Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở Trung Quốc
[MINH HUỆ 17-8-2016] Tôi bị bắt vào ngày 7 tháng 12 năm 2011 và bị đưa đến một trại lao động cải tạo một năm, nhiều cảnh sát ở đây đều hỏi tôi một câu: “Tại sao cô tu luyện Pháp Luân Công?”. Tôi luôn đáp lại rằng: “Pháp Luân Công đã dạy tôi cách trở thành một người tốt hơn.”
Dưới đây tôi xin chia sẻ câu chuyện tôi đã trở thành người tốt hơn, trong cả hành xử cũng như lời nói nhờ tu luyện Pháp Luân Công.
Chuyển biến đầu tiên của tôi sau khi đọc sách Chuyển Pháp Luân
Tôi nói với người thân của tôi: “Cả nhà có biết thay đổi đầu tiên của con sau khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân là gì không? Con không trốn vé xe buýt nữa.”
Em trai tôi kinh ngạc hỏi: “Chị đi xe buýt mà không trả tiền vé ư?”
Tôi giải thích: “Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, khi đi xe buýt, chị thường xem xem nhân viên bán vé có chú ý khi chị lên xe không. Nếu không chú ý, chị sẽ không mua vé. Có hai lần đi xe buýt, vì chị đang mang thai nên nữ nhân viên bán vé rất chiếu cố đến chị, cô ấy dẫn chị đến ghế ngồi và đỡ chị ngồi vào ghế, xong rồi mới quay lại làm tiếp công việc. Chị thấy cô ấy quên không hỏi chị đã mua vé chưa nhưng chị cũng không nhắc cô ấy. Chuyện như thế này đã xảy ra vài lần.”
“Sau khi đọc cuốn Chuyển Pháp Luân, chị nhận thấy mình không nên trốn vé xe buýt nữa. Dù giá vé là bao nhiêu, chị vẫn sẽ trả.”
Nhiều người nhờ tôi tư vấn pháp lý sau khi tôi hiểu rõ chân tướng về Pháp Luân Công
Tôi học chuyên ngành luật. Tôi được cấp giấy hành nghề và làm việc ở một văn phòng luật.
Công việc tư vấn pháp lý của tôi có thu nhập dựa trên hoa hồng. Nhưng từ khi cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu, công việc của tôi khá tệ bởi tôi không tìm được ai cần tư vấn pháp luật cả. Tình trạng này tiếp diễn cho đến khi tôi hiểu rõ chân tướng về Pháp Luân Công.
Tháng 10 năm 2003, một đồng nghiệp giảng chân tướng cho tôi về vụ tự thiêu giả mạo trên quảng trường Thiên An Môn và đưa cho tôi cuốn Chuyển Pháp Luân. Tôi đáp lại bằng cách bảo với cô rằng tôi có thể trình báo cô với cảnh sát để họ bắt cô. Tuy nhiên, khi đọc phần “Vấn đề sát sinh” trong Bài giảng thứ bảy, sách Chuyển Pháp Luân, tôi mới hiểu việc ĐCSTQ muốn tiêu hủy cuốn sách này là để người dân không thể nhận ra ĐCSTQ đang lừa dối họ.
Nhớ lại cách phản ứng thiếu lý trí của mình khi lần đầu tiên đồng nghiệp nói cho tôi về Pháp Luân Công, tôi tiếc rằng tôi đã không hiểu được tình huống lúc đó. Lúc này, tôi thấy vô cùng ngưỡng mộ người đồng nghiệp ấy bởi cô đã bất chấp cả nguy hiểm mà giảng chân tướng cho tôi.
Kể từ đó, lúc nào tôi cũng kiểm tra xem trên phố có dán tư liệu hay áp phích của Pháp Luân Công hay không, và còn giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Công.
Sau khi tôi hiểu rõ chân tướng về Pháp Luân Công, người dân bắt đầu đến nhờ tôi tư vấn pháp lý và tôi lại bắt đầu có thu nhập.
Biết cách sống hòa thuận với gia đình
Trước khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi nghĩ tiền của tôi và cả của chồng đều thuộc về tôi chứ không ai khác. Bây giờ, tôi hiểu rằng tôi nên thường xuyên biếu tiền tiêu cho cha mẹ, và chồng tôi cũng nên biếu tiền cho cha mẹ anh ấy và giữ một khoản cho riêng mình.
Trước đây, lúc nào tôi cũng đòi hỏi và lên giọng ra lệnh khi nói chuyện với bố mẹ. Tôi không hài lòng với họ và không muốn bị họ làm phiền. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi nhận ra rằng bố mẹ tôi thực ra rất thông minh và hiền lành, tôi có thể học hỏi được nhiều điều ở họ. Ngoài ra, đối với bố mẹ chồng, tôi nghĩ mình cũng cần tôn trọng họ hơn.
Trước đây tôi thường nghĩ đến chuyện ly hôn với chồng, vì tôi cho rằng anh đã phá hỏng cuộc sống tươi đẹp của tôi. Nghe theo lời dạy của Sư phụ, bây giờ tôi đã biết cách hướng nội, tôi nhận thấy chồng tôi có nhiều phẩm chất tốt đẹp. Nhờ đó, không khí trong gia đình tôi đã trở nên tường hòa hơn.
Trước đây, tôi rất bận rộn với công việc và không dành nhiều thời gian chơi với con trai. Tôi còn hay mắng mỏ và đánh con. Giờ tôi không hành động như vậy nữa, nên cháu cũng vui vẻ và hứng khởi hơn. Cháu thậm chí còn nói với tôi: “Con cảm thấy mình thật may mắn”.
Tất cả là nhờ Pháp Luân Công đã dạy tôi cách quy chính lại những hành vi và lời nói của mình. Tôi không thể tưởng tượng nổi hậu quả sẽ ra sao nếu tôi không có cơ duyên được đắc Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/8/17/333035.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/8/25/158408.html
Đăng ngày 12-9-2016; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.