Bài viết của Đồng Chân, một học viên ở Trung quốc
[MINH HUỆ 1-10-2016] Khi được thả khỏi nhà tù, tâm tôi cảm thấy không cân bằng sau khi biết rằng hầu hết các bạn cùng lớp và bạn bè cũ của tôi đều đang được sống một cuộc sống tốt đẹp. Tôi nghĩ đến bản thân mình: “Tôi có thể sống một cuộc sống tốt hơn so với tất cả họ nếu tôi không bị bức hại vì tín ngưỡng vào Pháp Luân Đại Pháp.”
Tôi dần nảy sinh ý nghĩ rằng mình đã mất tất cả mọi thứ trong thế giới con người này vì mình đã tu luyện Đại Pháp, và có lẽ mình sẽ được tốt hơn nếu không tu luyện. Tôi đã sốc khi có ý nghĩ tồi tệ này. Vì vậy, tôi đào sâu hơn và thấy rằng đó là do tôi đã không loại bỏ chấp trước căn bản của mình sau nhiều năm tu luyện.
Sư phụ đã giảng:
“Vậy chấp trước căn bản ấy là gì? Tại thế gian người ta hình thành rất nhiều quan niệm, đến mức bị quan niệm chi phối, truy cầu những điều [mình] theo đuổi. Nhưng người ta đến thế [gian] là do nhân duyên đã quyết định đường đời con người và những được-mất trong đời con người; lẽ nào quan niệm của con người lại có thể quyết định từng quá trình trong đời người được? Do vậy cái gọi là ‘những theo đuổi và nguyện vọng tốt đẹp’ ấy cũng đã trở thành những truy cầu chấp trước thật đau khổ mà vĩnh viễn không đạt được.” (Tiến đến viên mãn, Tinh tấn yếu chỉ II)
Tôi luôn có tham vọng đánh bại những người khác và dẫn đầu trong sự nghiệp của mình. Được lớn lên trong một gia đình trí thức, tôi được coi là một thần đồng nhờ các kỹ năng toán học và trí nhớ. Điểm số tôi được xếp vào hàng đầu trong trường và tôi không bao giờ nghi ngờ rằng mình sẽ có một tương lai không tươi sáng.
Khi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã rất tinh tấn. Không lâu sau khi bắt đầu tu luyện, tôi được chỉ định làm điều phối viên của nhóm học Pháp địa phương của chúng tôi, mặc dù đã có nhiều học viên lâu năm trong nhóm của chúng tôi bao gồm một người từng tham dự khóa giảng Pháp của Sư phụ và một quan chức cấp cao. Lúc đó, tôi mới hai mươi tuổi và cảm thấy rất hạnh phúc với “thành tích” của mình. Cảm thấy mình có khả năng, việc chia sẻ kinh nghiệm của chúng tôi sau khi học Pháp nhóm thường trở thành màn trình diễn của riêng tôi. Mặc dù tôi đã không đạt được nhiều trong thế giới của người thường, tôi cảm thấy mình đã đạt được một địa vị đặc biệt trong tu luyện Đại Pháp.
Mỗi học viên có những trở ngại của mình trên con đường tu luyện. Chấp trước làm điều phối viên của nhóm học Pháp địa phương là sự phản ánh chấp trước căn bản của tôi. Ở giai đoạn cuối của thời kỳ Chính Pháp, nếu các chấp trước căn bản không được loại bỏ, cựu thế lực sẽ can thiệp vào việc tu luyện và cứu độ chúng sinh của bạn.
Sư phụ đã giảng:
“Nếu như tư tưởng của người tu luyện ly khai Pháp, thì tà ác sẽ dùi sâu vào” (Giảng Pháp tại Pháp hội Florida ở Mỹ quốc [2001])
Do đó, chúng ta cần loại bỏ mọi tư tưởng không phù hợp với Pháp.
Tôi muốn chia sẻ những lời sau đây của Sư phụ với mọi người:
“Vứt bỏ những chấp trước cuối cùng; hết thảy những gì mà chư vị hoàn thành trong tu luyện đều đã tạo thành quả vị tốt đẹp và thần thánh của chư vị trong tương lai; hãy tiến từng bước thật tốt, chớ làm hoen ố những gì bản thân mình đã chứng được. Hãy để bộ phận tu luyện tốt của chư vị phóng xạ ra những quang diệm thuần chính hơn nữa.” (Tống khứ chấp trước cuối cùng, Tinh tấn yếu chỉ II)
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/10/1/335731.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/10/21/159623.html
Đăng ngày 7-11-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.