Bài viết của Jenny, học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Vancouver, Canada

[MINH HUỆ 22-4-2018] Tôi và đồng nghiệp đều là học viên Pháp Luân Đại Pháp và cùng làm việc cho một hạng mục sau giờ học. Chúng tôi đã tổ chức các lớp học 9 ngày trong kỳ nghỉ đông và nghỉ xuân và mỗi lớp học có khoảng 10 em nhỏ. Hầu hết các em ở lại nhà tôi vì chúng đều đến từ các thành phố khác nhau. Chúng tôi học Pháp và chú trọng đề cao bản thân trong suốt thời gian diễn ra lớp học.

Tịnh hóa thân thể

Trong hai ngày đầu tiên của lớp học, Sư phụ đã tịnh hóa thân thể cho các tiểu đệ tử.

Sư phụ đã giảng:

“Chúng tôi sẽ tịnh hoá thân thể họ, để họ có thể tu luyện lên cao tầng. Trong khi tu luyện tại tầng thấp nhất, có một quá trình, chính là thân thể chư vị được hoàn toàn tịnh hoá cho đến triệt để; tất cả những gì không tốt tồn tại trong tư tưởng, quanh thân thể tồn tại trường nghiệp lực và những nhân tố làm thân thể không được khoẻ mạnh; toàn bộ những thứ ấy phải được thanh lý ra hết. Nếu chẳng thanh lý, mang theo thân thể nhơ nhớp, thân thể đen bẩn và tư tưởng dơ xấu như vậy, thử hỏi có thể đạt đến tu luyện lên cao tầng được không?” (Chuyển Pháp Luân)

Ban đầu, bọn trẻ không thể ngồi yên. Chúng đi lại khắp nơi, cảm thấy khó chịu chỗ này chỗ kia và không thể tập trung. Trong ngày đầu tiên, những hiện tượng này thể hiện ra rõ ràng nhất. Trước tiên, chúng tôi ngồi trên sàn và xếp bằng để nghe Pháp. Sau đó, một số em bắt đầu cong lưng xuống, một số em thì nằm xuống, một số em khác thì lập thành nhóm và một số em thì bắt đầu nói chuyện. Tôi đã chỉnh lại tư thế cho các em, dựng những em đang nằm trên sàn ngồi thẳng dậy và động viên một số em khác. Ngay sau khi tôi làm được với em này thì em khác lại xuất hiện vấn đề. Tôi đã mất lòng tin và tự hỏi: “Làm sao mình có thể làm như vậy trong suốt 9 buổi học đây?”

Sau đó, vào ngày thứ ba, bọn trẻ đột nhiên yên lặng. Tôi nhận ra rằng lũ trẻ đã được Sư phụ tịnh hóa thân thể trong hai ngày đầu tiên, bởi vậy những vật chất xấu ở các không gian khác không còn can nhiễu đến bọn trẻ khi chúng nghe Pháp nữa.

Có một cậu nhóc rất dễ bị kích động và hay có mâu thuẫn với các bạn khác. Đôi lúc khuôn mặt cậu biểu hiện rất hung dữ, khiến sự việc trở nên căng thẳng. Mũi và cổ họng cậu phát ra những âm thanh lạ. Tuy nhiên, vào ngày thứ ba cậu bé này đã có biểu hiện tốt hơn. Sau lớp học 9 ngày, cậu đã hành xử tự nhiên hơn và tốt bụng hơn và cũng ít xảy ra xung đột với những bạn nhỏ khác. Kể từ đó cậu bé dễ bảo hơn và cũng trở nên yên lặng trong khi nghe Pháp hoặc luyện công. Cậu cũng thực hiện rất tốt ở các lớp học khác.

Cháu bé nhỏ nhất mới chỉ 4 tuổi. Cháu có một số thói quen xấu như dùng lời lẽ thô tục và có những hành vi không đúng đắn. Khi tôi dựng cháu ngồi thẳng lên, cháu sẽ đá và đánh tôi cũng như giật tóc tôi. Trong 2 ngày đầu tiên của lớp học, tôi và đồng tu phụ trách kia đều bị cháu bé này đánh. Không lâu sau, khi chúng tôi xem các bài giảng Pháp, cháu đã không còn gây rối cho những đứa trẻ khác nữa, mặc dù cháu vẫn chưa thể ngồi yên lặng. Cháu thường hỏi rằng bài giảng còn kéo dài bao lâu nữa, nhưng sau khoảng 4 bài giảng thì cháu đã thay đổi hoàn toàn và cư xử phải phép. Cháu cũng ăn ngoan và nói năng lễ phép.

Trong thời gian diễn ra lớp học 9 ngày, tất cả học viên nhỏ tuổi đã thể hiện sự tiến bộ ở những phương diện khác nhau. Tôi không thể trực tiếp nhìn thấy những biến đổi ở các không gian khác nhưng từ những chuyển biến tức thì ở bọn trẻ, tôi đã được chứng kiến Sư phụ đã loại bỏ những vật chất xấu khỏi tâm và thân chúng ta như thế nào. Tôi có thể thấy những đứa trẻ trở nên gần gũi với Sư phụ hơn.

Tiêu nghiệp

Trong cả hai lớp học, bọn trẻ đều trải qua các mức độ tiêu nghiệp khác nhau. Trong bài giảng đầu tiên, các triệu chứng biểu hiện nghiêm trọng hơn. Các triệu chứng thường gặp nhất là phát sốt và ho nhưng có những đứa trẻ thì lại bị đau bụng.

Trước khi đi ngủ, chúng tôi phát chính niệm và sau khi tắt đèn, chúng tôi để bọn trẻ nghe nhạc Đại pháp, nhạc Phổ Độ hoặc Tế Thế. Chúng yên lặng và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Một vài lần, có một số em tỉnh dậy và cảm thấy phát sốt, bởi vậy tôi đã niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” hoặc nhẩm Luận ngữ của Sư phụ và chúng đã ngủ lại rất nhanh và ngày hôm sau thức dậy trong trạng thái rất tốt. Ban đêm. Một số triệu chứng bệnh sẽ xuất hiện trở lại. Thông thường, phải mất một hoặc 2 ngày thì các triệu chứng này mới biến mất hoàn toàn.

Con gái tôi từng bị táo bón, có lần vài ngày cháu không thể đi vệ sinh và có lần thì việc này kéo dài trong một tuần liền. Lần này, sau khi nghe Pháp trong một vài phút, cháu đã muốn đi vệ sinh ngay. Sau ngày hôm đó, thói quen đi vệ sinh của cháu đã trở lại bình thường và cháu cũng ăn ngon miệng hơn.

Một số người không tu luyện cũng cho con đến tham gia lớp học. Chúng tôi rất ngạc nhiên là chúng khá trật tự và không nghịch ngợm. Chúng thậm chí còn có thể ngồi xếp bằng trong một thời gian dài. Chúng cũng được tiêu nghiệp dưới hình thức nghiệp bệnh và hồi phục trong vòng 1 hoặc 2 ngày. Một bé gái cảm thấy mệt mỏi, bị cảm lạnh, đau bụng, đau mắt và bị dị ứng. Khi cháu xuất hiện những triệu chứng như vậy, chúng tôi đã cùng nhau niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo.” Sau đó, cháu đã trở nên khỏe hơn. Một lần nữa chúng tôi đã được chứng kiến uy lực của chín chữ vàng này.

Khai mở trí huệ

Bọn trẻ rất thông minh và chúng nắm bắt mọi thứ rất nhanh chóng. Đặc biệt là với thư pháp, hầu hết bọn trẻ đều có thể làm được ngay từ khi bắt đầu, chúng cầm bút chắc chắn và nét viết rất đẹp. Chúng tôi rất ngạc nhiên khi thấy chúng có thể nhanh chóng viết thư pháp được như vậy.

Tôi đã dạy bọn trẻ chơi đàn piano và dành một vài ngày để chúng làm bài tập về nhà. Chúng có thể sử dụng đàn piano như thể đó là một thứ đồ chơi và đã tiếp thu nhanh chóng. Nếu tôi dạy cho một đứa trẻ một bài hát hay, thì một vài ngày sau tôi phát hiện ra rằng những đứa trẻ khác cũng đã học được bài hát đó. Chúng tôi đã được chứng kiến Đại Pháp đã ban cấp trí huệ cho bọn trẻ như thế nào.

Trẻ tự kỷ có tiến bộ

Một bé gái 6 tuổi bị tự kỷ, lúc ban đầu cháu có vẻ không được thông minh như một đứa trẻ ba, bốn tuổi khỏe mạnh bình thường. Cháu cũng gặp khó khăn khi nói và không thể giao tiếp dễ dàng với những đứa trẻ khác. Cháu thường khăng khăng đòi mọi thứ theo cách riêng của mình và dễ dàng trở nên tức giận.

Cháu thấy rằng khi những đứa trẻ khác bị đau hoặc không thoải mái, giáo viên sẽ niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo” nên cháu cũng niệm những chữ này. Khi các bạn nhỏ nghe Pháp, cháu cũng chạy đến đó và ngồi xếp bằng để lắng nghe. Cháu luôn nghe hết các bài giảng của Sư phụ.

Thật ngạc nhiên, dù cháu thường không thể tham dự hết một buổi học bình thường và can nhiễu đến những người khác thì bây giờ lại rất trật tự khi nghe Pháp. Khả năng ngôn ngữ của cháu cũng được cải thiện đáng kể. Hiện giờ, cháu ít khi gặp phải vấn đề khi giao tiếp với cô giáo hoặc với các bạn trẻ khác. Cháu cũng thường khởi xướng việc mang đồ ăn và trà mời cô giáo. Các bạn nhỏ khác cũng dần dần kết bạn với cháu.

Sư phụ luôn bên cạnh chúng tôi

Kế hoạch của chúng tôi là nghe Pháp vào sáng sớm và sau đó bắt đầu vào các lớp học hàng ngày ở trường, đây là mong muốn của chúng tôi. Nhưng chúng tôi đã không thu xếp thời gian tốt và khiến cho thời gian nghe Pháp bị trễ. Cả hai lần chúng tôi đều gặp vấn đề với thiết bị và không thể nghe Pháp. Lần đầu tiên là vì chúng tôi quên không tắt nút tắt ở bàn phím nên bàn phím bị hết sạch pin.

Lúc đó tôi là giáo viên duy nhất ở đó. Tôi đã gọi điện thoại khắp nơi và không ai có thể ra ngoài và mua giúp tôi pin mới. Tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc kêu gọi các em cầu xin Sư phụ giúp chúng tôi có một chút năng lượng cho pin. Sau đó, khi tôi đang không chú ý, một tiểu đệ tử nghịch bàn phím và đột nhiên một vài biểu tượng ngôi sao xuất hiện trên trong ô gõ mật khẩu. Máy tính đã cho chúng tôi một chút năng lượng để bắt đầu. Tôi vô cùng cảm tạ Sư phụ.

Lần thứ hai khi chúng tôi nghe Pháp muộn thì lại xuất hiện một vấn đề khác. Máy chiếu không hiểu thị được bất kỳ hình ảnh nào. Tôi đã thử tắt nó đi vài lần, nhưng không có tín hiệu gì cả. Một số giáo viên và tiểu đệ tử bắt đầu phát chính niệm và cầu xin sự giúp đỡ của Sư phụ. Tôi cũng hướng nội và thấy rằng bản thân đã không thực hiện đúng kế hoạch của mình. Mong muốn của tôi là có thể nghe một bài giảng đúng giờ mỗi ngày nhưng vào ngày hôm đó, một lần nữa tôi lại quá chậm trễ.

Tôi đã ngộ được rằng Đại Pháp từ bi và uy nghiêm. Vì đã lập kế hoạch mà lại không tuân theo, tôi đã sai. Khi chúng tôi quy chính bản thân, Sư phụ sẽ gia trì. Tôi đã học được một bài học từ điều này.

Hướng nội và Phát chính niệm

Tôi đã chăm sóc các tiểu đệ tử cả ngày trong suốt thời gian diễn ra lớp học, bởi vậy tôi thường không đủ thời gian để ngủ hoặc ăn uống đầy đủ theo các tiêu chuẩn của một người bình thường. Tôi đã quá tải nhưng tinh thần của tôi rất tốt và tôi không cảm thấy mệt mỏi. Vì vậy, đôi khi chỉ một giấc ngủ ngắn cũng sẽ giúp tôi lấy lại năng lượng.

Chúng tôi có nhiều việc phải làm mỗi ngày nhưng chúng tôi cũng học Pháp và luyện công tốt. Chúng tôi cảm thấy rằng chúng tôi đang hòa tan trong Pháp. Tôi hiểu trách nhiệm của mình, bởi vậy tôi đã cố gắng làm gương cho bọn trẻ. Bất kể gặp phải vấn đề gì, tôi đều hướng nội và phát chính niệm.

Nhưng sau khi kết thúc các lớp học, tôi không thể điều chỉnh bản thân mình trong nhiều ngày. Tâm mong cầu thoải mái đã khiến tôi không có đủ thời gian luyện công và học Pháp. Do vậy, một khi tâm người thường phản ánh ra với ý nghĩ “mình cần nghỉ ngơi” thì tôi đã thực sự cảm thấy rất mệt mỏi. Chúng ta mang theo tâm người thường hay là suy nghĩ của Thần thì kết quả đem lại sẽ rất khác biệt.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/4/22/364405.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/5/11/169860.html

Đăng ngày 19-5-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share