Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 19-11-2018] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ trước khi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Công vào năm 1999. Khi đó, tôi đang công tác tại chi cục thuế địa phương. Sau khi tu luyện, tôi nỗ lực yêu cầu bản thân phải hành xử theo tiêu chuẩn Chân – Thiện – Nhẫn của Đại Pháp. Tại đơn vị công tác, tôi cố gắng làm việc cẩn thận và làm tốt công việc của mình. Hàng năm, chi cục thuế thường đánh giá cán bộ công chức, và tôi luôn là một trong những nhân viên tốt nhất.
Sau khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu, tôi bị điều đến phòng quản lý thuế cấp cơ sở và trở thành nhân viên thu thuế. Mặc dù đó không phải là một vị trí cấp cao, nhưng tôi sẽ làm việc trực tiếp với người đóng thuế. Với nhiều lỗ hổng trong hệ thống thuế của Trung Quốc, đó được coi là một cơ hội “béo bở” để làm giàu cho bản thân thông qua các biện pháp bất chính.
Trong công tác quản lý thuế, tôi nghiêm khắc yêu cầu bản thân phải hành xử theo tiêu chuẩn tâm tính của Đại Pháp. Tôi không nhận phong bì hay bất cứ quà tặng nào từ người nộp thuế, tôi cũng không nhận lời mời đi ăn uống cùng với họ. Tôi cố gắng học các kiến thức nghiệp vụ liên quan, và nhanh chóng được các đồng nghiệp tin tưởng và tôn trọng.
Trong công việc, tôi nhớ kỹ lời dạy của Sư phụ, luôn đối đãi với người nộp thuế bằng thiện tâm và sự chân thành. Tôi không cao ngạo và hách dịch với họ, cũng không hung hăng bắt nạt họ. Do vậy, người nộp thuế có vấn đề gì cũng đến hỏi tôi, và tôi luôn giải đáp cho họ một cách ôn hòa, nhã nhặn.
Một lần, tôi đã mất khoảng một tuần để tra cứu nhiều loại tài liệu khác nhau, nhằm giúp một người nộp thuế giải đáp một khúc mắc lớn về thuế. Người nộp thuế sau đó đã đưa tôi một phong bì chứa đầy tiền để cảm ơn, nhưng tôi đã từ chối. Nhiều người cho rằng điều này thật khó tin. Một người còn nhận xét: “Một số nhân viên thu thuế thậm chí còn đến tận nhà người ta để vòi tiền. Còn chị, người ta năn nỉ đưa tiền cho chị thì chị lại từ chối.”
Do tôi thực tâm đối xử tốt với người nộp thuế, lại không mong đợi bất kỳ hồi báo nào, cho nên rất nhiều người đã khen ngợi đạo đức nghề nghiệp của tôi. Có một kế toán viên nói với tôi: “Tôi làm kế toán đã hơn mười năm nay, đã từng làm việc với nhiều nhân viên thuế vụ, nhưng từ trước đến nay tôi chưa từng gặp người quản lý thuế nào tốt như chị.” Còn có kế toán của một công ty nói với tôi: “Chị không giống những người khác, chị thật lòng quan tâm tới chúng tôi, và đối xử với chúng tôi một cách công bằng.”
Một ngày, trong khi tôi đang nói chuyện với đồng nghiệp và những người nộp thuế về Pháp Luân Đại Pháp, lãnh đạo của một công ty tiến đến và nói với tôi: “Tôi biết cô rất trung thực và làm việc rất tốt. Thành phố chúng ta có vài ngàn nhân viên thuế vụ, nhưng cô là người liêm khiết nhất. Cô là một người cộng sản chân chính!”
Vị lãnh đạo này dường như cho rằng các đảng viên của ĐCSTQ, những người lợi dụng quyền lực để thu lợi bất chính cho bản thân, không thực sự tin vào chủ nghĩa cộng sản; nếu họ tin thì họ đã không tham nhũng.
Tôi nói: “Tôi không phải là đảng viên ĐCSTQ. Tôi là người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Bất kỳ người nào chân chính tu luyện Đại Pháp cũng đều có thể làm được như vậy. Sư phụ Lý của chúng tôi đã dạy chúng tôi như vậy. Đối với việc đề cao cảnh giới tư tưởng, các thứ của Đảng Cộng sản chưa bao giờ khởi một chút tác dụng chính diện nào. ĐCSTQ dùng lừa dối để duy trì quyền lực, điều này đi ngược với nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/11/19/377019.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/12/6/173528.html
Đăng ngày 16-12-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.