Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 27-12-2016] Một học viên Pháp Luân Đại Pháp lớn tuổi và tôi luôn mâu thuẫn với nhau. Bà ấy cứ chê trách tôi công khai, khiến tôi khá bực bội. Một học viên khác chỉ ra rằng mọi mâu thuẫn đều có lý do; nếu không nó sẽ không xảy ra. Cô ấy đề nghị tôi nên hướng nội và tìm ra những chấp trước ẩn sâu của mình.
Sau đó tôi đã tìm và loại bỏ các tư tưởng người thường, mâu thuẫn với vị học viên này cũng biến mất. Mối quan hệ của chúng tôi cũng cải thiện đáng kể.
Bực bội dẫn đến mẫu thuẫn
Tôi đã học kỹ năng máy tính nâng cao từ một học viên, vị này đã đề nghị cho tôi mượn chiếc máy tính chứa đựng tất cả các thông tin kỹ thuật của anh. Nhưng vị học viên lớn tuổi, lúc đó đang giữ chiếc máy tính, đã từ chối chuyển nó cho tôi.
Không có máy tính, tôi không thể thực hành những kỹ năng của mình và do đó tôi đã quên toàn bộ những gì mình đã học. Tôi đã trở nên bực bội. Tăng cường học Pháp đã giúp tôi dần dần loại bỏ sự bực bội này.
Cơn bực tức đã quay trở lại sau khi một học viên khác nhờ tôi sử dụng những kỹ thuật mà tôi đã học được cho một hạng mục. Cơn bực bội này lớn dần khi tôi biết rằng hạng mục đã gần như thất bại vì tôi không làm tốt. Tôi tức giận và đổ lỗi sự thất bại cho vị học viên lớn tuổi. Chúng tôi bắt đầu tranh cãi với nhau.
Bà cố gắng giải thích, nhưng tôi vẫn tiếp tục tranh cãi. Cả hai chúng tôi đều không cảm thấy có chút từ bi nào đối với nhau và tôi thậm chí còn tránh mặt bà ấy. Mâu thuẫn tệ hơn và nó ảnh hưởng đến nhóm học Pháp của chúng tôi.
Pháp của Sư phụ đã giúp tôi tỉnh ngộ:
“Vậy thì khi phát sinh mâu thuẫn cần các bên tự hướng nội tìm nguyên nhân của bản thân, bất kể là sự việc này lỗi tại chư vị hay không. Hãy nhớ kỹ lời tôi nói: bất kể là sự việc này lỗi tại chư vị hay là không tại chư vị, chư vị đều phải tìm ở chính mình, chư vị sẽ phát hiện ra vấn đề. Nếu như sự việc này tuyệt đối không có quan hệ gì với chư vị, không có tâm mà chư vị nên bỏ, vậy thì sự việc này cũng sẽ rất hiếm phát sinh trên thân chư vị. Nếu như chư vị không có cái tâm này, thì sẽ không dẫn khởi mâu thuẫn, phải chịu trách nhiệm đối với tu luyện của chư vị mà.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Châu Âu [1998])
Được Pháp của Sư phụ điểm hóa, tôi đã hướng nội và loại bỏ chấp trước của mình – chấp trước dựa dẫm vào người khác.
Pháp phá vỡ mọi chấp trước
Tôi đã không cố gắng tìm giải pháp thay thế khi vị học viên lớn tuổi từ chối đưa máy cho tôi. Tư tưởng hướng ngoại này không phù hợp với tiêu chuẩn của nguyên lý “Chân-Thiện-Nhẫn.”
Tôi không chu đáo và chỉ nghĩ cho bản thân mình. Tôi đã không nhìn thấy điểm mạnh của bà. Tôi nhanh chóng loại bỏ chấp trước này.
Sư phụ giảng:
“Pháp có thể phá hết thảy chấp trước, Pháp có thể phá hết thảy tà ác, Pháp có thể phá trừ hết thảy lời dối trá, Pháp có thể kiên định chính niệm.” (Bài trừ can nhiễu, Tinh Tấn Yếu Chỉ II)
Khi hướng nội, tôi phát hiện ra mình đã không tu khẩu. Chỉ trích người khác sau lưng họ không phải là điều mà một học viên Đại Pháp nên làm.
Hậu quả của việc không tu khẩu là nghiêm trọng, vì nó có thể làm gia tăng khoảng cách giữa các học viên và cản trở sứ mệnh cứu độ chúng sinh của chúng ta.
Để trợ giúp tôi tu luyện, tôi đã nhờ các đồng tu ngăn tôi khi tôi nói điều gì đó không liên quan đến tu luyện.
Theo thời gian, sự bực bội của tôi tan biến và tôi đã cảm ơn vị học viên lớn tuổi này vì đã cho tôi cơ hội để đề cao bản thân.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/12/27/339393.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2017/1/18/161176.html
Đăng ngày 11-2-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.