Bài viết của Tịnh Tâm, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-05-2017] Chúng ta được bao bọc bởi một thế giới đầy màu sắc khi vừa mới chào đời. Sau đó, chúng ta học cách bảo vệ bản thân khi lớn lên. Kế đến là trở nên phức tạp, bất thuần và thậm chí giảo hoạt khi bị xã hội ô nhiễm. Cái được gọi là kinh nghiệm bao bọc chúng ta, khiến chúng ta không còn đối xử chân thành với mọi người nữa.

Tôi từng đi theo trào lưu này trước khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện yêu cầu người học phải giữ các tiêu chuẩn đạo đức cao.

Sau đó, tôi bắt đầu chiểu theo nguyên lý Chân–Thiện–Nhẫn của Pháp Luân Đại Pháp. Tâm tôi không còn bị dao động trước mất và được hay những lợi ích cá nhân khác. Tôi không dễ bị lạc trong tình cảm cá nhân nữa.

Tôi sẽ không nhận những thứ không phải là của mình

Tôi làm nhân viên bán hàng cho một cửa hàng bán ngọc bích. Đây là một ngành công nghiệp lợi nhuận cao. Vì nếu một khách hàng nào đó không biết được giá trị của ngọc bích, nhân viên cửa hàng có thể bán một miếng với giá rất cao. Một số nhân viên bán hàng cố gắng lấy được càng nhiều tiền càng tốt từ các khách hàng của họ.

Tôi không dùng cách bán hàng này và không biết làm sao để xử lý vấn đề, vì các nhân viên bán hàng được chia hoa hồng theo doanh số bán. Nói cách khác, nếu tôi không bán được ngọc bích với giá cao, các đồng nghiệp của tôi bị bớt tiền thưởng. Tôi lo lắng về việc họ sẽ nghĩ thế nào về tôi.

Tuy nhiên, sau khi liên tục học Pháp, tôi ngộ ra rằng miễn là mình cố gắng hết sức làm tốt công việc của bản thân, tôi sẽ được điều mình đáng được. Tôi không nên chấp vào việc mình có thể bán được bao nhiêu. Tôi chân thành phục vụ các khách hàng của mình, thay vì nghĩ đến việc có thể kiếm được bao nhiêu từ họ. Tôi giới thiệu các sản phẩm của chúng tôi cho khách hàng, không buộc họ phải mua bất cứ thứ gì và để họ thoải mái lựa chọn.

Vượt qua khảo nghiệm

Dần dần tôi bắt đầu có những khách hàng của riêng mình. Doanh số bán hàng của tôi không thua gì những đồng nghiệp khác, điều đó khiến tôi tự tin hơn. Tôi không tham lam, nhưng vẫn còn rất nhiều khảo nghiệm phía trước.

Các nhân viên bán hàng thường tự tay làm các dây truyền, vòng đeo tay, mặt dây truyền hay dây trang trí bằng ngọc bích khi họ có thời gian rảnh. Giá dao động từ 10 đến 100 nhân dân tệ. Khi một số sản phẩm không được ghi lại trong sổ sách, các đồng nghiệp của tôi sẽ bỏ túi riêng số tiền này.

Tôi đã do dự và sau đó quyết định chiểu theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp. Tôi ghi lại mọi giao dịch bán hàng của mình vào sổ, bất kể những nhân viên khác có làm gì đi chăng nữa.

Bà chủ của tôi là một công chức và phải chăm lo cho những việc kinh doanh khác nữa, vì vậy bà rất ít khi đến cửa hàng chúng tôi và không bao giờ quản lý sổ sách. Bà chỉ lập ra một mức giá cơ bản cho từng sản phẩm. Các nhân viên bán hàng quyết định giá bán và tự ghi lại vào sổ sách.

Các nhân viên đã bỏ túi một khoản tiền nhất định. Nếu tôi cũng không làm như họ, thì các đồng nghiệp của tôi sẽ lo lắng rằng tôi sẽ nói cho bà chủ biết chuyện. Đây cũng là một khảo nghiệm lớn đối với tôi khi chứng kiến các nhân viên khác có thể kiếm thêm hàng nghìn nhân dân tệ mỗi tháng.

Tôi nói với các đồng nghiệp rằng: “Tôi sẽ không giữ các biên lai. Tôi dựa trên các nguyên tắc của mình để làm mọi việc. Tôi sẽ không nói cho bà chủ biết chuyện mọi người đang làm, vì bà chủ không yêu cầu tôi giám sát các bạn. Tôi sẽ chỉ nhận những gì mình đáng được nhận. Điều các bạn đang làm không liên quan gì đến tôi.”

Họ cảm thấy nhẹ nhõm. Họ cũng biết tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, vì tôi đã nói cho họ nghe chân tướng về Đại Pháp và cuộc đàn áp.

Người duy nhất không bị đuổi việc

Khi gặp bà chủ tôi cảm thấy không được thoải mái. Bà rất dễ chịu và tốt với chúng tôi. Tuy nhiên những đồng nghiệp của tôi đã lợi dụng sự tin tưởng của bà.

Một ngày kia, bà phát hiện ra việc mà các nhân viên của mình đang làm. Một khách hàng đến cửa hàng để trả lại các món đồ mà họ đã mua. Bà chủ của chúng tôi lúc đó tình cờ có mặt tại cửa hàng. Giá bán và giá ghi trên sổ sách không khớp nhau. Bà không nói gì cả và mọi thứ cứ thế trôi qua. Nhưng không ai trong chúng tôi biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Trước đây tôi từng nói với bà rằng Pháp Luân Đại Pháp là một pháp môn tu luyện của Phật gia và các học viên sống chiểu theo nguyên lý Chân–Thiện–Nhẫn để trở thành người tốt hơn. Tôi cũng giúp bà làm Tam thoái. Tôi chia sẻ cho bà nghe những suy nghĩ của tôi về tu luyện, nguyên lý mất và được cùng những câu chuyện khác nữa. Chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện vui vẻ. Bà không hỏi tôi bất kỳ điều gì về công việc.

Tuy nhiên, cùng lúc đó, các nhân viên khác đã bị thay thế. Tôi không bị đuổi việc vì bà chủ biết tôi thật sự sống theo các nguyên lý của Đại Pháp.

Các học viên đều như tỏa ánh vàng kim

Mỗi học viên Pháp Luân Đại Pháp đều tỏa ánh như vàng kim. Họ như một dòng suối trong lành giữa thế gian ô trọc này. Qua hành xử của mình, các học viên đã chứng thực cho mọi người thấy sự vĩ đại của Pháp Luân Đại Pháp.

Con xin kính chúc Sư phụ Lý Hồng Chí sinh nhật vui vẻ. Mặc dù chúng con không gặp Sư phụ, nhưng Sư phụ luôn chăm sóc cho chúng con. Con xin cảm tạ Sư tôn.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2017/5/9/346781.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/5/13/163516.html

Đăng ngày 26-5-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share