong vài tháng, Emily không thể buông bỏ tâm tật đố của mình cho đến một ngày, cô đọc một đoạn sau trong phần “Tâm tật đố” trong Bài giảng thứ Bảy của Chuyển Pháp Luân:

“Có lúc chư vị thấy rằng thứ ấy là [của] chư vị, người ta cũng nói với chư vị rằng thứ ấy là [của] chư vị; kỳ thực nó không phải [của] chư vị. Chư vị có thể cho rằng đó là của mình, [nhưng] rốt cuộc nó lại không phải của chư vị; qua đó thấy được rằng đối với sự việc này chư vị có thể vứt bỏ được không; vứt bỏ không được thì chính là tâm chấp trước; chính là dùng cách này để chư vị vứt bỏ tâm [chấp trước] vào lợi ích ấy; chính là vấn đề này. Bởi vì người thường không ngộ được [Pháp] lý này, nên với lợi ích trước mắt mà tranh mà đấu.”

Emily nhận ra rằng suy nghĩ của cô đã trượt quá xa khỏi những gì mà một người tu luyện nên làm. Năm nay, cô lại nộp đơn xin học bổng và bảo trì tâm thái của người tu luyện. Cô thậm chí còn đề nghị giúp đỡ một bạn cùng lớp khác cũng từng nộp đơn và thất bại vào năm trước.

Khi Emily nhận được tin rằng cô được trao học bổng, cô vẫn điềm tĩnh. Ngay cả khi cha mẹ và bạn bè chúc mừng thành tích của cô, cô không hề cảm thấy vinh quang hay đắc chí.

Thành lập Câu lạc bộ Pháp Luân Đại Pháp ở Trường Đại học

Emily còn chia sẻ về việc cô đã vượt qua tâm sợ hãi như thế nào để có thể giảng thành chân tướng. Trong năm học cuối tại Đại học Maryland, cô đã không thành lập Câu lạc bộ Pháp Luân Đại Pháp cùng các học viên khác trong trường vì cô lo lắng rằng các hoạt động ngoại khóa sẽ ảnh hưởng đến việc học của cô. Cô là học viên Pháp Luân Đại Pháp duy nhất trong trường nha khoa, nhưng cô đã quyết tâm thành lập Câu lạc bộ Pháp Luân Đại Pháp.

“Tôi tin rằng Sư phụ đã an bài cho tôi chọn trường nha khoa cách xa nhà để khảo nghiệm đức tin và sự phó xuất của tôi cho Đại Pháp”, Emily cho biết. “Nhiều bạn bè thuở nhỏ của tôi, một khi họ ở ngoài tầm ảnh hưởng trực tiếp của cha mẹ thì không còn tiếp tục tu luyện nữa. Khi tôi rời khỏi nhà, tôi biết rằng quyết định vẫn là một đệ tử Đại Pháp hoàn toàn là của riêng tôi, và rằng bất cứ điều gì tôi chọn để làm từ thời điểm đó sẽ là con đường tu luyện độc lập của chính tôi.”

Trong quá trình mời các bạn cùng lớp không phải là học viên trở thành thành viên sáng lập Câu lạc bộ Pháp Luân Đại Pháp, Sư phụ đã an bài cho bạn bè của cô tìm hiểu về Đại Pháp. Cô cũng trở thành nhân viên của Hiệp hội Nha khoa Trung Quốc. Trong các hoạt động của trường, cô có thể phục vụ cả hai gian hàng bằng cách đặt hai gian hàng của Câu lạc bộ Pháp Luân Đại Pháp và Hiệp hội Nha khoa Trung Quốc cạnh nhau. Điều này cũng đã tạo ra nhiều cơ hội cho các bạn cùng lớp tìm hiểu về Pháp Luân Đại Pháp. Một số bạn cùng lớp của Emily đến từ Trung Quốc, và nguồn thông tin duy nhất của họ về Đại Pháp là tuyên truyền của Đảng Cộng sản Trung Quốc. Bây giờ, họ đã có cơ hội để nghe sự thật.

Bỏ chứng nghiện Internet

Cô Trần An’ran chia sẻ về cách cô đã loại bỏ chứng nghiện Internet của mình như thế nào. “Tôi không còn vào trang web hoặc video trực tuyến nào ngoại trừ các thư điện tử tôi phải kiểm tra và các trang tôi cần truy cập cho công việc của mình. Giờ thì tôi dường như có đủ thời gian. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Tâm trí tôi sáng suốt và tường hòa hơn.”

Cô Trần cho biết điều quan trọng là phải nhớ rằng thời gian đang gấp rút. Mỗi học viên đều đang nắm bắt thời gian để cứu độ chúng sinh, vì thế cô không nên lãng phí thời gian vào điện thoại và Internet. Cô lên kế hoạch cân đối thời gian giữa tu luyện và công việc. Nhờ việc lên hoạch tốt, chứng nghiện của cô không có sơ hở để bị lợi dụng. Cô cũng nói rằng điều quan trọng là tham gia học Pháp nhóm. Môi trường tu luyện nhóm thuần tịnh là một động lực giúp mọi người tinh tấn hơn.

Cô Trần đã làm việc tình nguyện tại Đài phát thanh Sound of Hope trong khoảng 18 tháng. Khi nhìn thấy khuyết điểm của người khác, phản ứng đầu tiên của cô là phàn nàn, cô còn cảm thấy rất thất vọng. Cô liền thấy ngay rằng những suy nghĩ tiêu cực của mình không giúp gì được cho người khác, mà thay vào đó làm giảm chất lượng công việc của chính cô. Khi các vấn đề lại nổi lên, cô cố gắng giữ một tâm thái bình hòa.

Biết ơn những nguyên lý chỉ đạo của Pháp Luân Đại Pháp

Vương Tỷ, một học viên trẻ tuổi khác, cho biết: “Tôi nghĩ xã hội đầy những cám dỗ khiến những người trẻ tuổi chúng ta rất dễ bị lạc lối. Tuy nhiên, với Đại Pháp, tôi đã tìm được hướng đi của mình, và tôi biết ý nghĩa của cuộc sống. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cũng giúp tôi trở nên khỏe mạnh và hạnh phúc. Tạ ơn Sư phụ, vì đã ban Pháp cho chúng con. Con kính chúc Sư phụ một Năm mới vui vẻ.”

Emily đã tóm tắt lại những kinh nghiệm của cô: “Khi tôi tin vào Chân – Thiện – Nhẫn nhiều hơn, tôi hiểu rằng trong khi điểm số là quan trọng, và công việc của chúng tôi cũng quan trọng, nhưng trên hết, điều quan trọng nhất trong cuộc sống là trở thành một học viên, trở thành một người tốt. Cả đời tôi sống theo Chân – Thiện – Nhẫn.”

Cô nói thêm: “Tôi cảm thấy mình khác với rất nhiều bạn cùng trang lứa. Tôi biết rất nhiều người bị trầm cảm ở độ tuổi này, một độ tuổi quá trẻ. Bởi vì họ chỉ quan tâm đến danh và lợi. Tôi cảm thấy, thông qua tu luyện tôi nhận ra rằng, trong khi nó có vẻ quan trọng, nhưng nó không nhất thiết là điều quan trọng nhất trong cuộc sống.”

Emily muốn gửi lời cảm ân đến Sư phụ: “Tạ ơn Sư phụ vì đã ban cho con món quà Đại Pháp tuyệt vời như vậy. Con chắc chắn sẽ trân quý Đại Pháp. Con rất biết ơn khi được là một đệ tử Đại Pháp.”

Trong cuộc thảo luận mở sau Pháp hội, các học viên trẻ chia sẻ về cách họ kiên trì học Pháp và luyện công. Một nam thanh niên cho biết sau khi nhận thấy mình gặp khó khăn trong việc tuân thủ lịch học Pháp hàng ngày, anh đã mời một học viên khác học Pháp trực tuyến cùng anh. Một học viên khác cho hay việc đặt mục tiêu và hình thành thói quen tốt là rất quan trọng. Một học viên kể về cách cô vượt qua rào cản không thể tọa thiền quá 45 phút. Sau khi cô bắt đầu ngồi ở tư thế song bàn trong thời gian học Pháp, cô đã có thể tăng sức chịu đựng khi luyện bài công pháp thứ năm, bài tọa thiền.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/12/30/379545.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2019/1/2/174454.html

Đăng ngày 06-01-2019; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share