Bài viết của đệ tử Đại Pháp tỉnh Vũ Hán, Trung Quốc
[MINH HUỆ 30-03-2018] Tôi năm nay 78 tuổi, là một cán bộ về hưu thuộc cơ quan chính quyền tỉnh Hồ Bắc và đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp được 24 năm.
Trước khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi mắc nhiều căn bệnh như thiếu máu, đau dạ dày, lao phổi, giãn phế quản, viêm thấp khớp. Ngay sau khi bắt đầu tu luyện, mọi bệnh tật của tôi đã khỏi hẳn.
Trên con đường tu luyện của mình, tôi đã trải qua không ít những ma nạn và thử thách cam go. Tôi muốn chia sẻ cùng mọi người những trải nghiệm tu luyện của tôi.
Kiên định tu luyện Pháp Luân Đại Pháp; công khai thoái Đảng
Từ ngày 20 tháng 7 năm 1999, chế độ Cộng Sản đã tiến hành đủ mọi kiểu tuyên truyền: phát sóng các bản tin trên TV, đăng tải các bài báo tung tin giả nhằm đả kích Sư phụ Lý Hồng Chí (nhà sáng lập Pháp Luân Công) và Đại Pháp.
Những người tu luyện khi đó chịu sức ép từ mọi phía: cảnh sát, đơn vị công tác, ủy ban quản lý ở địa phương. Điều này có nghĩa những thủ đoạn mà họ sử dụng so với cuộc cánh mạng Văn hóa thì chỉ có hơn chứ không kém.
Mặc dù nhiều người đang tu luyện Đại Pháp, nhưng họ lại không có sự hiểu biết đúng đắn về Sư phụ và Đại Pháp. Ở đơn vị công tác của tôi từng có tám Đảng viên tu luyện Đại Pháp, nhưng hầu hết họ đã từ bỏ Đại Pháp vì sức ép của cuộc bức hại.
Đêm đến, tôi rơi nước mắt khi đối mặt với tình huống ấy. Tôi nghĩ: “Hầu hết họ đã bỏ cuộc, nhưng tôi sẽ không.” Tôi có thể bỏ việc hay bỏ đảng nhưng không thể từ bỏ Đại Pháp.
Khi cuộc bức hại bắt đầu, tôi bắt đầu tự mình luyện công ở nhà một thời gian, nhưng sau đó tôi nghĩ: Tôi không nên ở nhà mãi, tôi cần phải ra ngoài và nói cho mọi người biết chân tướng về Đại Pháp.
Cuối cùng, tôi tham gia vào một đoàn hợp xướng cao niên. Tôi dùng thời gian giải lao để nói cho mọi người biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp, Đại Pháp dạy người ta trở thành người tốt tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.
Tôi tiếp tục nói cho họ biết rằng vụ tự thiêu trên Quảng trường Thiên An Môn hoàn toàn là giả tạo và do Giang Trạch Dân, cựu chủ tịch Đảng Cộng sản Trung Quốc dựng lên để hãm hại Pháp Luân Đại Pháp.
Ban quản lý nhanh chóng đến gặp và yêu cầu tôi không được phép nói chuyện về Pháp Luân Công. Nếu không, họ buộc tôi phải rời khỏi đoàn hợp ca.
Không lâu sau, lãnh đạo đoàn đã đuổi tôi ra khỏi đoàn hợp ca.
Khi còn làm việc, đơn vị công tác chỗ tôi tổ chức những buổi học cho Đảng viên để đảm bảo họ vẫn duy trì lòng trung thành đối với Đảng Cộng sản Trung Quốc. Tôi muốn chính thức rút khỏi hàng ngũ Đảng viên, vì vậy tôi đã nộp đơn.
Thủ trưởng của tôi đã nói chuyện với tôi vài lần để ngăn tôi thoái Đảng và yêu cầu tôi ngừng tu luyện Đại Pháp, nhưng tôi từ chối. Kết quả, họ đình chỉ công việc của con trai tôi.
Con trai tôi làm cùng công ty với tôi, và sau đó họ đình chỉ con tôi. Con trai tôi không được đi làm mãi đến khi có ban quản lý mới; khi đó họ gọi con trai tôi trở lại làm việc.
Không gì có thể thay đổi niềm tin của tôi vào Đại Pháp và tiếp tục nói chuyện mỗi ngày với mọi người về Đại Pháp.
Về sau, tôi biết cách sử dụng Internet. Nhờ học hỏi từ các đồng tu khác, tôi bắt đầu làm các tài liệu giảng chân tướng trên máy tính.
Gửi tài liệu chân tướng cho Giám đốc Sở cảnh sát.
Đến tháng 5 năm 2015, đã có hơn 200,000 học viên nộp đơn kiện Giang Trạch Dân. Từ tháng 4 đến tháng 7 năm 2017, cảnh sát đã bắt đầu “chiến dịch gõ cửa” để quấy nhiễu các học viên.
Cảnh sát thực hiện nhiều vụ bắt bớ và nhiều điểm in ấn sản xuất tài liệu của học viên cũng đã bị phá hoại.
Một lần, tôi tình cờ đọc được một thông tin trên trang Minh Huệ nói rằng con người cần phải có tự do tín ngưỡng và chính phủ phải tuân thủ Hiến pháp. Thông tin đó cũng nhấn mạnh rằng, tu luyện Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc là hoàn toàn hợp pháp.
Tôi in nó ra và quyết định đem các tờ thông tin đó đến sở cảnh sát để cho họ hiểu và khuyên họ không nên phạm thêm tội ác nữa.
Tôi tìm tới viên cảnh sát khu vực nơi tôi ở. Một cảnh sát khác bảo rằng anh ta không có ở đó vì vậy tôi quyết định để lại tài liệu cho anh ta. Ngay khi viên cảnh sát này nhận ra rằng đó là các tài liệu Đại Pháp, anh ta bảo tôi lên lầu và anh ta sẽ lên đó ngay.
Ngay sau đó, viên cảnh sát phụ trách khu vực chỗ tôi quay về. Khi tôi tiến đến chào hỏi thì anh ta bắt đầu chửi mắng tôi.
Anh ta nói: “Sao ông dám đưa những tài liệu Pháp Luân Đại Pháp này cho sếp của tôi!”
“Tôi sẽ dẫn người đến lục soát nhà ông và đưa ông đến trại cải tạo lao động để họ tra tấn ông đến chết!”
Tôi nói với anh ta: “Xin anh đừng nóng giận. Tôi đến để nói cho anh nghe sự thật về Pháp Luân Đại Pháp. Chính phủ nói rằng chúng ta nên điều hành đất nước theo Hiến pháp. Và tu luyện Pháp Luân Công ở Trung Quốc là hợp pháp.”
“Người dân cả nước đều biết những người tu luyện Chân – Thiện – Nhẫn là những người tốt nhất. Các anh bức hại Pháp Luân Đại Pháp chính là đang phạm tội thực sự. Tại sao anh không xem qua những thông tin này?”
Anh ta nhắm nghiền mắt lại và nói: “Tôi sẽ không chạm vào nó. Đừng có cố tẩy não tôi.”
Viên cảnh sát liên tục bảo rằng tôi không nên đưa tài liệu cho sếp của anh ta.
Tôi nói: “Tôi không biết sếp của anh là ai. Tại sao anh không đọc nó trước?” Anh ta vẫn bác bỏ và tiếp tục mắng tôi.
Sau đó, tôi tiến đến chỗ vài cảnh sát khác đang ở trong phòng và nói: “Tại sao các anh không xem qua tài liệu này? Nếu điều tôi đang nói không đúng, các anh có thể làm bất cứ điều gì các anh muốn với tôi.”
Viên cảnh sát hỏi tôi có còn tu luyện không và tôi thẳng thừng trả lời “Có!”
Khi anh ta bảo tôi kí vào biên bản của anh ta, tôi chỉ viết “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”
Sau đó viên cảnh sát bảo: “Được rồi, tôi quyết định không lục soát nhà ông hôm nay.”
Tôi nói với anh ấy: “Chẳng phải anh đã mệt vì chửi mắng tôi suốt buổi sao? Tôi không hề mắng lại anh và tôi cũng không hề ghét anh. Thay vào đó, tôi cảm ơn anh.”
Sau đó một cảnh sát khác bảo tôi về nhà, vì vậy tôi rời đi. Kể từ đó không ai đến nhà sách nhiễu tôi nữa.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/3/30/363485.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/4/11/169333.html
Đăng ngày 23-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.