Bài viết của Hiểu Lý, một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 29-01-2018] Từ khi còn nhỏ cho tới lúc tốt nghiệp phổ thông, tôi thường bị sốt và cảm lạnh. Kỳ lạ thay, mỗi khi bị sốt, tôi lại có cùng một giấc mơ. Tôi mơ thấy một vũ trụ vô biên vô tế đang quay. Tất cả các hành tinh đang chuyển động. Cả vũ trụ chìm trong bóng đêm, nó phức tạp và quá to lớn để có thể hiểu được.

Khi tôi lên năm, tôi đã hỏi mẹ: “Mục đích của cuộc sống là gì?” Mẹ tôi không biết câu trả lời. Khi tôi 20, tôi hỏi một giáo sư đại học cũng câu hỏi đó. Ông ấy đáp: “Đây là một câu hỏi dành cho một nhà triết học. Em là một sinh viên ngành y. Tập trung vào học ngành y của em là đủ rồi.”

Khi tôi gần 40 tuổi, tôi đã hỏi một người tu hành cũng câu hỏi này. Ông ấy nói: “Tôi đã tìm câu trả lời cho câu hỏi này ở nhà và ở nước ngoài. Câu trả lời là cuộc sống không có ý nghĩ gì cả; chúng ta sống là để bổ sung ý nghĩa cho cuộc sống.”

Lần đầu tiên tôi cầm cuốn sách Chuyển Pháp Luân, tôi thấy tên của Sư phụ Lý bằng ba chữ Trung Quốc rất ấn tượng. Ý nghĩ đầu tiên là tôi cuối cùng đã thấy những chữ cái này, và ý nghĩ thứ hai là tôi vẫn đang nhìn ba chữ cái đó! Tôi cảm thấy thoải mái khi đọc tên của Nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đọc sách Chuyển Pháp Luân và 40 cuốn sách Đại Pháp khác. Cuối cùng, tôi đã hiểu mục đích của sinh mệnh: để đắc Đại Pháp của vũ trụ, và tu luyên rồi trở về ngôi nhà thật sự của chúng ta. Tôi giờ đã 50 tuổi, và tôi đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp 11 năm.

Mẹ chồng tôi thoái khỏi Đoàn Thanh niên Cộng sản

Trong quá khứ, tôi đã từng ngoại tình, và làm tổn thương sâu sắc chồng và mẹ chồng của tôi. Tôi là người kiêu ngạo và sợ phải chịu khổ. Cuộc hôn nhân của tôi đã kết thúc trong ly dị. Sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi nhận ra mình đã nợ những người khác nhiều như thế nào.

Sư phụ đã giảng:

“Phật tính của con người là Thiện, biểu hiện từ bi, làm các việc thì trước tiên nghĩ cho người khác, có thể nhẫn chịu thống khổ.” (“Phật tính và ma tính”, Tinh Tấn Yếu Chỉ)

Tôi bắt đầu quan tâm tới người mẹ chồng trước đây của tôi. Trong những kỳ nghỉ, tôi ghé thăm bà và đưa bà ít tiền. Một lần, tôi thấy nồi cơm điện của bà bị hỏng và đôi tất của bà bị rách. Hôm sau, tôi mua cho bà một nồi cơm điện mới và một vài đôi tất mới, nhưng bà không ở nhà. Tôi đã để chúng ở nhà người hàng xóm của bà.

Sau đó mẹ chồng của tôi gọi cho tôi và cảm ơn. Tôi nói: “Mẹ không cần cảm ơn con. Con không còn là con dâu của mẹ, giờ con là con gái của mẹ. Trước đây, con nông nổi và không đối xử với mẹ đúng đạo làm con. Giờ con tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Sư phụ của con dạy con làm một người tốt. Con hiểu rằng con cần chăm sóc cho mẹ. Con không thể lại kết hôn. Con sẽ chăm sóc cho mẹ từ giờ trở đi.”

Lần sau tôi ghé thăm bà, bà đã tuyên bố thoái Đoàn Thanh niên Cộng sản mà bà đã tham gia từ khi còn trẻ. Bà thấy tôi đã thay đổi rất nhiều kể từ khi tu luyện Đại Pháp. Trong khi tôi bị giam giữ phi pháp, cảnh sát đã hỏi bà về tôi, và bà bảo với họ là tôi đã đối xử tốt với bà ấy.

Ông chủ của tôi ủng hộ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của tôi

Tôi là một quản lý cấp trung tại nơi làm việc. Bởi vì tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi biết rằng tôi nên tu luyện chính mình tại nơi làm việc và trong cuộc sống hàng ngày.

Sư phụ đã giảng:

“Luyện công đòi hỏi [coi] trọng đức, làm việc tốt, hành Thiện; ở đâu làm gì đều tự yêu cầu bản thân như vậy.” (“Bài giảng thứ ba”, Chuyển Pháp Luân)

Tôi thường ăn trưa với một cấp dưới, người thường hay báo cáo công việc cho tôi, mỗi lần tôi đều trả tiền ăn trưa cho cô ấy. Cô ấy hỏi tại sao tôi lại trả tiền ăn trưa cho cô ấy. Tôi bảo cô ấy rằng tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, và Sư phụ của chúng tôi dạy chúng tôi phải nghĩ cho người khác trước. Tôi hy vọng cô ấy sẽ làm như thế khi cố ấy có một vị trí quản lý, nó sẽ có một tác động tích cực với văn hóa công ty. Văn hóa của một công ty là giá trị cốt lõi của công ty đó, và nó giúp việc kinh doanh của công ty phát triển.

Cô ấy đã đồng ý với tôi và nói nếu mẹ của cô ấy giống tôi thì tốt quá. Tôi đưa cô ấy một chiếc usb có các sách Pháp Luân Đại Pháp và bảo cô ấy đưa nó cho mẹ của mình.

Một lần, tôi đi ăn với một nhà thầu để bàn công việc. Ông ấy muốn thanh toán tiền ăn cho tôi. Tôi bảo ông ấy rằng theo chính sách của công ty chúng tôi, tôi sẽ thanh toán bữa ăn này. Ông ấy bày tỏ rằng lập trường quan điểm của tôi rất có đạo đức và để tôi trả hóa đơn.

Các đồng nghiệp của tôi biết tôi là một học viên. Ông chủ của tôi nói là ông ấy ủng hộ việc tu luyện Pháp Luân Đại Pháp của tôi.

Đắc Đại Pháp và được phúc báo

Trong năm tu luyện thứ hai, mẹ của một người bạn tốt của tôi bị chuẩn đoán ung thư dạ con. Bà đã đi gặp một chuyên gia nổi tiếng tại một bệnh viện ung thư, vị chuyên gia nói với bà rằng bệnh ung thư đã vào giai đoạn cuối và khuyên bà đi về nhà. Bạn tôi đã kinh ngạc và khóc sau khi nghe bác sĩ nói vậy.

Cả gia đình quay về khách sạn nơi họ đang ở. Tôi bảo: “Bác có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.”

Người con rể trưởng đáp lại: “ĐCSTQ sẽ bắt mẹ đi đấy.”

Tuy nhiên, người con gái cả nói: “Mẹ đã như thế này, còn điều gì tồi tệ hơn nữa không? Hãy để mẹ tu luyện Pháp Luân Công và xem có ích gì không.” Người chồng của bà nói: “Pháp Luân Công là tốt. ĐCSTQ tà ác bức hại Pháp Luân Công. Bố cũng muốn học Pháp Luân Công. Nếu mẹ của các con gặp khó khăn khi phải ghi nhớ các động tác của bài tập thì bố sẽ giúp mẹ.”

Do đó, cả gia đình đã bắt đầu xem hướng dẫn tập công của Sư phụ qua video. Mẹ của bạn tôi cũng lắng nghe băng ghi âm Giảng Pháp tại Quảng Châu của Sư phụ. Cả gia đình thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Người phụ nữ cao tuổi quay về nhà. Bà học các bài tập từ video hướng dẫn và nghe các bài giảng hàng ngày. Ba năm sau, bà tới một bệnh viện để khám bệnh, căn bệnh ung thư của bà đã biến mất. Các bác sĩ ở đó không thể hiểu thế nào mà bệnh nhân ung thư giai đoạn cuối có thể hồi phục hoàn toàn!

Tạ ơn Sư phụ! Tạ ơn Đại Pháp từ bi vô lượng.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2018/1/29/360114.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/3/19/169093.html

Đăng ngày 5-4-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share