Bài viết của Tử Quy, một học viên Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 30-07-2016] Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào ngày 21 tháng 9 năm 2015. Tôi muốn chia sẻ trải nghiệm cá nhân của mình với tất cả những người có quan hệ tiền duyên với Đại Pháp để họ có thể được truyền cảm hứng, nhận thức được chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp, và được đắc cứu. Pháp Luân Đại Pháp là hy vọng của tất cả chúng sinh, là cơ hội hiếm hoi, quý giá mà Sư phụ từ bi ban cho để cứu độ hết thảy chúng sinh.

May mắn trở thành một học viên Đại Pháp

Khi nhớ lại cuộc đời mình 5 năm trước đây, một từ đã xuất ra từ trong tâm tôi đó là: Đau khổ.

Tôi làm việc cho một doanh nghiệp trung ương nhà nước. Mặc dù không tốt nghiệp đại học, nhờ nỗ lực tự học và làm việc chăm chỉ, tôi đã được thăng chức lên vị trí quản lý tiếp thị hợp đồng.

Vào thời điểm đó, tôi hy vọng sẽ đạt được những điều tuyệt vời trong sự trỗi dậy của làn sóng cải cách

Tuy nhiên, sau năm 1998, tôi bắt đầu cảm nhận sâu sắc về thực tế của một môi trường xã hội phức tạp, sự không hoàn hảo của cơ chế cạnh tranh thị trường, sự tuột dốc nhanh chóng của các chuẩn mực đạo đức do việc cai trị độc tài của Đảng Cộng sản.

Tham nhũng và thiếu đạo đức cơ bản đang tràn lan. Độc quyền kiểm soát thị trường và chuyên tâm mưu cầu lợi ích cá nhân đã dẫn đến một vòng luẩn quẩn của sự cạnh tranh bất hợp pháp và sự phát triển kinh tế lệch lạc.

Trong cuộc cạnh tranh nham hiểm và tàn bạo của ngành công nghiệp, các doanh nghiệp trung ương sở hữu nhà nước buộc phải đi đường vòng để tự bảo vệ mình và cuối cùng bị đẩy vào một tình trạng vô cùng hiểm nguy.

Tôi cảm thấy bị mắc kẹt trong tình trạng rất xấu và bắt đầu tìm đến Thần, nhưng không biết phải theo hướng nào.

Tôi đã đi rất nhiều chùa và sau đó mang về nhà rất nhiều băng đĩa Phật giáo và tràng hạt. Thậm chí tôi còn dựng một cái miếu thờ thần Quan Công.

Tôi nghĩ mình đã làm điều đúng đắn. Tôi nghĩ bằng cách tôn kính và mộ đạo, Phật sẽ bảo hộ và ban phước cho tôi.

Trong suốt thời gian này, một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã luôn khích lệ và hy vọng những điều tốt đẹp đến với tôi, mặc dù chúng tôi chưa từng có một cuộc trò chuyện nghiêm túc nào.

Một lần, anh ấy đã cho tôi bản ghi âm của một số bản nhạc Đại Pháp có tựa đề “Phổ độ” và “Tế thế”.

Khi nghe nhạc, tôi cảm thấy rất bình an. Nước mắt của tôi tự trào ra mà không sao giải thích được. Tôi không thể hiểu tại sao, vì vậy tôi đã gửi email cho người bạn của mình.

“Tại sao âm nhạc của anh lại có ảnh hưởng đến tôi như vậy? Nó chưa từng xảy ra khi tôi lắng nghe những bài ca ngợi Phật giáo mà tôi đã mua”.

Bạn tôi trả lời là: “Đó là bởi vì bạn đã lắng nghe bằng tâm của mình”

Sau đó, anh bạn Đại Pháp đã cho tôi bản sao “Văn hóa Thần truyền”, “Âm nhạc đến từ thiên thượng”, và các bản ghi âm khác. Tôi tải các bài đó vào điện thoại di động và lắng nghe bất cứ nơi nào tôi đi.

Tôi rất thích nghe nhạc. Tôi cũng đánh giá cao những khái niệm và quan điểm mà lẽ ra nên là giá trị văn hóa truyền thống của chúng tôi nhưng đã bị chế độ Cộng sản phá hủy một cách hệ thống.

Bạn tôi thường nhắc tôi nhẩm “Pháp Luân Đại Pháp hảo! Chân-Thiện-Nhẫn hảo!”

Dần dần và vô thức, thế giới quan của tôi đã thay đổi.

Bạn tôi thường xuyên cho tôi xem đĩa giảng chân tướng về Đại Pháp và đĩa Thần Vận với anh.

Vào thời điểm đó, tình hình tài chính của doanh nghiệp rất eo hẹp, và tâm tôi chỉ nghĩ đến cách kiếm tiền, vì vậy tôi đã xem các đĩa DVD một cách nửa vời.

Tuy nhiên, tôi vẫn có nhận thức đầy đủ, vì vậy tôi đã thoái Đảng Cộng sản.

Khi xem các đĩa DVD khác nhau, tôi đã có thể chấp nhận hầu hết mọi việc, ngoại trừ khi xem đến Cửu Bình, đặc biệt là những phần Đảng giết người dân vô tội.

Tôi không thể tìm ra lý do tại sao, nhưng khi chúng tôi xem những phần đó, tôi sẽ rời đi với một lý do nào đó hoặc nhanh chóng yêu cầu bạn tôi dừng video lại.

Một lần, khi nó lại xảy ra một lần nữa, bạn tôi cho máy tạm dừng, đến gần tôi và nói: “Khi chúng ta xem video, cơ thể chúng ta được thanh lý tất cả các chất độc mà tà Đảng đã tiêm nhiễm vào chúng ta. Trong quá trình thanh lý này, tà ác sẽ đánh nhau vì sinh tồn của chúng, vì vậy nó sẽ tạo ra can nhiễu để ngăn chúng ta xem video.

“Hãy nghĩ xem. Khi chúng ta còn trẻ con, tà Đảng đã buộc chúng ta phải chấp nhận những lời tuyên bố của chúng nào là ‘vĩ đại, vinh quang, và chính xác. “Bây giờ bạn đang nhìn thấy, đằng sau tuyên bố này là sự thật xấu xa về các sự kiện lịch sử không thể chối cãi, vì vậy chẳng phải rất có khả năng là tâm của chúng ta sẽ bị chấn động hay sao?

“Trong quá trình bị chấn động đó, liệu tâm của chúng ta không bị ảnh hưởng hay không? Tâm của chúng ta sẽ không cảm thấy bối rối sao?

“Vì vậy, bạn phải nhận thức được rằng những gì đang cản trở bạn xem video không phải là bạn. Đó là độc tố văn hóa đã ngăn trở bạn xem.“

“Vì khi bạn xem video và hiểu được, tà ác sẽ không thể thao túng bạn hoặc có thể tiếp tục đầu độc bạn.”

“Nếu bạn có thể phân biệt được sự khác biệt đó, bạn sẽ minh bạch.”

Tôi đã chú tâm xem xét những lời của bạn mình.

Tôi biết mình không thể xem những cảnh giết người không phải do tâm thiện lương của bản thân.

Tôi thường nói: “Tôi biết Đảng Cộng sản là xấu xa, và như thế cũng tạm đủ rồi. Tại sao tôi phải xem những chi tiết tà ác của nó chứ?”

Tại sao tôi lại phản đối một cách mạnh mẽ khi xem những cảnh mà thậm chí tôi sẽ rời đi và trốn trong một phòng khác?

“Người bị giết không phải là tôi. Tại sao tôi không có can đảm để xem điều đó? Điều gì đã làm tôi sợ phải đối mặt?”

Tôi đã phân tích sự e ngại của mình một cách cẩn thận và nhận ra rằng điều đã thúc đẩy sự phản đối của tôi hẳn phải là một điều gì đó từ bên ngoài, một cái gì đó đối lập với chân niệm của tôi.

Cuối cùng tôi đã nhận ra rằng, trong nhiều năm qua, tôi đã làm việc trong quân đội và các doanh nghiệp Trung ương, Đảng Cộng sản đã tiếp tục tẩy não tôi bằng những độc tố của nó.

Mặc dù tôi nghĩ rằng mình có thể kiểm soát được, nhưng độc tố đã ngấm vào trong tôi, đầu độc tôi hết ngày này qua ngày khác, năm này sang năm khác.

Tôi đã bị đầu độc bởi những quan niệm tà ác một cách vô tình và sâu sắc đến nỗi tôi thực sự nghĩ rằng chúng chính là của mình.

Khi tôi nhận thức được điều này và có thể minh bạch được những gì là của mình, những gì không, tôi đã sớm có thể giải thoát bản thân khỏi những trở ngại đã ngăn tôi chấp nhận chân tướng.

Mãi cho đến nửa cuối năm 2015 tôi và người bạn Đại Pháp mới có thể dành thời gian nghiêm túc với nhau.

Sau đó anh đã chia sẻ với tôi rất nhiều thông tin liên quan đến chân tướng về Pháp Luân Đại Pháp cũng như về việc anh bị ngược đãi khủng khiếp dưới bàn tay của chế độ Cộng sản.

Tôi đã hoàn toàn sốc, vì anh ấy luôn luôn gây ấn tượng với tôi bởi tính tình lạc quan và vui vẻ của mình.

Tôi chưa bao giờ phát hiện, từ thái độ vui vẻ và hài hước của anh, bất kỳ dấu vết nào của sự hủy hoại thảm khốc, anh đã phải chịu đựng trong gần tám năm bức hại và vì thế anh gần như đã chết.

Thường thì những gì anh cho tôi thấy là sự hòa ái, và những gì tôi cảm nhận về phía anh là sự ngưỡng mộ và thậm chí là yêu quý.

Tôi rất thích được ở cùng với anh ấy. Khi chúng tôi nói chuyện, chắc chắn tôi sẽ cảm thấy nhẹ nhõm và quên đi những vấn đề cá nhân.

Bây giờ, tôi nhận ra rằng anh ấy đã thực sự cố gắng tránh nói chuyện với tôi về cuộc bức hại. Thay vào đó, anh đã cố gắng hết sức tạo cho tôi một cơ hội để nhận thức được Pháp Luân Đại Pháp thực sự là gì từ một quan điểm tích cực.

Có lẽ tôi đã ở một hoàn cảnh rất tệ vào thời điểm đó và rất cần được nhen nhóm hy vọng trong tâm. Vì vậy, anh bạn Đại Pháp không chỉ vực dậy niềm tin của tôi, mà còn giúp tôi vượt qua giai đoạn khủng hoảng trong cuộc đời.

Cuối cùng tôi nhận ra lý do tại sao tôi rất muốn được ở gần anh. Trong tiềm thức, tôi cảm thấy hy vọng ở sự hiện diện của anh. Vì anh ấy, tôi đã cảm thấy Sư phụ của Đại Pháp cũng đã quản và bảo hộ tôi.

Đây là cách tôi tìm hiểu về Pháp Luân Đại Pháp.

Thông qua việc xem một số băng hình, tôi bắt đầu tìm hiểu về những gì đã xảy ra ở Trung Quốc từ ngày 20 tháng 7 năm 1999, và để tìm hiểu về cuộc bức hại tàn bạo của Pháp Luân Đại Pháp, điều tồi tệ hơn cả cuộc Cách mạng Văn hóa 10 năm.

Tuy nhiên, trong hơn một thập kỷ, tôi, cũng như nhiều người tốt ở xung quanh, đã bị lừa dối và ngăn không được biết chân tướng.

Tuy nhiên, các đệ tử Đại Pháp đã tiếp tục tín tâm vào Chân-Thiện-Nhẫn, bỏ qua những nguy hiểm cá nhân, làm hết mình để thuyết phục người dân thoái Đảng Cộng sản và những tà ác mà nó đại diện.

Dần dần khám phá đến dần dần nhận thức rồi chấp nhận, cho đến một ngày tôi nghe những bài hát có những từ “Đắc độ. Đắc độ. Xin đừng bỏ lỡ cơ hội này một lần nữa …” đã cảnh tỉnh tôi. Tôi đã xúc động tới tận tâm can.

Tôi muốn bước vào tu luyện Đại Pháp và được cứu độ.

Sau đó, tôi đọc ngấu nghiến các bài kinh văn của Đại Pháp như một kẻ sắp chết đói.

Tôi nhớ lần đầu tiên tôi đọc xong cuốn Chuyển Pháp Luân, tâm tôi đã tràn đầy cảm xúc không thể diễn tả thành lời.

Ở đây, tôi muốn dừng lại và đưa ra lời khuyên chân thành với tất cả mọi người: Đừng đi đến kết luận một cách mù quáng với bất cứ điều gì mà bạn không hiểu.

Tôi đã kinh ngạc bởi những gì tôi đọc trong sách Chuyển Pháp Luân.

Là một trí thức gần 50 tuổi, đã đọc vô số cuốn sách, tôi nhận ra rằng Chuyển Pháp Luân là cuốn sách không gì sánh nổi về phương diện bao quát được tất cả mọi điều, khả năng tuyệt vời có thể giải thích bất cứ chủ đề nào của cuốn sách, vượt lên quá khứ và hiện tại, đưa ra quan niệm về toàn thể vũ trụ, làm cho tôi cảm thấy rằng mình đã leo lên một vị trí cao hơn, nhìn xa trông rộng, với tầm nhìn rộng mở hơn bao giờ hết.

Trí huệ của tôi ngay lập tức được khai mở, tràn đầy sự minh bạch và lĩnh ngộ.

Hơn một tháng tôi đọc xong hết một lượt 46 cuốn kinh sách Đại Pháp của Sư phụ. Nội hàm thâm sâu và các nguyên lý của Đại Pháp đã chạm vào thế giới nội tâm của tôi.

Mỗi ngày tôi có thể cảm thấy những quan niệm về cuộc sống, giá trị, thế giới quan của tôi đã thay đổi và được nâng cao vì tôi đã đạt được nhận thức càng ngày càng sâu sắc hơn về sinh mệnh, đạo đức và ý nghĩa của nó.

Tôi có thể thực sự cảm nhận được việc học tập Đại Pháp khởi tác dụng lớn đối với nhân tính thuần chính.

Tiếp sau quá trình nghiên cứu và nhận thức của tôi về nguyên lý vũ trụ của Đại Pháp Chân, Thiện, Nhẫn, tôi tin chắc rằng mình phải bước vào tu luyện Đại Pháp.

Tôi rất biết ơn sự từ bi của Sư phụ đã ban cho tôi Đại Pháp đức cao đến như vậy, nhờ vậy mà tôi, một người mới tốt nghiệp trường tiểu học đã phải bước vào thế giới công việc và không thể theo đuổi đại học vì nghèo đói, có thể, vào cái tuổi trung niên, tìm lại được khát khao và sự nhiệt huyết của mình trong việc trau dồi kiến thức và sự hiểu biết.

Hơn hết, những gì Sư phụ dạy tôi là những điều vượt lên trên cả khoa học, tất cả các chủ đề về học thuật, bất kỳ giáo lý về đạo đức nào, một số điều mà không có trường đại học hoặc cơ sở giáo dục bậc cao nào có thể lý giải.

Tôi cảm thấy vô cùng may mắn và thực sự hạnh phúc vì tôi đang sống ở thời chính Pháp và có thể có đắc Pháp.

Tôi nhận ra rằng mình đắc được Pháp và được cứu đã không hề đến một cách dễ dàng. Phải mất 5 năm sau khi có quan hệ mật thiết với Đại Pháp và đệ tử Đại Pháp. Nhưng tôi quá ngớ ngẩn và ngoài ra quá bận tâm bởi những việc khác để có thể trân trọng Đại Pháp sớm hơn.

Suốt ngày đêm, tôi tiếp tục đắm chìm trong thùng thuốc nhuộm lớn của thế giới trong khi sinh mệnh được thanh lọc trong miền đất tịnh độ của Đại Pháp.

“Chi ly phá toái tải càn khôn

Nhất mộng vạn niên chung kháo ngạn”

(“Khổ Độ”, Hồng Ngâm)

Diễn nghĩa:

Phá tung thành từng mảnh nhỏ mang cả càn khôn vũ trụ

Giấc mộng vạn năm hết thì cập bờ

(“Khổ độ”, Hồng Ngâm)

Tôi nhận ra rằng Sư phụ đã phải gánh chịu bao nhiêu cho nhân loại để tôi có thể đắc được Đại Pháp. Tôi thường sử dụng lời giảng của Sư phụ để nhắc nhở mình phải trân trọng ơn cứu độ từ bi của Ngài.

Trợ Sư cứu độ chúng sinh

Giảng chân tướng để chúng sinh có thể nhận thức về Đại Pháp và thoái tà Đảng là một trong ba việc mà Sư phụ yêu cầu các đệ tử Đại Pháp cần phải làm.

Đó chính là sứ mệnh thần thánh của chúng ta trong thời kỳ Chính Pháp. Đó cũng là cơ hội Sư phụ cấp cho chúng ta để có thể thiết lập uy đức cho chính mình.

Đó là cách mà tôi đã được cứu. Vì vậy, tôi nhận thức sâu sắc được vai trò của việc giảng chân tướng trong việc cứu độ người Trung Quốc đã bị đầu độc quá nặng bởi văn hóa tà Đảng.

Nhờ học Pháp, tôi nhận thức được rằng mỗi một sinh mệnh không hề đơn giản, rằng Sư phụ không bỏ sót bất cứ ai, thậm chí cả những mật vụ đê tiện nhất.

Tôi thường nhìn những người hối hả và vội vã ở xung quanh, vốn luôn cố gắng kiếm thật nhiều tiền bằng bất kỳ thủ đoạn nào. Tôi thực sự muốn giúp họ dừng lại và suy nghĩ về toàn cảnh, điều đó thực sự quan trọng đối với sinh mệnh và tương lai của họ.

Hơn một tháng sau khi đắc Pháp, tôi phải đi công tác ở thành phố Thanh Đảo. Tôi đã quyết định nắm lấy cơ hội để giảng chân tướng cho một người bạn ở đó.

Đó sẽ là lần đầu tiên tôi giảng chân tướng trực diện. Tôi đã chuẩn bị kĩ càng.

Tôi đã lắng nghe các học viên khác giảng chân tướng. Tôi xem lại các chủ đề giảng chân tướng. Tôi đã chuẩn bị trước nhiều hóa danh.

Có lẽ Sư phụ đã thấy được chân tâm, ý chí mạnh mẽ của tôi và Ngài đã gia trì cho tôi.

Tất cả mọi việc diễn ra rất suôn sẻ. Bạn tôi thoái tà Đảng và tất cả các tổ chức liên đới của nó không một chút do dự.

Thậm chí anh ấy còn hỏi tôi làm thế nào để có thể giúp con trai của mình, người đã làm công tác huấn luyện quân sự và sẽ không được phép thăm gia đình trong một thời gian dài.

Tôi rất vui với thành công của mình.

Sau đó, tôi lấy làm tiếc tôi vì không được chia sẻ với anh ấy thân phận là đệ tử Đại Pháp của mình. Hướng nội, tôi nhận ra chấp trước sợ hãi và lo lắng của mình.

Sư phụ đã thấy được tâm của tôi và an bài cho tôi một cơ hội khác.

Ngày hôm sau, người bạn của tôi nhất định đòi đến nhà ga xe lửa để tiễn tôi. Tôi nói với anh ấy rằng mình là một đệ tử Đại Pháp.

Tôi ngập tràn háo hức và nhiệt tình, nói một cách công khai và rõ ràng, hoàn toàn không chú ý đến thực tế rằng chúng tôi đang ở trong một khu vực công cộng. Tôi không nghĩ đến có bao nhiêu cái tai có thể đang nghe lén.

Bạn tôi cũng hô lớn cùng tôi: “Pháp Luân Đại Pháp hảo!”

Tôi nhắc nhở anh ấy giảng chân tướng cho vợ và các con của mình và giúp họ thoái Đảng để họ cũng có thể có một tương lai tươi sáng và hạnh phúc.

Trên đường về nhà, tôi chìm trong suy nghĩ. Là đệ tử Đại Pháp, tôi chỉ làm những gì mình nên làm.

Khi tôi có thể giảng chân tướng cho người thường và cứu họ khỏi nanh vuốt của tà đảng, người đó sẽ nói cho người khác.

Khi mọi người lắng nghe và nhận thức được, chấp nhận chân tướng và truyền khẩu cho nhau, thậm chí chỉ cần mỗi lần một người, sẽ có bao nhiêu người được cứu?

Điều đó thực sự là đáng mừng.

Tôi nhận thức sâu sắc rằng mình đắc Pháp muộn và phải vắt chân lên cổ mà chạy mới bắt kịp. Tôi luôn ghi nhớ ba việc mà tử Đại Pháp phải làm.

Một tháng sau khi đắc Pháp, tôi được biết về phong trào khởi kiện Giang Trạch Dân. Tôi gửi đơn khiếu nại hình sự của mình kịp thời và chia sẻ thông tin với gia đình. Họ cũng tham gia, sử dụng tên thật của họ để kiện Giang quỷ, cựu Tổng bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc người đã khởi xướng cuộc bức hại Pháp Luân Đại Pháp.

Tôi đã mua một máy in và học cách in tài liệu giảng chân tướng. Mỗi lần đi ra ngoài, tôi mang theo tài liệu để phát.

Tôi cũng học được cách in thông điệp giảng chân tướng trên tiền giấy và sử dụng chúng để mua hàng. Chúng đang rất phổ biến với người thường.

Một lần, tôi đã mua hàng bằng hàng trăm tờ tiền như vậy. Người nhận đã rất hạnh phúc và bắt đầu đọc những thông điệp giảng chân tướng trên đó.

Tôi cũng cung cấp những tờ tiền có mệnh giá nhỏ hơn cho các thành viên trong gia đình để đổi lấy những tờ có mệnh giá lớn hơn và khuyến khích họ sử dụng chúng và cho con cái của họ mang đến trường để thanh toán tiền mua đồ dùng học tập.

Tôi thường xuyên in một loạt các video giảng chân tướng, video, và các bài viết nhắm vào những người có trình độ khác nhau lên ổ đĩa USB để có thể bật lên hoặc tặng cho họ bất cứ khi nào có cơ hội.

Sư phụ đã thấy được ý nguyện trong tâm của tôi và thường xuyên an bài các cơ hội này cho tôi để cứu người.

Sau đó tôi nhận ra rằng nhiều người đã nhận USB nhưng họ để chúng sang một bên mà không màng đến. Vì vậy, điều quan trọng là hoặc để cho mọi người xem ngay tại chỗ hoặc tiếp tục liên lạc để đảm bảo rằng họ xem những gì họ đã được tặng.

Bất cứ khi nào tôi làm những gì Sư phụ yêu cầu, tôi cảm thấy thoải mái; nếu không, tôi cảm thấy rằng mình không xứng với sự cứu độ của Sư phụ. Tôi thực sự tin rằng mình ở đây vì Đại Pháp và phải đắm mình trong Đại Pháp.

Ngày mà mọi người nhận thức được rằng Sư phụ của Đại Pháp đang dẫn dắt hàng chục triệu đệ tử truyền Đại Pháp để họ có thể thoát khỏi nanh vuốt của tà ác và tiến nhập vào vũ trụ mới sẽ là ngày may mắn nhất.

Tôi thành thật hy vọng rằng mọi người sẽ có thể tìm hiểu về Đại Pháp, để hiểu được chân tướng, và bước vào tu luyện Đại Pháp để cuộc đời của họ có thể được thay đổi, nhờ vậy mà không sống một cách vô ích.

Tôi thành thật hy vọng mọi chúng sinh có thể được cứu.

Vì tôi là một đệ tử mới với tầng thứ hạn chế về nhận thức và đây là lần đầu tiên tôi gửi một bài viết chia sẻ kinh nghiệm, nếu tôi trình bày bất cứ điều gì không đúng với Pháp, xin vui lòng chỉ rõ.


Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/9/12/158660.html

Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2016/7/30/332064.html

Đăng ngày 23-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share