Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Trung Quốc Đại Lục

[MINH HUỆ 13-11-2017] Tôi là một nhà thư pháp khá nổi tiếng ở Trung Quốc. Nhiều người xem tôi như một nghệ sĩ danh giá nhưng trên thực tế, tôi chỉ là một người bình thường. Điều đặc biệt chính là tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi hiếm khi tham gia triển lãm thư pháp nào trong suốt gần 20 năm qua. Trước những cám dỗ bủa vây về danh lợi trong thế giới nghệ thuật ngày nay, tôi đã buông bỏ những chấp trước đó và đi theo con đường tu luyện của Sư phụ. Tôi đã sử dụng các kỹ năng của tôi như là một nghệ sĩ – một món quà mà Đại Pháp ban cho – để kể câu chuyện về Đại Pháp và cuộc bức hại của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Do đó, nhiều người đã hiểu được sự tốt đẹp của Pháp Luân Đại Pháp và thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó.

Từ một người bệnh và tàn tật trở thành một học viên khỏe mạnh

Tôi sinh ra ở một vùng quê nông thôn và bị chẩn đoán mắc nhiều chứng bệnh. Có lần tôi đã trượt chân và rơi vào một khe sâu khi lên sáu tuổi. Tôi va đầu vào đá và bất tỉnh trong một thời gian. Vụ tai nạn đã khiến tôi bị di chứng sang chấn.

Đến tuổi thiếu niên tôi lại bị sốt thương hàn. Cứ ba năm 1 lần, tôi lại sốt cao, ớn lạnh, và đau đầu dữ dội. Gia đình tôi không có tiền để điều trị cho tôi, vì vậy tôi phải chịu đựng nỗi đau suốt nhiều năm. Bệnh tật đã làm tổn thương não của tôi, gây ra khuyết tật vĩnh viễn về nhận thức.

Do tình trạng tâm thần, tôi học toán học, vật lý, và hóa học rất kém. Tôi không hiểu các khái niệm và không thể nhớ bất cứ điều gì. Nhưng tôi có năng khiếu về thư pháp, và mọi người nhận thấy điều đó.

Sau khi tôi bắt đầu đi làm và chịu ảnh hưởng tuyên truyền của văn hóa đảng, bệnh tật của tôi trở nên tồi tệ hơn. Tôi thường cảm thấy đầu óc mình lâng lâng và chậm chạp. Tôi cũng bị ù tai và tính tình thì rất xấu. Tôi thấy não của mình bị vắt kiệt sức mỗi khi đọc sách, điều này cũng khiến tôi chóng mặt và cáu kỉnh. Tôi thường phải nằm xuống sàn và dựng đứng chân lên tường để giảm bớt cơn đau.

Đôi khi tôi nhờ vợ tôi xoa bóp đầu của tôi trong 30 phút để tôi có thể đi ngủ. Khi tôi không thể chịu đựng cơn đau, tôi sẽ đập đầu vào tường hoặc đầu giường. Tôi còn bị thoát vị đĩa đệm thắt lưng, loét dạ dày, viêm mũi, viêm phế quản và bệnh tim. Thật đau đớn khi sống cuộc sống như thế.

Bởi vì tôi không thể thích ứng với xã hội, nên tôi sống rất khép mình. Tôi hay quên và thậm chí không nhớ nổi một câu hoàn chỉnh. Tôi đã phải ghi chú ở nơi làm việc nếu không thì tôi sẽ quên những gì tôi đang làm.

Được biết đến Đại Pháp

Tháng đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi là tháng 6 năm 1996. Một người ở nơi tôi làm việc đã giới thiệu Pháp Luân Đại Pháp cho tôi, còn tặng tôi sách Chuyển Pháp Luân và Chuyển Pháp Luân 2. Tôi biết những cuốn sách này là kho báu cứu sinh, vì vậy tôi vui mừng đón nhận chúng.

Suy tổn não của tôi khiến gần như không thể đọc, nhưng tôi đã hoàn thành cả hai cuốn sách trong vòng một vài ngày. Thật kỳ diệu khi tôi có thể làm điều đó, vì vậy tôi quyết định tu luyện.

Tôi tham gia luyện công học Pháp cùng các học viên khác. Sư phụ đã tịnh hóa cơ thể của tôi ba lần một tháng và loại trừ nghiệp lực rất nhiều lần. Tôi đã phục hồi tất cả các vấn đề sức khoẻ trong vòng vài tháng. Tôi thấy nhẹ nhàng và nhận ra rằng tâm tính của mình đã đề cao lên. Tôi biết Sư phụ đã chịu đựng rất nhiều nghiệp lực cho tôi. Nếu không có Sư phụ tịnh hóa cơ thể của tôi, đến hôm nay tôi sẽ không sống nổi. Tôi rất biết ơn Sư phụ.

Để báo đáp ơn cứu độ của Sư phụ, tôi đã đi Bắc Kinh sáu lần vào năm 2000 để thỉnh nguyện công lý cho Pháp Luân Đại Pháp, và tôi đã tổ chức hai lần giăng các khẩu hiệu Pháp Luân Đại Pháp tại Quảng trường Thiên An Môn. Tôi đã bị bắt bất hợp pháp hơn 20 lần, bị đưa đến các trại cưỡng bức lao động, bị kết án tù và tra tấn.

Khi làn sóng khởi kiện Giang Trạch Dân bắt đầu, tôi đã gửi nhiều bài viết giảng chân tướng tới Minh Huệ Net sử dụng tên thật của tôi. Trong khi viết bài, tôi thường nhận thấy mình không có đủ từ bi, và tôi đã trải nghiệm những hậu quả của hành động của mình.

Vì vậy, tôi quyết định cải thiện tâm tính để trở nên từ bi hơn. Một lần, tôi đã viết hơn 40 bức thư pháp để khuyến khích mọi người rút khỏi Đảng. Tôi đã phóng tác các câu thơ và viết thư pháp cho họ ngay tại chỗ trong khi đứng ở nơi công cộng. Những người xem tôi viết quá nhiều cũng cảm thấy mệt mỏi, nhưng tôi lại cảm thấy rất bình tĩnh và đầy năng lượng.

Nhiều người bảo tôi rằng: “Mặc dù gần 70 tuổi, trông ông như mới 50 tuổi.” Một số người thậm chí nghĩ rằng tôi trông như thể đang ở độ tuổi 40.

Tôi nói với họ: “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và Sư phụ tịnh hóa cơ thể cho tôi. Tôi đã bị bệnh và tàn tật, nhưng nhờ tu luyện tôi đã có được sức khỏe tốt.”

Dùng thư pháp kể chuyện Đại Pháp

Trước kia khi thực hành thư pháp, tôi theo đuổi trào lưu và vẽ phông chữ theo phong cách hiện đại. Nhưng sau khi tu luyện, tôi đã bỏ đi nhiều quan niệm của người thường sau khi đọc bài “Giảng Pháp tại Buổi họp Sáng tác Âm nhạc và Mỹ thuật”.

Sau khi tôi hiểu rõ hơn về nguyên lý Chân-Thiện Nhẫn, tôi đã hủy gần một trăm bức thư pháp mà tôi đã viết và vứt bỏ chữ viết tay của các nghệ sĩ nổi tiếng mà tôi đã sưu tập được bởi vì chúng chứa đầy các tín tức của đảng.

Tôi nhận ra rằng việc tổ chức triển lãm thư pháp của riêng tôi không phải là cách đúng để giảng chân tướng. Thay vào đó, tôi sử dụng ba phương pháp: chấp nhận thư mời triển lãm thư pháp tại các địa điểm ngoài thành phố, mời những người muốn mua tác phẩm của tôi đến nhà tôi để kể cho họ nghe về Đại Pháp, và giảng chân tướng trong khi viết thư pháp tại các buổi họp mặt giao lưu ngoài xã hội.

Một lãnh đạo thành phố cấp quận đề nghị tôi vẽ tranh thư pháp trong một bữa tiệc ăn mừng cách đây vài năm. 14 vị khách là những người đứng đầu cấp cơ sở, chủ doanh nghiệp, phóng viên báo chí, và các nghệ sĩ. Tôi yêu cầu chủ nhà cho phép tôi phát biểu ngắn và ông ấy đồng ý. Sau đó tôi đã nói chuyện với họ về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại. Ngoại trừ một người duy nhất, tất cả các vị khách sau đó đều thoái khỏi Đảng.

Tôi nhận thấy rằng nhiều người thực sự không biết Pháp Luân Đại Pháp là gì, vì vậy tôi thường nói theo cách này để họ dễ hiểu rõ hơn: “Pháp Luân Công, còn được gọi là Pháp Luân Đại Pháp, là một Pháp môn chân chính, và nó mang lại sự cứu rỗi cho nhân loại. Pháp Luân Đại Pháp lấy Chân-Thiện-Nhẫn làm nguyên lý chỉ đạo và những người phù hợp với Pháp lý này là người tốt, rời xa Pháp lý và bức hại các học viên thì không phải người tốt. Giang Trạch Dân đã bức hại tàn bạo Pháp Luân Đại Pháp, và nhiều người theo ông ta đã bị bắt. Không còn nhiều thời gian cho những ai muốn chuộc lỗi cho tội lỗi của họ.”

Tôi đã được một phòng trưng bày nghệ thuật tư nhân mời đến vẽ tranh thư pháp. Hầu hết những người tham dự đến mua thư pháp của tôi, bao gồm cả hai viên công an và hai nhân viên an ninh mặc thường phục. Tôi không sợ và nói với họ về Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại trong khi viết thư pháp. Không khí rất yên bình.

Người đứng đầu phòng trưng bày nghệ thuật, người cũng là chủ doanh nghiệp, đã bất ngờ hô lớn: “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo! “Anh ấy sử dụng điện thoại di động của mình để phát sóng chương trình truyền hình Tân Đường Nhân về vụ cưỡng bức thu hoạch nội tạng các học viên của ĐCSTQ và khởi kiện Giang Trạch Dân.

Hầu hết những người tham dự biết rằng Giang Trạch Dân sẽ sớm phải đối mặt với sự phán xét. Họ cũng hiểu được sự thật về Pháp Luân Đại Pháp và lý do thoái Đảng.

Một cảnh sát mặc thường phục vui vẻ thoái xuất khỏi ĐCSTQ và nói với tôi: “Tôi đã từng bị mất ngủ trong một thời gian. Tôi muốn mua một bức thư pháp với hy vọng rằng nó sẽ mang đến cho tôi sự an bình.”

Tôi đã viết một bài thơ về đạo đức trong thư pháp cho ông ta và đề nghị: “Hãy là một sĩ quan tốt bụng và thường niệm ‘Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!’ Anh sẽ ngủ ngon nếu làm điều đó.” Anh ấy cảm ơn tôi và mang bức thư pháp về.

Tôi đối xử với những người đã đến nhà của tôi để mua các bức thư pháp như khách hàng danh dự. Tôi sẽ viết thư pháp riêng cho mỗi người tùy thuộc vào hoàn cảnh của họ và giúp họ thoái xuất khỏi Đảng trong cùng một thời điểm. Tôi nhận ra rằng việc viết thư pháp cho họ không quan trọng bằng việc giúp họ hiểu về Đại Pháp và cuộc bức hại. Sự từ bi của tôi tăng lên khi tôi tinh tấn hơn trong tu luyện.

Từng chút một, những hành động của tôi đã được truyền miệng. Mọi người đã biết được về một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã vẽ tranh thư pháp. Như vậy, tôi không quan tâm xem người ta trả bao nhiêu tiền cho tôi và thậm chí khi họ không trả gì hết. Và nhiều người đến nhờ tôi giúp họ thoái ĐCSTQ.

Trân quý cơ hội, khuyến khích mọi người thoái Đảng

Mùa xuân này, một quan chức chính phủ đã đưa tôi đến trụ sở tổng công ty để vẽ tranh thư pháp. Ông giới thiệu tôi với nhiều chính trị gia, bao gồm một chính ủy viên của quân đội, một chủ tịch ngân hàng, và là một thành viên của Ủy ban Thường vụ bộ Chính Trị Trung Ương ĐCSTQ.

Thái độ của họ thay đổi ngay khi nghe tôi nói về thoái Đảng: “Ông muốn tôi thoái Đảng ư? Không bao giờ!” Vị chủ tịch ngân hàng nói ngay lập tức. Tuy nhiên, là một người tu luyện, tôi muốn để lại ấn tượng tốt cho họ để biết đâu tôi có thể gặp lại họ sau này. Do đó nên tôi rất cẩn thận chăm chút khi vẽ thư pháp, sau đó tôi tặng cho họ miễn phí. Ngay sau đó, lập tức ai đó báo cáo về tôi với giám đốc của Cục Công an, nói rằng tôi đã nói chuyện công khai về “thoái ĐCSTQ” trong khi vẽ tranh thư pháp. Một người khác biết về sự tốt đẹp của Đại Pháp đã ngăn không cho công an bắt giữ tôi. Một người bạn đã gửi cho tôi một tin nhắn yêu cầu tôi phải cẩn thận. Chính Sư phụ đã giúp tôi thoát khỏi nguy hiểm.

Đi trên con đường tu luyện

Tôi biết rằng chừng nào tôi bước đi vững vàng trên con đường Chính Pháp, có những người bạn và người quen sẽ tạo cơ hội cho tôi để nói về Đại Pháp.

Ví dụ, chủ tịch của một công ty liên kết với chính quyền tỉnh, ông ta rất trung thực và tài năng, và ông có rất nhiều kết nối, bao gồm cả quản lý cấp trung và cấp trên. Tôi đến thăm công ty của ông vài lần một năm trong các sự kiện nghệ thuật.

Chủ tịch biết rằng ĐCSTQ hủ bại và tàn bạo, và ông rất ủng hộ và thông cảm với Pháp Luân Đại Pháp. Trước các sự kiện, ông đề nghị bạn bè của mình đến hỗ trợ và làm một số công việc chuẩn bị. Điều này giúp cho tôi có cơ hội khuyên mọi người thoái Đảng. Hầu hết những người tham dự các sự kiện đều đồng ý thoái Đảng. Những hành động tốt đẹp và sự hỗ trợ chính đáng của ông đã mang lại năng lượng tốt cho công ty của ông. Nhiều công ty trong khu vực của ông đã phá sản nhưng hoạt động kinh doanh của ông vẫn tiếp tục phát triển.

Đại Pháp đã mang lại phúc lành cho các nhà lãnh đạo kinh doanh, những người tin rằng Pháp môn này là tốt đẹp và cho phép những người ủng hộ chân chính giúp đỡ các học viên. Trong số những người quen của tôi, có nhiều người đã giúp tôi tổ chức các sự kiện giảng chân tướng với hàng trăm người tham dự. Khi chúng tôi tổ chức các sự kiện nghệ thuật ở Bắc Kinh, Bảo Định và nhiều thành phố khác, mọi người từ mọi giai tầng của xã hội đã nói chuyện với những người khác về Pháp Luân Đại Pháp.

Ví dụ như một giáo sư y học đã giới thiệu một người yêu thư pháp để đi cùng tôi đến một thành phố khác để tham dự một sự kiện nghệ thuật. Sự kiện diễn ra bên trong khu phức hợp tòa nhà cổ. Chủ tòa nhà là một cựu công tố viên. Khi tôi nói chuyện với anh ta, anh ta ngay lập tức muốn thoái Đảng.

Một trưởng đồn cảnh sát trẻ sau đó yêu cầu tôi viết một bức thư pháp cho anh ta. Trong khi vẽ tranh thư pháp, tôi kêu gọi anh ta đừng bức hại các học viên, lo lắng hơn về tình huống của họ, và làm những việc tốt. Anh ta đồng ý và nói rằng các học viên là những người tốt. Khi tôi yêu cầu anh thoái Đảng, anh nhanh chóng đồng ý.

Hỗ trợ đồng tu và Đại Pháp

Nhiều người trong số những người biết câu chuyện về Pháp Luân Đại Pháp và nói với người khác về sự kỳ diệu của Pháp môn này. Những người khác ủng hộ các học viên và làm những việc tốt cho Đại Pháp.

Có lần, một quan chức cấp bộ đã nhìn thấy một học viên nữ trả lại 200 nhân dân tệ cho người đánh mất trong một khu chợ địa phưng. Điều đó khiến vị ông ấy thực sự xúc động. Về sau, có một lần học viên đó bị bắt và giam ở đồn cảnh sát. Viên chức này đã đến sở cảnh sát vào ngày hôm đó, và ông ấy nhìn thấy vị học viên bị giam giữ đó. Ông ấy nói với vị cảnh sát đã bắt cô: “Cô ấy là một người tốt. Tôi nhìn thấy cô ấy trở lại 200 nhân dân tệ cho người mất nó. Ông trời không dung thứ cho ai làm hại người tốt. Tôi sợ các anh sẽ phải trả nghiệp quả!” Cảnh sát thả liền cô ấy đi.

Sau đó tôi đã viết một bức thư pháp cảm ơn vị quan chức kia. Vợ ông ta nói: “Tôi không biết tại sao, nhưng chồng tôi thích ở bên cạnh ông. Anh ấy nói ông khác với những người khác, anh ấy cảm thấy thoải mái nhẹ nhàng khi ở gần ông.”

Vị quan chức đó còn nói với tôi rằng:” Sau này, nếu có học viên nào bị bắt thì hãy nói cho tôi biết. Tôi cũng là người làm có trách nhiệm báo cáo lên Bộ công an.”

Những kỳ tích của Đại Pháp nêu trên đều là Thần tích do Sư phụ từ bi triển hiện. Tôi chỉ thực thi dưới sự che chở của Sư phụ. Tất cả mọi sự đều được Sư phụ an bài, hoàn thành và trao cho tôi mà thôi.

Sư phụ giảng:

“Hãy làm cho tốt những điều cần làm, cơ duyên khó được lắm. Hãy biết trân quý tất cả, không có lần thứ hai đâu. Khởi bất kể tâm nào cũng có thể làm chư vị huỷ hại giữa chừng! Đừng có nghĩ tâm nào hết, chính là đừng có chấp trước nào hết; chư vị cần thực hiện những gì mà chư vị—các đệ tử Đại Pháp—cần làm. Hết thảy những gì thật tốt đẹp, vĩ đại nhất, huy hoàng nhất đều đang đợi chư vị!!” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/11/13/明慧法会–走出了自己一条讲真相的路-356192.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/11/24/166513.html

Đăng ngày 3-1-2018; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share