Bài viết của Uy Tiến, một học viên Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 5-11-2016]

Tôi là một đệ tử Đại Pháp trẻ tuổi. Mặc dù tôi không tinh tấn, Sư phụ chưa bao giờ bỏ rơi tôi và đã an bài môi trường tu luyện tốt nhất cho tôi.

Chịu trách nhiệm về một việc làm sai

Năm 2014, tôi đã bỏ việc khi công ty chuyển đến địa điểm cách nhà tôi rất xa. Một tháng sau đó, người quản lý đã mời tôi đi làm trở lại với lý do họ không thể tìm được người phù hợp thay tôi. Thời điểm đó tôi chưa đi làm, tôi đã chấp nhận lời đề nghị với suy nghĩ rằng đó là an bài của Sư phụ. Hơn thế nữa, ở đó còn có những người chưa được nghe về Đại Pháp và cuộc bức hại.

Người kế toán phụ trách việc mua vé cho các chuyến công tác đã không có mặt ở văn phòng. Do vậy họ bảo tôi tự mua vé. Tôi đã mua được vé ở mức giá khuyến mãi. Tuy nhiên, do thiếu kinh nghiệm mà tôi đã đặt nhầm ngày và thời gian. Phòng vé chỉ có thể hoàn trả một phần cho tôi bởi đó là loại vé ưu đãi đặc biệt. Sự nhầm lẫn này khiến tôi sẽ phải trả khoảng 600 Nhân dân tệ. Tôi suy nghĩ mình nên làm gì. Tôi có thể biện hộ về việc không có kinh nghiệm và không được chỉ dẫn quy trình chuẩn xác. Tuy nhiên, nếu vậy thì người quản lý hoặc nhân viên kế toán phải chi trả vì lỗi của tôi.

Sư phụ giảng:

“Hiện nay người ta như vậy đấy, hễ gặp vấn đề là trước tiên họ đẩy trách nhiệm, có tại họ hay không thì cũng đẩy cho người khác.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi đã rút 600 Nhân dân tệ từ tài khoản của mình và chi trả cho sự nhầm lẫn này. Người quản lý rất ngạc nhiên và nhượng bộ cho tôi. Tuy nhiên, tôi đã từ chối. Là một người tu luyện, tôi cần hành xử dựa theo Pháp.

Luôn nghĩ cho người khác trước

Tôi nhận công việc kế toán, vốn là việc vất vả bởi công ty đang trong giai đoạn tái cấu trúc. Trong vòng hai tháng, tôi phải đóng và mở nhiều tài khoản mới tại các ngân hàng khác nhau. Tải lượng công việc của tôi còn kiêm nhiệm việc vào kế toán cho tám công ty của ông chủ, thêm cả phụ trách bảo hiểm cho ba công ty. Rút cuộc là tôi phải làm khoảng 13 giờ mỗi ngày, bao gồm việc đi lại rất nhiều.

Có những lúc tôi thấy nản với việc về nhà muộn vào buổi tối và ghen tỵ với các đồng nghiệp còn lại. Sau đó, tôi nhận ra rằng là một người tu luyện, tôi nên nghĩ đến nhu cầu của mọi người trước tiên.

Người nhà tôi thì nghĩ tôi thật dại dột vì công ty cách nhà quá xa. Thêm vào đó, tôi phải làm việc vất vả mà không được trả lương tương xứng. Tuy nhiên, tôi đã hứa với ông chủ rằng tôi sẽ không nghỉ việc.

Sự chăm chỉ và cống hiến trong công việc của tôi đã được tưởng thưởng. Tôi được đề bạt và nhận mức lương tăng gấp đôi. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã từ bỏ công việc này từ rất lâu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/11/5/在工作中展现法轮大法的美好-337273.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/12/9/160273.html

Đăng ngày 10-2-2017; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share