Bài viết của Quần Anh, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-02-2018] Một tháng sau khi đứa con đầu tiên của tôi chào đời, tôi đã mắc một căn bệnh lạ về da. Khuôn mặt của tôi đỏ ửng và có dạng vẩy nến. Tôi đã dùng đủ loại thuốc bôi và uống, nhưng không có tác dụng.

Là một phụ nữ trẻ nên việc tôi lo lắng về diện mạo của mình là lẽ tự nhiên. Tôi đi gặp nhiều bác sĩ khác nhau, từ những phòng khám nổi tiếng tới một bệnh viện lớn. Mọi người đều thương xót tôi, nhưng không ai có thể giúp tôi được.

Một giáo sư lâu năm nghĩ rằng nó là một dạng viêm da nên có thể chữa được dễ dàng, nhưng không có thuốc Tây Y hay Trung Y nào có thể giúp tôi. Mỗi lần vị giáo sư gặp tôi, bà ấy lại thở dài: “Thật tiếc quá! Cô có một khuôn mặt đẹp thế kia.”

Một loại thuốc mới có vẻ có tác dụng với bệnh loét da của anh trai tôi. Khi tôi dùng thử nó, da của tôi cảm thấy tốt hơn một chút trong một thời gian, nhưng sau đó nó đỏ trở lại và lại xuất hiện vảy nến.

Lợi ích từ Pháp Luân Đại Pháp

Tôi biết đến Pháp Luân Đại Pháp vào năm 1997 và bắt đầu tu luyện nó. Tôi nhớ lần đầu tiên tôi mở cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi ngẫu nhiên đọc vài trang và cảm thấy Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp, đang đứng ngay trước mặt tôi, và dường như Ngài đang nói chuyện với tôi.

Lần thứ hai tôi cầm cuốn sách lên, tôi đọc liền một mạch trong ba ngày.

Đối với vấn đề của mình, tôi đã cố gắng hành xử theo các nguyên lý mà tôi đã học trong Chuyển Pháp Luân. Khi bệnh da của tôi tái phát, khuôn mặt của tôi đỏ ửng và nhiều vảy nến lại hình thành, nhưng tôi mặc kệ nó.

Sư phụ đã giảng:

“Nan Nhẫn năng Nhẫn, nan hành năng hành”. Thực ra đúng là như vậy. Nếu không ngại gì thì khi về nhà chư vị hãy thử đi. Khi gặp khó khăn kiếp nạn, hoặc khi vượt quan, chư vị hãy thử xem: khó Nhẫn, chư vị hãy cứ Nhẫn xem sao; thấy thật khó làm, nói là khó làm, chư vị cứ làm xem cuối cùng có làm được chăng. Nếu chư vị có thể thật sự thực hiện được như vậy, thì chư vị sẽ phát hiện rằng ‘liễu ám hoa minh hựu nhất thôn’!(“Bài giảng thứ chín”, Chuyển Pháp Luân)

“Nói vui thế này, các cô nương trẻ tuổi đều trang điểm, muốn da dẻ trắng trẻo hơn, đẹp hơn. Tôi nói rằng chư vị tu luyện công pháp tính mệnh song tu một cách chân chính, [thì] tự nhiên đạt được điều ấy; bảo đảm là chư vị không [cần] trang điểm.”(“Bài giảng thứ năm”, Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã quyết định ngừng sử dụng thuốc bôi và thuốc uống cho bệnh da của mình. Trong vòng hai hoặc ba ngày, các vảy nến rụng xuống. Căn bệnh lạ về da mà tôi phải chịu đựng trong suốt 8 năm đã hoàn toàn biến mất.

Tôi nói với những người hàng xóm của mình rằng: “Chỉ cần nhìn vào khuôn mặt tôi! Nó chính là bằng chứng về sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp!”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/2/15/361420.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/24/169145.html

Đăng ngày 10-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share