Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc
[MINH HUỆ 14-12-2017] Trong quá trình giải cứu cha mình những năm gần đây, tôi cũng liên tục buông bỏ những chấp trước của bản thân. Sư phụ triển hiện những thần tích cho tôi và xoay ngược tình thế bất cứ khi nào tôi đạt tiêu chuẩn về tầng thứ tu luyện.
Khi cha tôi bị bắt giữ lần đầu tiên, tôi mang theo tâm sợ hãi đến đồn cảnh sát để yêu cầu thả ông ra. Tôi đã tự mình đến đó và cảm thấy rất bất ổn. Nhưng khi bước vào trong đồn cảnh sát, nỗi sợ của tôi đã biến mất.
Khi cảnh sát trả lại đồ dùng cá nhân của cha tôi – gồm có thắt lưng, mũ và một chiếc đồng hồ đeo tay – thì một thẻ USB mà cha tôi giấu trong mũ đã rơi ra. Các cảnh sát kinh ngạc và muốn biết trong đó có gì.
Tôi cảnh giác và muốn ngăn họ lại. Khi đó tôi cảm thấy tràn đầy năng lượng. Tôi nhìn thẳng vào viên cảnh sát kia, chìa tay ra và nói: “Đưa nó cho tôi.”
Anh ta có chút chấn động khi thấy vẻ mặt của tôi. Không nói lời nào, anh ta dùng cả hai tay kính cẩn đặt thẻ USB vào tay tôi.
Về nhà, tôi kiểm tra thẻ USB. Trong đó có thông tin liên lạc của các học viên địa phương và đơn kiện Giang Trạch Dân, cựu Tổng bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), người đã phát động cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp. Tôi tự hỏi tại sao viên cảnh sát đó lại nghe lời một phụ nữ như tôi, và hiểu ra rằng Sư phụ đã giúp tôi lấy lại thẻ USB để bảo vệ các học viên khác.
Tôi đã có một trải nghiệm thần kỳ khác khi tòa án xét xử cha tôi.
Để nhiều người hơn biết về cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã bảo gia đình, bạn bè và hàng xóm của mình tham dự phiên xét xử. Viên chức tòa án cho biết bất cứ ai muốn tham dự sẽ phải có mặt ở tòa vào buổi sáng và cần có giấy tham dự mới được vào.
Vào ngày diễn ra phiên xét xử, Phòng 610 địa phương gửi hàng chục nhân viên đến để vây quanh tòa án và không ai được phép vào. Bạn bè, gia đình và các học viên khác hỏi tôi nên làm gì, vì không ai có sáng kiến gì.
Tất cả họ nhìn tôi và tôi cảm thấy có tinh thần trách nhiệm mạnh mẽ. Tôi nghĩ mình không được để tình huống này làm cho sợ hãi. Tôi giữ thẳng lưng và xin Sư phụ gia trì.
Tôi cảm thấy mình cao lớn hơn khi bước đến cửa vào tòa án, nơi có trưởng nhóm cảnh vệ đứng chốt ở đó. Anh ta nói: “Cô là ai? Chúng tôi có lệnh không được cho bất cứ ai vào trong.” Tôi nói với anh ta rằng mình đang tìm thẩm phán.
Anh ta gọi điện cho thẩm phán nhưng không được, vì vậy anh ta không để tôi vào. Tôi nói: “Cha tôi đang bị xét xử và anh không để chúng tôi vào. Anh sẽ phải chịu trách nhiệm cho việc này.” Anh ta trả lời rằng nhiệm vụ của mình là không để cho ai vào trong. Anh ta chặn ngay trước mặt tôi.
Trong đầu tôi vang lên một câu: “Sao ngươi dám vô lễ với Vương!” Tôi cảm thấy một luồng năng lượng vô hạn và nói với anh ta: “Tại sao anh không tìm ai đó để dẫn tôi vào?” Quả thật anh ta đã tìm người để đi cùng tôi vào bên trong.
Tôi thấy viên chức tòa án và anh ta nói với tôi: “Tôi đang đợi anh. Phiên tòa sắp bắt đầu rồi.” Nhưng anh ta nói rằng những người khác cần tự mình vào. Tôi nhận ra rằng anh ta lại đang giở trò, vì vậy tôi lại xin Sư phụ gia trì.
Tôi nói với trưởng nhóm cảnh vệ: “Tôi muốn anh để bất kỳ ai tôi muốn vào bên trong tòa án.” Sau đó anh ta lặp lại “lệnh” của tôi với những cảnh vệ khác trước khi để gia đình, bạn bè của tôi và các học viên vào. Trong khi đó, một cảnh vệ khác thấy việc đang diễn ra đã hỏi trưởng nhóm. Trưởng nhóm bảo anh ta hãy nghe lời tôi.
Có một học viên đến muộn và không thể vào. Tôi nói với viên cảnh vệ kia rằng đây là một phiên xử công khai và bất cứ ai cũng có thể tham dự. Anh ta bước đi và để cho học viên đó vào.
Những việc không thể tin được này đã xảy ra trong khi tôi giải cứu cha mình và tôi thực sự trải nghiệm những gì Sư phụ giảng:
“…một ‘bất động’ có thể [ức] chế vạn động!” (Giảng Pháp tại Pháp hội Canada 2005, Giảng Pháp tại các nơi V)
Và “bất động” cũng giống như Sư phụ giảng:
“‘Bất động’ ấy, là nói về chính niệm và chính tín kiên định bất động” (Giảng Pháp tại Pháp hội Canada 2005, Giảng Pháp tại các nơi V)
Khi bị bức hại, miễn là có tín tâm vào Sư phụ và Đại Pháp, bảo trì chính niệm, chúng ta có thể vượt qua được tất cả các hoàn cảnh tà ác.
Tôi cũng nhớ lại bài thơ của Sư phụ:
Kích phong điện xiết thượng cửu tiêu
Lôi đình vạn quân tỷ thiên cao
Hoành tảo khung vũ vô tận xứ
Bại loại dị vật nhất tính tiêu
(Chính Niệm, Hồng Ngâm IV)
Diễn nghĩa:
Chính Niệm [2014]
Gió điện [chớp] xung kích tận chín tầng trời
[Lực lượng] nhanh mạnh như sấm sét cao hơn trời
Quét ngang đại khung vũ trụ khắp nơi đến vô tận
Những đồ cặn bã biến dị nhất loạt bị tiêu mất
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/12/14/357823.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2018/1/28/167751.html
Đăng ngày 12-2-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.