Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Mỹ quốc
[MINH HUỆ 19-10-2016] Sau khi đường bay thẳng từ Bắc Kinh đến thành phố của chúng tôi bắt đầu đi vào hoạt động từ tháng 6 năm 2014, đồng tu liền đưa tôi đến sân bay để giảng thanh chân tướng cho các hành khách tại đây.
Chiếc máy bay Boeing 787 chở được 213 hành khách phục vụ 4 chuyến bay mỗi tuần, sau đó tăng lên 7 chuyến bay mỗi tuần kể từ tháng 5 năm 2015. Tháng 6 năm 2015, một chuyến bay thẳng khác đến từ Thượng Hải cũng bắt đầu đi vào hoạt động với 3 chuyến mỗi tuần, vào thứ Ba, thứ Năm và thứ Bảy.
Thời gian hạ cánh của các chuyến bay đến từ Bắc Kinh và Thượng Hải cách nhau khoảng 45 phút. Nếu cả hai chuyến bay đều kín chỗ, thì có khoảng 400 hành khách Trung Quốc tại sân bay vào cùng một thời điểm.
Nhiều tài xế taxi đến sân bay để đón khách. Chúng tôi bắt chuyện với họ khá dễ dàng vì lúc đó họ đang chờ khách. Điều này khá khác biệt so với các điểm tham quan, nơi du khách thường vội vã và rời đi nhanh chóng.
Giảng chân tướng bằng nhiều cách khác nhau
Tôi thường bắt chuyện với mọi người và nhanh chóng nói cho họ biết những tội ác khủng khiếp của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ). Tôi nói với họ về tầm quan trọng của việc thoái ĐCSTQ và các tổ chức liên đới của nó, cũng như việc hủy bỏ những lời thề nguyện cả đời cống hiến cho Đảng của họ.
Đa số những người sau khi nghe tôi nói chuyện đều đồng ý thoái đảng.
Khách đến thường vội vã rời khỏi phi trường, vì vậy việc phát tờ rơi sẽ phù hợp hơn là nói chuyện với họ.
Việc bắt chuyện với hành khách đang đứng chờ xe cũng khá dễ dàng. Mỗi lần như vậy đều có khoảng 60 đến 80 người thoái ĐCSTQ.
Khi chúng tôi đến nói chuyện với các nhóm du học sinh hay khách du lịch, thì số lượng người đồng ý thoái đảng thường trên 100 nguời.
Thỉnh thoảng tôi dẫn theo một học viên lớn tuổi đến sân bay. Bà ấy rất có kinh nghiệm trong việc giảng chân tướng trực diện. Mặc dù vậy, tôi vẫn nói với bà rằng hãy nghĩ mọi thứ thật đơn giản. Cho dù bà chỉ có thể giúp được một người thoái đảng, thì điều đó cũng rất có ý nghĩa. Sau tất cả, nó có nghĩa là Sư phụ muốn xem mọi việc được chúng ta thực thi thế nào; Sư phụ sẽ an bài những người hữu duyên đến nghe chân tướng từ chúng ta. Sư phụ mới là người cứu họ.
Tôi nhận ra rằng một vài nguời trong số họ đã phải bay một chặng đường dài. Họ đã sẵn sàng thoái đảng với sự giúp đỡ của chúng tôi bởi vì các học viên khác đã từng giảng chân tướng cho họ trong quá khứ.
Khi một số người không hiểu, chúng tôi sẽ nói chuyện với họ nhiều hơn.
Sư phụ giảng:
“Hiện nay càng ngày càng nhiều đoàn du khách [từ Trung Quốc] Đại Lục, đó chính là an bài người ta thay đổi hoàn cảnh để nghe chân tướng.” (Giảng Pháp ở Pháp hội quốc tế Miền Tây Mỹ quốc năm 2013)
Một lần, khi tôi đang nói chuyện với mọi người trong sảnh chính thì một hướng dẫn viên dẫn theo một nhóm 20 người đi qua. Trong lúc anh ấy đang nói chuyện với một người khác, tôi đã có cơ hội nói chuyện với khách du lịch của anh về việc thoái đảng. Hướng dẫn viên chỉ nhìn tôi trong khi vẫn đang nói chuyện. Sau khi tất cả mọi người trong nhóm của anh ấy đồng ý thoái đảng, hướng dẫn viên du lịch mới tập trung mọi nguời lại rồi rời đi.
Được cấp giấy phép
Vào tháng 7, một du khách người Trung Quốc vì không hiểu rõ chân tướng đã phàn nàn về chúng tôi với cơ quan an ninh sân bay. Họ yêu cầu chúng tôi nộp đơn xin cấp phép hoạt động tại sân bay trước khi chúng tôi trở về.
Sư phụ giảng:
“Chư vị hãy nhớ kỹ, ở đâu xuất hiện vấn đề, ở đó chính là cần tới giảng chân tướng.” (Giảng Pháp vào Tết Nguyên Tiêu năm 2003)
Sau khi tôi nói chuyện với điều phối viên của nhóm chúng tôi về điều này, điều phối viên đã nhanh chóng liên lạc với các học viên biết nói tiếng Anh để giảng chân tướng cho ban quản lý sân bay.
Các học viên đã gửi thư đến cơ quan quản lý sân bay và những người phụ trách. Họ cũng cố gắng gặp mặt trực tiếp những người quản lý cấp cao. Chúng tôi đã trao tận tay họ những tài liệu thông tin về Pháp Luân Công.
Trong khi một số học viên đến gặp ban quản lý sân bay, thì những học viên khác tập trung phát chính niệm cự ly gần để giải thể tất cả can nhiễu và tăng cường chính niệm của các học viên.
Trong khoảng thời gian đó, một số học viên khác vẫn tiếp tục viết thư cho ban quản lý sân bay để giảng rõ sự thật. Chúng tôi vẫn tiếp tục những nỗ lực này trong suốt 5 tháng sau đó.
Cuối cùng, ban quản lý sân bay đã quyết định gặp mặt chúng tôi. Sau đó, vào tháng 7, họ đã cấp giấy phép hoạt động tại sân bay cho chúng tôi vào các ngày thứ Năm và thứ Bảy hàng tuần.
Cuối năm 2015, tôi chuyển đến sinh sống ở một thành phố khác và không trở lại nơi này nhiều tháng sau đó. Trong suốt mùa hè, một học viên ở nơi tôi từng sống đã đến thành phố của chúng tôi và tham gia vào nhóm học Pháp của chúng tôi.
Cô ấy được biết rằng có một học viên đã phát hơn 20 bản Cửu Bình cho khách du lịch đến từ Trung Quốc tại sân bay. Cô ấy đã nhận ra tầm quan trọng của việc giảng chân tướng tại sân bay và việc có được giấy phép hoạt động khó khăn như thế nào.
Sau khi trở về nhà, cô ấy đã mời các học viên khác cùng tham gia vào hạng mục giảng chân tướng về Pháp Luân Công tại sân bay. Cô đã dẫn theo một vài học viên lớn tuổi đến sân bay vào các thứ Bảy.
Mỗi lần mất khoảng bốn tiếng để đến sân bay, bao gồm cả khoảng thời gian đón và đưa các học viên trở về nhà. Tuy nhiên, sân bay là một nơi tuyệt vời để giảng chân tướng. Kết quả đạt được rất tốt, vì vậy tôi thường khuyến khích các đồng tu tham gia vào hạng mục này.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/10/19/336486.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/2/160178.html
Đăng ngày 14-2-2017. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.