Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Đại lục

[MINH HUỆ 18-11-2017] Con xin kính chào Sư phụ tôn kính! Chào các bạn đồng tu!

Tôi là một kỹ sư hiện đang công tác ở một cơ quan chuyên môn thuộc chính quyền thành phố. Tôi đắc Pháp năm 1998.

Tôi từng là một đảng viên Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Mặc dù tôi đã tuyên bố “tam thoái” trên website Đại Kỷ Nguyên, song trong mắt mọi người ở đơn vị công tác, tôi vẫn mang danh là một đảng viên. Thân phận “đảng viên” này giống như một vết nhơ, khó mà tiêu trừ nó trong tâm.

Tôi phát hiện rằng mỗi khi có một vấn đề nhạy cảm phát sinh, các quan chức chính quyền thường đẩy nó qua một bên thay vì giải quyết nó. Nếu như có là việc không thể đừng, thì họ sẽ bắt chước người khác mà làm. Để ai đó làm người tiên phong là vô cùng khó khăn.

Năm 2010, tôi xem qua trình tự tổ chức đảng để tìm cách thoái Đảng. Đầu tiên là ngừng đóng đảng phí, nên tôi dừng đóng. Tôi khuyên các đồng nghiệp và lãnh đạo thoái xuất khỏi đảng và tôi hướng dẫn họ cách làm. Khi khoảng một nửa thoái đảng, tôi nghĩ đã đến lúc tôi phải lấy mình làm gương cho những người muốn thoái.

Khi tôi nói chuyện với họ về dự định của mình, thủ trưởng đơn vị cùng các vị lãnh đạo khác khá lo lắng và không biết phải tiến hành thế nào. Tôi kiên nhẫn giải thích: “Điều lệ Đảng quy định rằng một người có thể tự nguyện gia nhập đảng và tự do ra khỏi đảng. Cứ theo trình tự thoái đảng quy định trong điều lệ này mà làm.

“Tôi không muốn là đảng viên nữa. Nếu Đảng muốn tôi, thì chiểu theo điều lệ này, các ngài có thể bố trí ai đó nói chuyện với tôi hoặc tổ chức một buổi họp chi bộ đảng để tôi bàn bạc về việc thoái đảng của tôi. Các vị có thể báo cáo tình huống này lên đảng ủy cấp trên để được thông qua và đăng ký hồ sơ với Văn phòng Tổ chức Đảng.”

Họ làm theo lời đề nghị của tôi. Cục trưởng, bí thư chi bộ phụ trách nơi tôi làm việc, và chủ nhiệm văn phòng từng người nói chuyện riêng với tôi. Tôi giảng chân tướng cho họ và giải thích lý do vì sao có nhiều người Trung Quốc lại thoái đảng đến vậy.

Về cơ bản họ đều đồng ý với những điều tôi nói, nhưng chỉ là bí thư Đảng ủy của phân cục giận dữ và nói rằng phải ngăn tôi thoái đảng. Tôi giải thích lý do tại sao tôi quyết định thoái đảng. Ông ấy nói: “Hãy nghĩ thêm đã đi. Đây không phải là điều có thể quyết định trong một sớm một chiều được. Nếu không muốn nộp đảng phí thì không nộp cũng không sao.”

Sau đó một đồng nghiệp bảo với tôi rằng phòng tài vụ giữ lại tiền đảng phí của tôi hàng tháng. Nghe vậy, tôi chỉ cười nhạt một tiếng, họ làm giả là việc của họ.

Đệ đơn xin thoái đảng

Khi một vị cục trưởng kiêm bí thư chi bộ mới được bổ nhiệm, vị bí thư này đã làm “tam thoái” trên website Đại Kỷ Nguyên. Vị thư ký hỏi tôi về việc không đóng đảng phí của anh ấy. Tôi giải thích cho anh ấy cách thức làm và nộp đơn xin thoái đảng chính thức và thực hiện theo trình tự thoái đảng quy định trong điều lệ đảng.

Lá đơn này cũng là một hình thức giảng chân tướng. Vị bí thư hứa rằng sẽ làm theo và thảo luận về việc này với cục trưởng.

Một tháng sau tôi nói: “Đơn của tôi sao rồi? Sao mà không có động tĩnh gì thế?” Anh ấy cười và nói: “Tôi mới làm ở vị trí này. Tôi sẽ không tiếp nhận đơn của anh đâu.”

Tiếp tục đệ đơn

Hai năm trôi qua, lại một vị cục trưởng mới được điều về và cũng lại bổ nhiệm một vị bí thư đảng bộ mới. Vị bí thư này bị văn hóa đảng đầu độc thâm sâu. Sau khi tôi giảng chân tướng, ông ấy gật gù: “Những gì anh nói cũng có phần đúng.”

Tôi lại nộp đơn xin thoái đảng. Ông ấy đồng ý giải quyết nó và nói rằng cần thảo luận qua với cục trưởng. Tuy nhiên, một thời gian dài cũng không thấy có động tĩnh gì.

Ngay khi tôi vừa nghĩ không có hy vọng gì, thì Văn phòng Tổ chức Đảng ủy đã ban hành một thông báo về việc thanh lọc đảng viên. Với tôi mà nói đây là một tin tốt lành.

Tôi đã hai lần đến văn phòng của bí thư Đảng ủy cục. Cuối cùng ông ấy nói rằng ông ấy sẽ hỏi Văn phòng Tổ chức Đảng ủy. Văn phòng hồi đáp rằng: “Có thể thoái đảng theo yêu cầu của văn kiện dành cho việc này mới được ban hành gần đây. Tuy nhiên, phải có buổi họp chi bộ đảng và có các đảng viên khác làm công tác tư tưởng; Đảng Ủy thành phố phải phê chuẩn việc thoái đảng này và báo cáo lên Văn phòng Tổ chức Đảng ủy hồ sơ này.“

“Đây là lần đầu tiên người trong ban ngành chính phủ đệ đơn thoái đảng ở thành phố này. Trường hợp này cần phải xem xét cẩn thận.”

Tôi không tham dự cuộc họp chi bộ Đảng của cục để xem xét về trường hợp của tôi. Mười chín người đã tham dự cuộc họp này. Tôi có 13 phiếu phê bình và 6 phê bình tích cực.

Tôi đã hỏi các đồng nghiệp: “Mỗi phòng ban đều được gửi một thông báo yêu cầu phải bỏ phiếu bất lợi cho tôi. Nếu không, đơn xin thoái đảng của tôi có thể không được thông qua đúng không?”

Một đồng nghiệp đã rút một phiếu đánh giá từ trong túi anh ấy ra và đưa nó cho tôi. Anh ấy nói: “Tôi để phiếu trống. Vậy kết quả kia hẳn là đã bị ngụy tạo. Họ lấy đâu ra 10 phiếu?”

Vài ngày sau, một đồng nghiệp phụ trách công tác chính trị bảo tôi: “Đơn của anh đã được thông qua rồi. Trong thành phố này đã có hai người chính thức được phê chuẩn việc thoái đảng. Một người khác là làm kinh doanh. Còn anh là người đầu tiên làm ở ban ngành chính phủ chính thức thoái đảng và được thông qua.”

Sư phụ giảng:

“Đệ tử Đại Pháp chính là làm những việc đệ tử Đại Pháp cần làm một cách đường đường chính chính, cách nghĩ ỷ lại nào cũng đều không có, tà ác cũng không dám dùi vào sơ hở của chư vị, những thứ xấu mà thấy chư vị liền tháo [chạy], vì chư vị không có bất kể di lậu gì mà nó có thể bám chắc để dùi vào sơ hở.” (Giảng Pháp tại Pháp hội San-Francisco năm 2005)

Là một đệ tử Đại Pháp, tôi biết rằng tôi vừa làm một việc chính đáng nhất. Bất quả quá trình này khó khăn ra sao, chỉ cần tôi chiểu theo yêu cầu của Đại Pháp mà hành xử thì cuối cùng sẽ đạt kết quả tốt đẹp nhất.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/11/18/356177.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/11/26/166532.html

Đăng ngày 13-12-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share