Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 22-3-2018] Với sự cho phép của một học viên khác, tôi xin chia sẻ lại câu chuyện giảng chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp của anh cho một tên trộm và thuyết phục người này thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó. Chia sẻ của người đồng tu này đã giúp tôi nhận ra sức mạnh của sự từ bi. Tôi đã tu luyện được 20 năm, nhưng phải tự hỏi lại chính mình rằng “Ngần ấy năm tu luyện, liệu tôi có được bao nhiêu sự từ bi?“
Giảng chân tướng cho một tên trộm
Một người đàn ông cùng với cha mẹ và các anh chị em ruột của mình đều tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sau khi cuộc bức hại xảy ra, cha anh đã qua đời còn mẹ anh thì bị bắt và chỉ được thả ra sau khi bị liệt người. Hai người chị của anh bị đưa đến trung tâm tẩy não hai lần, còn người em trai bị đưa đến đồn cảnh sát địa phương và bị đánh đập.
Anh bị đưa đến trại lao động cưỡng bức hai lần. Dù bị ép buộc nhưng anh đã từ chối ký tuyên bố từ bỏ Pháp Luân Đại Pháp. Anh được thả ra do mắc chứng cao huyết áp.
Sau khi được thả khỏi trại lao động, anh bị buộc thôi việc tại văn phòng chính phủ. Để kiếm sống, anh làm thuê cho một cửa hàng nhỏ. Anh thường giảng chân tướng về Đại Pháp cho các khách hàng của mình và giúp nhiều người thoái xuất khỏi ĐCSTQ cùng các tổ chức liên đới của nó.
Có một ngày, một phụ nữ lớn tuổi bước vào cửa hàng của anh. Trông cô ấy cũng là người tử tế nên anh đã nói chuyện với cô ấy về cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp. Cô ấy nói với anh rằng mình cũng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp và cô đã bị buộc phải rời bỏ quê hương vì cuộc bức hại.
Cô ấy thuê một căn hộ gần đó. Do công tắc điện ở nhà bị hỏng nên cô tới nhờ anh sửa giúp và được anh đồng ý. Vì thế cô ấy đã mua một công tắc điện thay thế và họ rời cửa hàng để đến chỗ ở của cô ấy.
Khi đến nơi, họ trông thấy khóa cửa đã bị phá hỏng. Nhưng cánh cửa lại bị khóa từ bên trong và có tiếng động bên trong vọng ra.
Người học viên nam cố gắng thuyết phục tên trộm mở cửa để họ có thể nói chuyện với nhau. Nhưng tên trộm không hề có phản ứng, ngay cả khi anh hứa không làm hại gì anh ta.
“Hãy nghĩ cho kỹ”, người học viên nói. “Nếu tôi gọi cảnh sát, anh biết hậu quả rồi đấy. Anh sẽ bị đi tù nhiều năm và bị dán nhãn là tội phạm trong suốt phần đời còn lại. Cuộc sống của anh sẽ kết thúc. Hãy nghĩ cho kỹ!”
Anh cho tên trộm ba phút để suy nghĩ, nếu không anh sẽ gọi cho cảnh sát. Không có phản ứng nào trong hai phút, nhưng sau lời cảnh báo cuối cùng của anh, cánh cửa mở ra, và một thanh niên đứng ngay trước mặt anh ở ngưỡng cửa. Người học viên nam có dáng người cao to, trong tay lại đang cầm dụng cụ sửa chữa, điều này khiến cho gã thanh niên cảm thấy hoảng sợ.
“Đừng sợ”, người học viên này nói. “Tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ chúng tôi đã dạy chúng tôi tu Chân – Thiện – Nhẫn và trở thành một người tốt hơn. Tôi sẽ không làm hại cậu đâu.”
Người học viên tiếp tục: “Cậu còn trẻ và có thể làm bất cứ công việc gì. Tại sao cậu lại làm việc hại người và hại chính bản thân mình? Người phụ nữ cao tuổi này rất nghèo, cậu còn lấy cắp đồ của bà ấy ư? Làm sao bà ấy có thể sống được?”
Lúc đó, người phụ nữ đã nghĩ tên trộm lấy cắp tiền. Nhưng sau khi kiểm tra đi kiểm tra lại và tên trộm cũng chỉ cho bà thấy không có gì trong túi của anh ta cả, và bà cũng đã tìm thấy tiền của mình.
Người học viên này nói: “Sư phụ của chúng tôi đã dạy chúng tôi làm gì cũng phải suy nghĩ cho người khác trước, và không được làm hại người. Giờ đây, cuộc sống thật khó khăn nhưng tôi không muốn hủy hoại cuộc sống của cậu vì điều này. Nhưng những gì cậu làm thực sự rất đáng giận. Nếu số tiền cậu lấy cắp được mượn để chữa bệnh thì cậu hãy thử nghĩ xem điều gì sẽ xảy ra nếu cậu lấy đi số tiền đó? Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, chắc chắn tôi sẽ gọi cho cảnh sát đến bắt cậu.”
Gã thanh niên ấy cảm thấy xấu hổ và xin lỗi.
Người học viên nói: “Hôm nay là ngày may mắn của cậu bởi vì cậu đã gặp hai học viên Pháp Luân Công. Phật gia thường nói về mối quan hệ nhân duyên tiền định. Ắt hẳn cậu có cơ duyên gặp gỡ chúng tôi.”
Anh tiếp tục nói về các căn bệnh xã hội, các quan chức tham nhũng đang làm xói mòn các tiêu chuẩn đạo đức, báng bổ thần thánh, và những người sẵn sàng làm bất kỳ điều gì để có tiền. Họ thậm chí còn bức hại những người tốt bụng và trung thực.
“Cậu là một trong số họ”, người học viên nói. “Cậu có thể làm được rất nhiều nghề, nhưng cậu lại chọn việc đi ăn trộm. Trộm cắp càng nhiều, sẽ càng khiến cậu mất đức. Cậu sẽ bị quả báo vì hành động sai trái của mình.”
Sau đó, tên trộm nói rằng cậu ta sẽ không bao giờ lặp lại sai lầm này nữa, cậu ta hứa sẽ giữ lời và làm lại cuộc đời.
Người học viên đưa cho cậu ta 10 Nhân dân tệ để mua một hộp sáp đánh giày và một chiếc bàn chải. Cậu ta có thể kiếm sống bằng nghề đánh giày. Tên trộm từ chối đề nghị này và nói rằng cậu hiểu rõ những gì người học viên này đã nói.
Sau đó, người học viên nói rằng thật sai lầm khi đứng trong hàng ngũ của ĐCSTQ. Anh giải thích rằng việc thoái Đảng sẽ đảm bảo an toàn cho bản thân khi nó phải gánh chịu nghiệp báo. Những lời này khiến tên trộm vô cùng chấn động và cậu ta đã đồng ý thoái xuất khỏi Đội Thiếu niên Tiền Phong.
Hai học viên khuyên tên trộm hãy thường xuyên nhẩm niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” khi gặp khó khăn, và ngay lập tức anh ta đã niệm những chữ này.
Trước khi rời đi, tên trộm đề nghị họ cho anh ta đi lấy một ít ốc vít để sửa lại cánh cửa. Thực sự anh ta đã quay trở lại để sửa cửa và họ đã chúc anh ta có được một tương lai tốt đẹp trước khi anh ta rời đi.
Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/22/363149.html
Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/2/169237.html
Đăng ngày 29-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.