Bài viết của phóng viên Minh Huệ, Trịnh Ngữ Yên, ở Đài Bắc, Đài Loan

[MINH HUỆ 08-07-2017] Ông Tương Văn Chương lớn lên trong một gia đình quân nhân. Bạn bè của ông nói rằng ông rất bướng bỉnh. Ông là người tốt tính nhưng lại cứng đầu. Nhưng giờ đây, cả hai từ cứng đầu hay bướng bỉnh đều không thể dùng để miêu tả về ông Tương được nữa, bởi vì ông đã trở nên vui vẻ, cởi mở, và quan tâm tới những người khác. Và ông cũng đã khỏi hẳn bệnh tim cũng như chứng lo âu trước đây.

Điều gì đã mang lại sự thay đổi lớn lao này? Tất cả đều là nhờ tu luyện Pháp Luân Công, một môn tu luyện truyền thống cả tâm lẫn thân bắt nguồn từ Trung Quốc.

4d448a98f0f3f0264e24ffdc204bd454.jpg

Ông Tương Văn Chương

Một khởi đầu khó khăn

Ông Tương trúng tuyển vào Khoa Luật của một trường đại học quân sự sau khi ông tốt nghiệp phổ thông. Ông tốt nghiệp đại học quân sự vào năm 1993 và thi đỗ kỳ thi sát hạch để trở thành một thẩm phán quân sự.

Ông Tương, một người duy tâm, có một khởi đầu khó khăn với hệ thống tư pháp quân đội. Vừa khởi nghiệp, ông đã phải thụ lý một vụ án trong đó một người lính có một cuộc va chạm với cấp trên của mình vì bất đồng quan điểm. Người lính bị giam ngay lập tức. Ông Tương cảm thấy người lính bị giam trái với thủ tục hợp pháp và kiên quyết xử lý án theo luật. Ông đã ra một mệnh lệnh thả người lính trở lại doanh trại quân đội để chờ điều tra thêm.

Kết quả là, ông Tương bị miễn nhiệm và bị giáng xuống làm một luật sư bào chữa. Hơn nữa, ông bị tuyên án gần một năm tù giam trong một nhà giam quân đội theo cáo buộc “lạm dụng thẩm quyền bằng cách tự ý thả tù nhân.”

Ông Tương bị chuyển tới một văn phòng luật dân sự với vị trí trợ lý sau khi được thả. Ông cũng làm luật sư pháp lý cho một vài công ty. Ông được trả lương khá cao nhưng việc phải liên tục dùng thủ đoạn với nhau trong các sự vụ pháp lý khiến ông không vui. Ông đã từ chức và bắt đầu tự kinh doanh bằng việc bán đồ ăn dạo trên phố.

Một trận chiến ly hôn cay đắng

Ông Tương bắt đầu làm bánh pút-đing đen, một loại bánh ăn vặt nổi tiếng ở địa phương để bán. Vợ ông đã giúp ông hết sức có thể. Tuy nhiên, ông Tương có bản ngã mạnh mẽ và không muốn vợ giúp hay góp ý. Ngày qua ngày, quan điểm khác nhau của họ trở nên ngày càng khác biệt và họ mâu thuẫn nghiêm trọng hơn. Họ thường cãi vã. Bốn năm sau, năm 2014, họ đã nộp đơn ly dị.

Ông Tương tiếp tục bán bánh pút-đing đen. Trong giai đoạn đó, ông cũng chuẩn bị khiếu kiện để giành lấy nhà và tài sản cho mình, bởi vì ông đã trả tiền đặt cọc mua nhà. Ông Tương kể lại: “Tại thời điểm đó, mối quan hệ với vợ cũ của tôi tệ tới mức độ chúng tôi coi nhau như kẻ thù.”

Dẹp bỏ quan niệm và cải thiện sức khỏe sau khi gặp được Pháp Luân Công

Một người bạn học phổ thông của ông sống ở cùng địa phương đã nghe được chuyện của ông Tương. Người bạn học này, một người tu luyện Pháp Luân Công, đã đặc biệt tới quán ven đường để gặp ông Tương. Họ nói chuyện suốt một thời gian lâu. Ông Tương đồng ý đăng ký lớp học Pháp Luân Công chín ngày miễn phí.

Ông đã dự khóa học vào nửa đầu tháng 5 năm 2014. Trong thời gian đó ông tham gia luyện công buổi sáng ở một công viên gần nhà. Ông không mong chờ đắc được bất kỳ thứ gì, nhưng ông học Pháp với một tâm trong sáng vả cởi mở, luyện tập các bài công pháp, và cố gắng sống theo những gì một học viên Pháp Luân Công nên làm là chiểu theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn. Kết quả là, ông Tương trở nên khỏe mạnh cả về thể chất lẫn tinh thần.

Ông bị bệnh động mạch vành tim mãn tính trước khi tu luyện Pháp Luân Công và đang điều trị bệnh máu khó đông. Ông cũng cảm thấy căng thẳng và đau đớn, mà không tìm ra được nguyên nhân của bệnh là gì. Tất cả những bệnh tật này đều biến mất sau khi ông tu luyện Pháp Luân Công.

Ông Tương nói: “Tôi đã từng khó nhọc khi leo cầu thang tới tầng bốn trước đây, nhưng giờ tôi có thể dễ dàng đi lên tầng năm mà không bị thở dốc. Thật là kinh ngạc khi tôi trở nên khỏe mạnh đến thế.”

Nghĩ về người khác và trở nên phóng khoáng

Ông Tương bắt đầu hướng nội tìm thiếu sót và nỗ lực đột phá. Ông bắt đầu nghĩ về những người khác và đặt lợi ích của họ lên trước lợi ích của mình. Kết quả là, không chỉ sức khỏe của ông được cải thiện, tâm tính của ông cũng được đề cao, thế giới quan của ông cũng hoàn toàn thay đổi.

Ông Tương nhớ lại: “Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi không hề nghĩ đến quan điểm và các vấn đề của người vợ cũ. Tôi không hề cảm thấy mình làm bất kỳ điều gì sai khiến bà ấy tổn thương, nhưng sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi cảm thấy tôi nợ bà ấy quá nhiều. Hiện giờ tôi hiểu rằng ngoài tình cảm, giữa vợ và chồng còn cần có ân nghĩa. Trong tâm tôi cảm tạ bà ấy đã đồng cam cộng khổ. Không có sự giúp đỡ của bà ấy, khoản nợ của chúng tôi không thể nào trả nổi.”

Ông buông bỏ được chấp trước vào lợi ích cá nhân và ngay lập tức cảm thấy phóng khoáng và nhẹ nhõm. Ông Tương nói: “Tôi đã quyết định chia số tiền từ việc bán ngôi nhà giữa chúng tôi một cách công bằng. Việc đó làm cho bà ấy và con gái của chúng tôi có thể sống thoải mái. Bà ấy có thể biến giấc mơ của mình là có một phòng âm nhạc nơi có thể dạy đàn vi-ô-lông thành hiện thực.”

Cùng với chuyển biến lớn trong tư tưởng, ngôi nhà được bán một cách nhanh chóng với một giá cao. Ông và vợ ông đã chia đều khoản lợi nhuận.

Ông Tương nói: “Khi buông tâm xuống, tôi không còn muốn tranh đoạt nhà cửa gì nữa. Đối mặt với sự tức giận và mắng nhiếc của vợ cũ, tôi không hề phản ứng lại, mà cảm ơn bà ấy một cách chân thành vì đã cho tôi cơ hội đề cao tâm tính của mình. Dần dần, chúng tôi trở thành bạn bè và quan tâm tới nhau.”

Ông nói thêm: “Tu luyện Pháp Luân Công làm tôi hạnh phúc. Tôi đã được hưởng thật nhiều lợi ích và sẽ cố gắng tu luyện còn tinh tấn hơn nữa.”


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/7/8/350655.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/7/9/164580.html

Đăng ngày 4-8-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share