Bài viết của Vũ Minh, một học viên Pháp Luân Đại Pháp từ thành phố Cát Lâm, Trung Quốc
[MINH HUỆ 25-7-2017] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp cách đây 22 năm. Tôi là một người cao tuổi, một nông dân ở vùng nông thôn Đông Bắc Trung Quốc. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi khai mở trí tuệ và thay đổi quan niệm. Giờ đây tôi đã từ bi và vị tha hơn.
Thông qua tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thế giới quan của tôi đã thay đổi hoàn toàn. Khi những người khác xúc phạm và đối xử bất công với tôi, tôi không bị ảnh hưởng. Tôi xin chia sẻ một số câu chuyện của mình.
Tôi sống ở một ngôi làng không xa thành phố. Mùa hè và mùa thu, tôi mang gạo và rau vào thành phố để bán ở chợ nông sản. Tôi làm việc này mỗi năm và đã nói chuyện với các khách hàng về Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều người xem tôi như là “học viên Pháp Luân Đại Pháp lâu năm.”
Trong những năm qua, nhiều người ở chợ đã vô tình trả thừa tiền cho tôi. Tôi luôn đuổi theo và trả lại cho họ. Thường thì khách hàng hay vô tình để quên đồ đạc ở quầy, chẳng hạn như ô dù, ví và quần áo. Tôi giữ và chờ đến khi họ trở lại, nhiều khi phải qua nhiều ngày [họ mới đến lấy].
Mùa hè năm ngoái, tôi đã bán dưa chuột cho một phụ nữ trung niên và cô nói rằng cô sẽ quay lại sau một lúc. Khi chợ đã đóng cửa, cô vẫn chưa quay trở lại. Tôi cứ tiếp tục đợi. Người đàn ông ở gian hàng bên cạnh nói với tôi hãy về nhà, nhưng tôi nhất định chờ thêm. Cuối cùng, tôi cũng phải rời đi.
Tôi không có gì để bán vào ngày hôm sau, nhưng tôi vẫn đến chợ để tìm người phụ nữ đã mua dưa chuột. Cô ấy vẫn không trở lại. Tôi tiếp tục đến khu chợ mỗi ngày và thậm chí mua dưa chuột tươi cho cô ấy. Cuối cùng cô ấy đã xuất hiện vào ngày thứ ba.
Chủ quầy hàng bên cạnh tôi nói với cô ấy: “Hãy xem những gì ông ấy đã làm cho cô. Mỗi ngày ông ấy đều đến và mang dưa chuột tươi cho cô.” Cô ấy thấy dưa chuột tươi và rất hài lòng.
Cô ấy cảm ơn tôi và chúng tôi trò chuyện một chút. Cô ấy hỏi về tín ngưỡng của tôi. Tôi nói với cô ấy rằng tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Đối với tôi, việc giữ lời và chuẩn mực đạo đức là cơ sở để trở thành một người tốt. Cô tự hỏi liệu còn ai thực sự quan tâm đến những điều đó nữa. Chỉ có người khờ khạo, cô ấy nói.
Tôi nói: “Vì tôi là một người tốt, nên cô mới lấy lại được dưa chuột của mình. Cô cảm ơn tôi. Điều đó đã đủ để chứng minh rằng việc một người trân quý những chuẩn mực đạo đức và tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn là đúng. Sao cô có thể gọi những người như thế là khờ khạo?”
Cô nói: “Tôi hiểu những gì ông đang nói. Tôi xin lỗi. Cảm ơn ông!”
Một ngày mùa đông lạnh giá, một cặp vợ chồng khác đến khu chợ để bán táo. Họ đến trễ và không thể tìm được một chỗ ngồi tốt. Hôm đó, tôi sẽ sớm ra về, vì vậy tôi bảo họ nếu họ chờ tôi đóng gói đồ đạc, họ có thể lấy chỗ của tôi. Họ rất vui trước đề nghị của tôi và muốn tặng lại tôi một túi táo. Tôi đã từ chối và giải thích rằng là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi sẽ không lấy bất cứ thứ gì mà không trả tiền.
Họ nói: “Thật là một người tử tế, xin hãy nhận món quà của chúng tôi. Trước đây, chúng tôi không thích Pháp Luân Đại Pháp. Chúng tôi bị tin tức truyền thông làm cho hiểu nhầm. Bây giờ chúng tôi đã có nhận thức khác và đánh giá cao về môn tu luyện này.”
Tôi bảo họ rằng nhiều người đã bị những lời dối trá của Đảng Cộng sản lừa gạt, đó là lý do tại sao chúng tôi phải mạo hiểm mạng sống của mình để nói cho mọi người chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp. Tôi cũng bảo cháu gái nhỏ tuổi của họ ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo.” Cháu bảo đảm với tôi rằng cháu sẽ ghi nhớ.
Những người mà tôi gặp ở chợ là những người mà tôi tin rằng họ cần gặp một học viên Đại Pháp. Rau và gạo của tôi có chất lượng tốt. Tôi luôn hào phóng với khách hàng. Những người không thể trả tiền thì sẽ được miễn phí. Họ ghi nhớ lòng tốt của tôi và giới thiệu bạn bè người thân của họ đến gian hàng của tôi. Mọi người đều nói rau và gạo của tôi rất ngon. Tôi bảo họ rằng tôi không sử dụng phân hoá học vì thế sản phẩm của tôi rất tốt đối với mọi người.
Tôi nói: “Nhờ có thiện tâm, nên gạo và rau củ của tôi phát triển rất tốt và chất lượng của chúng tốt hơn của những người khác. Phản hồi từ các bạn đã chứng minh những gì tôi vừa nói. Bạn thật may mắn khi mua được sản phẩm của một học viên Đại Pháp và minh bạch chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp.“
Khi hàng xóm chiếm một mảnh đất của tôi và không trả lại, tôi đã sớm nhận ra trạng thái tu luyện của mình có vấn đề.
Một người chịu đựng khổ nạn và buông bỏ lợi ích cá nhân không có nghĩa là người đó nhu nhược, mà đúng hơn đó là thể hiện của cảnh giới. Khi thân nhân, bạn bè và những người hàng xóm khác của tôi thấy tôi bị hàng xóm đối xử bất công, họ khuyên tôi đưa sự việc ra tòa. Tôi bảo họ rằng dùng pháp luật có thể phân định đúng sai trên bề mặt, nhưng lại có thể khiến mâu thuẫn lớn hơn. Nó có thể liên quan đến những gì tôi đã nợ người khác trong kiếp trước. Nếu tôi có thể trả món nợ này, xung đột sẽ được giải quyết hoàn toàn.
Tôi nhận ra rằng chỉ qua buông bỏ cái tôi của mình thì cuộc sống của chúng ta mới có thể có giá trị hơn. Chúng ta thực sự là những người may mắn nhất trên thế gian.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/25/351101.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/8/30/165223.html
Đăng ngày 23-9-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.