Bài viết của Phóng viên Minh Huệ Tô Dung tại Đài Bắc, Đài Loan
[MINH HUỆ 29-11-2016] Một đệ tử Đại Pháp đã phát biểu tại Pháp hội giao lưu tâm đắc thể hội tu luyện Pháp Luân Đại Pháp tại Đài Bắc: “Pháp Luân Đại Pháp là ánh mặt trời mà tôi đã chờ đợi suốt cuộc đời mình.” Học viên này có tên Đồng Đồng, cô đã chia sẻ về việc mình đã thay đổi từ một người lười biếng và hư hỏng trở nên cần mẫn và đức độ sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.
Học viên Đồng Đồng
Đồng Đồng đam mê mạng Internet từ khi còn rất nhỏ. Khi đối mặt với áp lực, cô đã bước vào thế giới ảo trên Internet. Cô lướt web cả ngày lẫn đêm, sáng hôm sau thường dậy muộn và đi học không đúng giờ. Do đó, ở trường, cô cũng thường xuyên bị phạt.
Cô thường nghĩ về những thứ trên Internet và trở nên uể oải, chán nản và cáu kỉnh. Cô không thích học và cảm thấy vô vọng về tương lai của mình. Bố mẹ cô lo lắng cho con gái và cảm thấy bất lực.
Chú của Đồng Đồng đã mời cả gia đình cô đi xem Triển lãm tại Học viện nghệ thuật Phi thiên Vân Lâm tại thành phố Cao Hùng tháng 7 năm 2015. Đồng Đồng vô cùng xúc động khi đến xem triển lãm nghệ thuật ngày hôm đó. Cô cảm thấy có hứng thú với nghệ thuật và quyết định chuyển trường. Sau khi được sự đồng ý của bố mẹ, cô đã làm một bài kiểm tra để chuyển trường. Cô được nhận vào khoa nghệ thuật của trường.
Nhờ năng lực của mình, Đồng Đồng đã được nhận vào học trường nội trú tại Vân Lâm. Các học sinh trong trường đều học cuốn Chuyển Pháp Luân, cuốn sách chính của Pháp Luân Đại Pháp, một bài giảng mỗi ngày. Đây là buổi học bắt buộc. Cũng từ đó, Đồng Đồng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Cô dần dần đã có thể thức dậy sớm vào buổi sáng và có nhiều năng lượng hơn. Cô đọc cuốn sách nhiều lần và tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn trong cuộc sống thường nhật. Tính cách của cô đã thay đổi.
Suy nghĩ tích cực nhờ tuân theo nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn
Đồng Đồng bắt đầu hiểu được ý nghĩa của cuộc sống từ khi đọc sách Chuyển Pháp Luân và cô luôn thấy hạnh phúc, tràn đầy năng lượng. Kết quả học tập ở trường của cô cũng được cải thiện. Hàng ngày, cô tuân theo các nguyên lý Chân-Thiện-Nhẫn, thay đổi cách sử dụng ngôn từ cũng như và hành xử. Cô nói: “Tôi không còn nhớ bất kỳ một lời xấu nào nữa.”
Mỗi khi trở về nhà, Đồng Đồng thường nằm trò chuyện với hai chị em của cô. Hai chị em của Đồng Đồng bắt đầu tranh cãi nhau về một vấn đề nhỏ. Họ bắt đầu la lối và không ai chịu nhường ai. Đồng Đồng bình thản nói với họ hãy bình tâm lại. “Tại sao hai chị em lại cãi nhau như vậy? Hãy bình tâm xuống và bình tĩnh nói chuyện, từng người nói một. Hãy lắng nghe em nhỏ của chúng ta nói trước, xem em muốn nói gì.”
Một người nói trước và sau đó thì đến người kia nói, vậy là cuộc cãi vã đã được giải quyết một cách hòa bình. Cả ba chị em cùng cười sau đó. Chị gái lớn của Đồng Đồng đã hỏi cô: “Làm sao em có thể tích cực như vậy được? Em đã thay đổi rất nhiều và không còn nói lời xấu nào nữa. Có phép màu gì xảy ra với em vậy?” Đồng Đồng mỉm cười và trả lời: “Câu trả lời là em có Chân-Thiện-Nhẫn trong tâm. Em đang tu luyện Pháp Luân Công.”
Kỹ năng nghệ thuật được cải thiện qua việc đề cao tâm tính
Một ngày trước khi kết thúc một kỳ học, Đồng Đồng đã quay trở về ký túc xá muộn. Cô đã bị phạt và phải nhổ cỏ ngoài đồng vào buổi trưa trong hai ngày. Trong ngày đầu tiên cô đã cảm thấy mệt mỏi vì phải lao động và trong tâm đã phàn nàn về cô giáo mình.
Cô và các bạn khác đã học Pháp vào buổi chiều. Cô đột nhiên hiểu ra rằng cô nên hướng nội và loại bỏ những suy nghĩ xấu cũng như những thiếu sót của bản thân. Cô tiếp tục đi làm cỏ vào ngày tiếp theo với một tâm trí an hòa và với suy nghĩ giúp đỡ trường học. Cô đã không còn cảm thấy mệt mỏi một chút nào nữa. Cô bây giờ đã dũng cảm đối mặt với những vấn đề chưa giải quyết được và xử lý chúng bằng chính niệm.
Trường học dạy nghệ thuật cổ điển của phương Tây và có những yêu cầu nghiêm ngặt về tỉ lệ, kết cấu và hình thức. Đó là một trở ngại đối với cô khi mới chuyển trường. Khi bế tắc, cô sẽ nói với cô giáo rằng cô không thể làm được. Cô giáo sẽ kiên nhẫn khích lệ cô và nói: “Các kỹ năng của con sẽ được cải thiện, miễn sao con tu luyện tinh tấn.”
Cô không hoàn toàn hiểu được câu nói này nhưng một lần, khi đọc một bài thơ Hồng Ngâm của Sư phụ, cô đã ngộ ra được. Cô bắt đầu thích đọc các sách Đại Pháp và bắt đầu tu luyện tinh tấn. Theo sự hướng dẫn của giáo viên, các kỹ năng nghệ thuật của cô được cải thiện nhanh chóng và cuối cùng cô đã hiểu được ý nghĩa của những lời cô giáo nói.
Trong năm vừa qua, cô đã trở nên đầy hi vọng và tâm trí an hòa. Điểm số ở trường cũng được cải thiện nhiều. Cô thích đi học và muốn tu luyện Đại Pháp tinh tấn hơn nữa. Cô nói: “Tôi vô cùng biết ơn Pháp Luân Đại Pháp.”
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/29/338321.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/4/160213.html
Đăng ngày 19-3-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản