Bài viết của Hứa Bùi Yến

[MINH HUỆ 13-8-2016]

(Tiếp theo Phần 1)

Khám phá cách Sư phụ của chính pháp môn rèn luyện các đệ tử

Nhớ lại khi tôi vẫn đang tìm kiếm một pháp môn tu luyện chân chính, tôi chưa từng nghe về một sư phụ có thể giúp đỡ đệ tử của mình một cách vô điều kiện, chỉ cần họ muốn tu luyện. Pháp thân của Ngài còn tiếp tục bảo hộ các đệ tử cho tới khi họ hoàn thành việc tu luyện của mình.

Sư phụ Lý Hồng Chí đã giảng:

“Có thể mọi người đã từng nghe câu này trong Phật giáo: ‘Phật tính nhất xuất, chấn động thập phương thế giới’. Ai mà nhìn thấy, [thì] đều [muốn] giúp người kia, giúp một cách vô điều kiện. Phật gia độ nhân không nói điều kiện, [cũng] không có giá cả; có thể giúp đỡ người kia một cách vô điều kiện; vậy nên chúng tôi có thể làm cho học viên rất nhiều sự việc. Nhưng [đối với] một người thường, chỉ muốn làm người nơi người thường, họ [chỉ] muốn hết bệnh, thì không thể được. Có người nghĩ: ‘Mình hết bệnh thì mình sẽ tu luyện’. Tu luyện không có điều kiện nào hết; muốn tu luyện, thì tu luyện thôi.” (Chuyển Pháp Luân)

Tôi cảm thấy đặc biệt vì có thể tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và là một phân tử của một pháp môn tu luyện chân chính. Tu luyện Pháp Luân Đại Pháp là một vấn đề nghiêm túc, và tôi biết rằng mình đã chờ đợi cơ duyên này hàng triệu năm.

Giây phút tôi quyết định tu luyện, tôi đã vứt bỏ được tâm sợ hãi về một tương lai không chắc chắn của mình. Tôi không còn sợ sẽ bị chết bởi những tai nạn ngẫu nhiên nào đó hay những bệnh tật không thể chữa trị được. Tôi biết rằng mình không còn phải trải qua nghiệp lực luân báo giống như người thường nữa và có một Sư phụ cao tầng đang hướng dẫn và bảo hộ cho tôi.

Vị Sư phụ cao tầng thậm chí đã an bài cho các đệ tử của Ngài sẽ bước vào tu luyện như thế nào. Ngài an bài những sự trùng hợp ngẫu nhiên để các đệ tử của Ngài có thể chịu khổ và tiêu nghiệp. Bằng cách này, thậm chí khi họ bị mê lạc trong danh, lợi, tình tại thế giới trần tục, họ vẫn có thể giữ được ngộ tính để nhận ra con đường trở về nhà của mình. Đây chính là từ bi của Thần Phật.

Một thầy bói đã nói với tôi rằng vào thời mạt Pháp, một vị đại thánh nhân có thể cứu độ thế nhân sẽ sinh ra tại vùng Đông Bắc của Trung Quốc. Ông ấy nói rằng đất nước Trung Quốc có hình dáng giống với một con gà (Kim Kê), và vị thánh nhân ấy sẽ sinh ra ở nơi chính là mắt của con gà.

Tôi vô cùng phấn chấn và hy vọng mình có thể nhận ra Ngài khi Ngài bắt đầu truyền Pháp. Cuối cùng tôi đã thực hiện được điều đó.

Khi tôi tình cờ gặp được Pháp Luân Đại Pháp, tôi đã ngưỡng mộ những học viên Đại Pháp và muốn trở thành một phần tử của pháp môn này. Cùng lúc đó tôi đã nghiêm túc tự hỏi liệu mình có thể kiên định và vui vẻ chịu đựng những khó khăn như họ không.

Đêm hôm đó, tôi đã dành bảy tiếng đồng hồ để đọc hết cuốn Chuyển Pháp Luân. Đó là lúc bình minh và tôi muốn hô to cho cả thế giới: “Tôi đã tìm thấy pháp môn tu luyện chân chính! Nó tồn tại và đang ở ngay đây! Mọi người ơi, nó đang chờ đợi các vị!”

Sau đó tôi bình tĩnh lại và biết rằng phần lớn con người trong xã hội ngày nay sẽ không tin vào nó. Họ sẽ không tin rằng, trong thời mạt Pháp này, một pháp môn tu luyện chân chính vốn có thể độ nhân lại có thể được tiếp cận trực tuyến và hoàn toàn miễn phí.

Họ sẽ không thể tin rằng nó không yêu cầu những nghi thức, không tính phí, và một người có thể tu luyện mà không cần phải trở thành hòa thượng. Họ sẽ không bao giờ nghĩ rằng chỉ cần họ thành tâm muốn tu luyện, Sư phụ sẽ bắt đầu tịnh hóa thân thể cho họ trước cả khi họ nhận ra nó, chỉ cần họ có tâm hướng thiện và phản bổn quy chân.

Kể từ ngày đọc xong cuốn sách Chuyển Pháp Luân, tôi không bao giờ bị mất ngủ thêm lần nào nữa, bệnh chàm và các vấn đề tiêu hóa của tôi cũng biến mất. Trong nhiều năm, tôi đã mất rất nhiều thời gian và tiêu tốn nhiều tiền bạc cho việc điều trị những vấn đề này, và chúng vẫn tiếp tục tái phát. Các bài giảng trong Chuyển Pháp Luân đã dạy tôi rằng đối với một học viên, những đau khổ ấy là để tiêu nghiệp. Đã hai năm và tôi vẫn chưa phải uống một viên thuốc nào; và không có một bệnh nào của tôi tái phát.

Nhưng khi tôi nói chuyện với gia đình và những người quen của mình rằng bệnh mất ngủ – căn bệnh đã khiến tôi buồn phiền trong suốt 10 năm qua – đã biến mất, không ai coi lời nói của tôi là nghiêm túc.

Sư phụ đã giảng:

“Tín tại tiên, kiến tại hậu.” (Giảng Pháp tại Pháp hội Canada)

Ngộ tính là một vấn đề quan trọng khi được cứu độ. Con người đang chìm trong những quan niệm người thường và không đánh giá mọi thứ một cách lý trí.

Tôi không thể không chú ý tới số lượng những người không để ý gì tới pháp môn tu luyện chân chính ở ngay bên họ. Họ theo đuổi cuộc sống hạnh phúc mà họ đã hình dung sẵn ở trong đầu và họ đau khổ mà không biết nguyên nhân tại sao. Như Đức Phật Thích Ca Mâu Ni đã từng nói: “Nhân thân nan đắc, Trung thổ nan sinh, Phật Pháp nan văn.“

Tôi vô cùng biết ơn vì tôi được sinh ra là người Trung Quốc, tại Đài Loan. Nhìn lại, tôi nhận ra rằng ước muốn cứu người từ thuở bé của mình không phải xuất phát từ bất kỳ vấn đề tâm lý nào, mà là từ ý thức trách nhiệm là một học viên Pháp Luân Đại Pháp của tôi.

Sư phụ là vị thầy vĩ đại nhất trên địa cầu

Tôi liên tục đọc Chuyển Pháp Luân mỗi ngày. Cuốn sách có một uy lực kỳ diệu. Mỗi lần đọc sách, tôi nhận được câu trả lời cho nhiều câu hỏi, nhưng cũng có những câu hỏi mới xuất hiện.

Điều này xảy ra dù tôi có đọc sách bao nhiêu lần đi nữa. Một cụm từ lần trước đó có vẻ như rất quen thuộc với tôi lại có thể cảm thấy khác lạ, như thể là ngôn ngữ tự bản thân chúng đã có hàm nghĩa mới. Tôi biết rằng, mỗi lần mình lại minh bạch được nội hàm từ một tầng thứ cao hơn.

Tôi đã từng tụng kinh A Di Đà, kinh Kim Cương và kinh Dược Sư mỗi ngày. Bây giờ tôi biết rằng việc đó không có ý nghĩa gì hơn ngoài việc tụng đi tụng lại.

Phật Thích Ca Mâu Ni đã nói với các đệ tử của Ông rằng Pháp mà Ông giảng không thể độ nhân 500 năm sau khi Ông nhập niết bàn. Sẽ không còn uy lực từ những sinh mệnh cao tầng đằng sau những ngôn từ trong kinh sách của Ông. Tôi đã bỏ đi hàng trăm bản kinh sách và tất cả sách của các tôn giáo khác mà tôi có.

Mọi người có thể băn khoăn tại sao tôi biết rằng Pháp Luân Đại Pháp là một chính pháp môn. Trong 10 năm qua, tôi đã nghiên cứu về “tu luyện” từ các môn phái khác nhau. Tôi biết tất cả về các môn tu luyện mà không ngay chính. Do đó tôi có thể chỉ ra sự khác biệt khi một pháp môn tu luyện chân chính xuất hiện.

Bất kể điều gì tôi học trước đó đều do con người phát minh ra, những người đo lường những lời giảng của Phật bằng quan niệm người thường của họ. Tất cả những môn phái này đều có một vài điểm chung: họ cần tiền, cần danh vọng hoặc quyền lực, và tất cả những người sáng lập đều tự trao cho mình những danh hiệu kiêu ngạo không thể chấp nhận được. Khi họ giảng bài, nội dung đều là tập hợp từ rất nhiều loại kinh khác nhau để chứng tỏ rằng họ có kiến thức sâu rộng về Phật giáo.

Lần đầu tiên tôi đọc Chuyển Pháp Luân, tôi vô cùng xúc động bởi cách Sư phụ Lý Hồng Chí lý giải về chân tướng của vũ trụ và tu luyện bằng ngôn từ đơn giản và dễ hiểu. Tôi thường xuyên đọc đi đọc lại một đoạn Pháp ngắn trong bài giảng của Ngài để tôi có thể có thời gian tìm hiểu nội hàm thâm sâu bên trong nó. Trong cuốn sách này, tôi không cảm thấy bất kỳ sự hiển thị nào.

Sư phụ vô cùng rộng lượng và giảng dạy rất nhiều điều, trong khi đó Ngài không yêu cầu chúng ta phải báo đáp gì. Tôi bắt đầu tự hỏi Ngài thực sự là ai. Tôi đã đọc hết 44 cuốn sách có các bài giảng khác của Sư phụ trong một tuần. Mặc dù tôi không tìm được câu trả lời, nhưng cảm giác kinh ngạc về những gì Ngài đã giảng bao phủ lấy tôi. Tôi ngưỡng mộ giọng điệu ấm áp và ân cần của Ngài khi kiên nhẫn giảng cho chúng ta những điều chúng ta cần biết. Ngài trân quý từng đệ tử của mình.

Bản thân là một giáo viên, tôi biết rằng Ngài từ bi hơn bất kỳ người nào khác và Ngài là vị thầy vĩ đại nhất trên địa cầu này. Ngài miêu tả một cách chi tiết lịch sử nhân loại từ thuở khai thiên tịch địa; Ngài giảng cho chúng ta tất cả thiên cơ mà chúng ta cần biết. Và Ngài không đòi hỏi gì từ chúng ta.

Tôi phải mất gần 100 giờ đồng hồ để đọc hết tất cả các bài giảng của Ngài. Tôi không thể đợi thêm để đọc tất cả lại một lượt nữa. Tất cả đều thú vị y như lần đầu tiên tôi đọc bởi vì có nội hàm sâu sắc đằng sau những ngôn từ giản dị mà Ngài sử dụng. Sau khi đọc tất cả các bài giảng của Ngài năm lần, tôi đã minh bạch rõ ràng Sư phụ là ai.

Tôi biết rằng thông qua việc học Pháp không ngừng, Sư phụ đã khai mở trí huệ cho tôi để tôi ngộ ra thiên cơ này và tin tưởng một cách lý trí vào điều đó. Nếu có ai đó đưa ra câu trả lời, có thể tôi sẽ không bị thuyết phục đến thế.

Mỗi lần đọc các bài giảng của Sư phụ, tôi lại có thể ngộ sâu sắc hơn về Pháp, và Sư phụ vĩ đại như thế nào. Tôi cũng biết việc độ nhân trong thời mạt Pháp gian nan ra sao.

Lý do Sư phụ không bao giờ thi triển những pháp lực thần thông của Ngài là bởi vì Ngài muốn công chúng nhìn nhận Ngài như một người bình thường. Bằng cách này con người có thể tiếp tục tu luyện mà không cần nhìn thấy quá rõ ràng.

Ngược lại, cách những thầy khí công khác tuyên bố rằng họ là một vị Thần hay Phật nào đó thật nực cười. Sư phụ đến khắp mọi nơi và thầm lặng giảng Pháp mà không hề quảng cáo, can nhiễu đến xã hội hay kiếm lợi gì. Ngài làm tất cả mọi việc vì đệ tử của Ngài và mong ước duy nhất của Ngài là ý chí tu luyện của họ.

Với khao khát muốn hiểu rõ Sư phụ là ai và Pháp Luân Đại Pháp là gì, tôi đã học Pháp rất nhiều lần và xây dựng một đức tin kiên định vào Sư phụ và Pháp. Tôi sẵn sàng chinh phục những khó khăn và thay đổi bản thân, và hiểu rằng việc đó có thể sẽ không hề dễ dàng.

Điều quan trọng nhất là có tiêu chuẩn nghiêm khắc đối với bản thân và luôn sẵn sàng tuân theo sự chỉ dẫn của Sư phụ vô điều kiện.

Các bài giảng có thể giải quyết những câu đố của nhân loại

Tôi vô cùng ấn tượng với điều Sư phụ đã giảng:

“Có danh tiếng không nhất định là có minh bạch.” (Chuyển Pháp Luân)

Các kinh điển cổ xưa được viết với ngôn ngữ mà con người hiện đại không thể hiểu nổi. Kết quả đã có nhiều “môn phái hiện đại” dạy “tu luyện” mà phù hợp với những dục vọng và chấp trước của con người hiện đại.

Học phí của họ rất cao, nghi lễ của họ phức tạp, và địa điểm hoạt động của họ vô cùng tráng lệ. Họ muốn xây dựng thanh danh và uy quyền, giống như những người thường, và bảo vệ những truy cầu của họ trong thế giới trần tục.

Lần đầu tiên đọc các bài giảng khác của Sư phụ, tôi đã nhận ra rằng quá nhiều tư tưởng mình có trong đầu là sai từ căn bản. Ví dụ, những người làm trong lĩnh vực khoa học và giáo dục đã chi quá nhiều tiền bạc vào việc nghiên cứu làm thế nào để thúc đẩy sự sáng tạo trong bộ não của chúng ta.

Câu hỏi này đã khiến tôi băn khoăn trong nhiều năm, cuối cùng tôi đã tìm được câu trả lời. Trí tuệ của chúng ta không tồn tại trong khối óc của chúng ta. Một bộ não chỉ làm công việc chuyển đổi những suy nghĩ của chúng ta sang ngôn ngữ và hành động. Người thường trong lĩnh vực khoa học và giáo dục đã viết vô vàn những cuốn sách và công trình nghiên cứu, nhưng vẫn chưa một ai có thể giải thích tại sao trí tuệ được hình thành như thế nào và làm thế nào để nó triển hiện ra.

Sư phụ đã giải thích về điều này một cách rất đơn giản: Chỉ cần một người coi trọng đức hạnh và có một tâm thuần khiết và thiện lương, các sinh mệnh cao tầng sẽ cấp trí huệ cho anh ấy.

Rất nhiều lý thuyết về thân thể và trí tuệ con người không ngừng nói về việc con người có thể vận dụng những suy nghĩ của họ để chỉ đạo những khả năng siêu thường hay điều khiển sức mạnh từ vũ trụ như thế nào.

Nhưng Sư phụ giảng:

“Quyết định tầng thứ một người là cao hay thấp ấy là công lực chứ không phải công năng.”

“Công lực là có tác dụng quyết định, là dựa vào tu tâm tính mà xuất lai, đây là điều then chốt nhất.”

(Pháp Luân Công)

Công lực hoặc công năng đều không thể có được nếu không tu tâm tính. Điều này khiến rất nhiều thiền sư với những lý thuyết ngông cuồng trở nên nực cười.

Đồng thời khi Sư phụ cắt nghĩa cụm từ “Pháp vô định Pháp” trong Chuyển Pháp Luân, tôi cuối cùng đã tỉnh ngộ. Tôi đã tụng hàng trăm lần kinh Kim Cương và đọc rất nhiều sách giải thích về kinh Phật, nhưng tôi vẫn không hiểu được “Pháp vô định Pháp” là gì. Và Sư phụ đã giải thích tất cả những điều ấy chỉ trong một trang sách.

Sư phụ đã tiết lộ những bí ẩn về thời gian và không gian, những điều mà loài người sẽ không bao giờ khám phá ra. Có các thời-không khác nhau và quy luật của vũ trụ quyết định sinh mệnh nào có thể thấy được chân tướng của thời-không nào. Có vô số các hình thức khác nhau của thời-không.

Tôi thường xuyên mơ thấy mình có thể bay lên và đi lại xuyên thời gian. Tôi có thể đi tới bất cứ nơi nào mình muốn và đi xuyên qua các thời kỳ khác nhau trong lịch sử. Tôi tin vào những điều Sư phụ đã giảng về sự nguy nga tráng lệ và tuyệt vời của không gian vũ trụ trong những chiều không gian khác. Tôi cũng hiểu ra tại sao Sư phụ giảng rằng có mang thân thể người là khổ, bởi vì nó được tạo thành và bị giới hạn bởi vật chất của thế giới trần tục.

Gần đây tôi bắt đầu học thuộc các bài giảng trong Chuyển Pháp Luân. Tôi đã đọc cuốn sách hơn 100 lần, tới mức tôi nghĩ mình đã hiểu từng từ một. Tuy nhiên, ngay khi tôi bắt đầu học thuộc các bài giảng, tôi cảm thấy rằng những ngôn từ và nội hàm mà tôi đã biết đã thay đổi, giống như tôi chưa từng đọc trước đó.

Tôi cảm thấy rằng nội hàm của mỗi từ thâm nhập vào tầng bề mặt của tế bào xác thịt, tiến nhập vào các tế bào lạp tử khác vi quan hơn.

Tôi không cảm nhận được bất kỳ sự thăng hoa hay sự biến đổi trong tâm nào khi tôi thường xuyên đọc các kinh điển Phật giáo trước đây. Giống như những gì Thích Ca Mâu Ni đã nói cách đây rất lâu rồi, rằng Pháp của ông không thể độ nhân vào thời kỳ mạt Pháp và các đệ tử của ông nên chờ đợi Đức Phật của Tương Lai hạ thế.

Liên quan đến việc đọc Pháp, tôi phải tập trung hơn nữa khi học thuộc Pháp. Nếu tôi xao nhãng, tôi có thể phải mất nhiều giờ đồng hồ để học thuộc một trang. Tôi yêu cầu bản thân mỗi ngày cần học thuộc một vài trang để mình có năng lực để cứu người nhanh hơn.

(Còn tiếp )


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/8/13/-332841.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/8/31/158493.html

Đăng ngày 16-10-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share