Bài viết của học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 28-9-2017] Mưa rải xuống khắp muôn loài rồi lại chảy ra biển cả. Mặt trời chiếu rọi khắp núi rừng mà không đòi [báo đáp] lại gì. Là vì nắng mưa là những thứ vượt khỏi được và mất của con người.

Nếu con người chúng ta truy cầu bất kỳ lợi ích cá nhân nào, trong tâm chúng ta luôn nghĩ về những được mất. Nếu chạy theo những dục vọng, chúng ta sẽ vướng vào tình. Đối với những người tu luyện, nếu chúng ta ôm giữ quan niệm người thường, chúng ta sẽ bị cuốn theo những thứ ở nhân gian.

Là những học viên Pháp Luân Đại Pháp, chúng ta không chỉ là những người tốt thông thường. Mục đích của chúng ta là tu luyện lên những tầng thứ cao hơn thế giới con người. Do đó chúng ta không nên dựa vào những quan niệm về những nguyên lý ở tầng nhân loại.

Chúng ta sống trong thế giới con người nhưng không trở thành một phần trong đó. Cũng như ngọn gió đi qua cánh rừng nhưng không trở thành một cái cây, hay bay qua hồ nước nhưng không trở thành một giọt nước.

Tôi nhận thấy rằng một số học viên dựa vào những quan niệm của họ về được mất nơi người thường thay vì đề cao cảnh giới trong tu luyện.

Ví dụ, một số học viên có thể nghĩ rằng nếu họ tu luyện tinh tấn, sức khỏe của họ phải được cải thiện. Nếu họ làm ba việc tốt hơn, họ phải được phúc báo và đền đáp. Nếu họ thuyết phục được nhiều người thoái đảng, doanh nghiệp của họ sẽ làm ăn tốt hơn. Hay là, nếu họ kiên định với Đại Pháp, cuộc sống gia đình họ sẽ êm đềm và hòa thuận hơn.

Tất cả những quan niệm trên có vẻ như liên quan đến việc tu luyện những được mất trong thế gian con người. Nhưng trên thực tế chúng không liên quan. Nếu một học viên nghĩ theo cách đó, thì chẳng khác gì đang thương lượng, mặc cả với thần rằng: Tôi làm điều này cho ngài, nên ngài phải ban cho tôi cái kia.

Tất nhiên, điều này là sai, và bạn sẽ không đạt được điều gì cả.

Có một câu chuyện cổ Trung Hoa về việc “mua hộp hoàn ngọc”. Trong câu chuyện này, một người mua ngọc trai bị vẻ đẹp của chiếc hộp cuốn hút. Sau đó anh ta trả tiền mua viên ngọc chỉ để có được chiếc hộp rồi trả lại viên ngọc, phần có giá trị nhất, cho người bán hàng.

Tương tự như vậy, nếu một học viên truy cầu những lợi ích nơi người thường, anh ta sẽ đánh mất điều căn bản nhất, đó là ‘phản bổn quy chân’.

Tu luyện là thần thánh và nghiêm túc. Là những học viên, chúng ta cần phải xem xét những quan niệm và hành vi của mình một cách thiết thực để nhận ra động cơ và cơ điểm của chúng. Chỉ khi nào chúng ta buông bỏ những lợi ích cá nhân thì chúng ta mới bước đi trên con đường chân chính.

Chia sẻ trên đây là thể ngộ cá nhân của tôi. Xin từ bi chỉ rõ bất cứ điều gì không phù hợp với Pháp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/9/28/354284.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/10/12/166036.html

Đăng ngày 19-10-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share