Bài viết của Lý Tuệ, một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 11-8-2016] Các học viên Pháp Luân Đại Pháp được người dân trong làng tôi rất quý trọng bởi vì họ đều là những người tốt bụng, luôn nghĩ cho người khác trước, và đã tình nguyện làm nhiều việc có ích cho ngôi làng.

Các học viên quét dọn cây cầu

Hàng ngày chúng tôi phải đi qua một cây cầu để ra vào ngôi làng của mình. Việc đi lại rất khó khăn vì trên mặt cầu phủ đầy các cây ngô. Mọi người đều than phiền về điều này, nhưng không ai làm gì cả.

Một buổi tối, tôi và các học viên trong làng đã dọn sạch cây cầu. Do thân của các cây ngô đã bị nghiến chặt xuống mặt cầu nên việc cậy các cây ngô lên vô cùng khó khăn. Rất nhiều cái xẻng đã bị bể trong quá trình chúng tôi dọn dẹp cây cầu.

Một người dân làng đã nói: “Các học viên Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời! Chỉ có họ mới tình nguyện làm việc này, và họ đã dọn rất sạch!” Nhiều người khác cũng đã nhận xét tương tự.

Các học viên dọn tuyết

Ngôi làng của chúng tôi có một con đường dài 1.500 mét. Những ngày tuyết rơi, tuyết đọng trên mặt đường thành một lớp rất dày, đường rất trơn và nguy hiểm, không cẩn thận là trượt ngã. Người già và trẻ nhỏ đều tránh đi đường này, thay vào đó họ tìm cách đi đường vòng. Tôi và các đệ tử Đại Pháp trong làng đã tự nguyện cùng nhau đi dọn tuyết.

Có khoảng 3.000 người sống trong ngôi làng của chúng tôi. Họ đều ca ngợi chúng tôi không dứt. Bí thư chi bộ của làng rất cảm động và đã đưa cho chúng tôi hai bao thuốc lá, nhưng dân làng đã nhắc ông ấy rằng các học viên Pháp Luân Đại Pháp không hút thuốc.

Dạy con cái tuân theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp

Con gái tôi kết hôn với một thanh niên cùng làng. Mẹ chồng của con gái tôi muốn chia tài sản cho hai người con trai. Gia đình nhà thông gia có 3 tài sản: một ngôi nhà đẹp mới xây, một ngôi nhà cũ đã xuống cấp, và một mảnh đất. Mẹ chồng con gái tôi muốn chia tài sản công bằng nên đã nhấn mạnh rằng nếu ai nhận nhà mới thì phải trả tiền cho người kia. Tuy nhiên, vợ chồng người con út lại muốn ngôi nhà mới và cũng từ chối trả tiền.

Do vậy bà ấy đã rơi vào tình huống khó xử. Con trai út của bà ấy đã gây áp lực lên bà và nói rằng vợ của cậu ta sẽ bỏ đi nếu họ không có nhà mới.

Con gái tôi đã hỏi ý kiến của tôi về việc này. Mặc dù con gái tôi không tu luyện, nhưng vợ chồng tôi đều giáo dục cháu theo các nguyên lý của Pháp Luân Đại Pháp, và dạy cháu biết suy nghĩ cho người khác trước.

Con gái tôi nói với bố mẹ chồng rằng vợ chồng cháu đồng ý ở nhà cũ mà không cần bất kỳ khoản tiền nào. Họ đã rất xúc động và đã cùng các thành viên quan trọng trong gia tộc đến cảm ơn chúng tôi. Bà ấy nói rằng nếu con gái tôi cũng tranh giành ngôi nhà mới thì chắc bà ấy đã phải tự tử rồi. Họ cảm thấy như vậy không công bằng và muốn cho con gái tôi mảnh đất, nhưng người em trai lại không đồng ý và giành lấy.

Tôi nói với mẹ chồng của con gái tôi rằng: “Nếu chúng tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì chúng tôi đã không hành xử như vậy. Sư phụ của chúng tôi đã dạy chúng tôi phải biết nghĩ cho người khác trước. Thay vì cảm ơn chúng tôi, xin chị hãy vui lòng cảm ơn Sư phụ của chúng tôi.”

Tôi cảm thấy con gái tôi đang được hưởng phước lành của Pháp Luân Đại Pháp vì cháu đã biết quan tâm đến người khác. Gần đây cháu đã mua một ngôi nhà mới ở thành phố và cả gia đình cháu đang được hưởng một cuộc sống tốt đẹp.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/8/11/332794.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/9/16/158936.html

Đăng ngày 11-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share