[MINH HUỆ 23-3-2016 ] Mùa xuân năm ngoái tôi quen một học viên cao niên, người đã tu luyện Pháp Luân Đại Pháp gần 20 năm. Tuy nhiên, tôi thấy rằng bà không biết rất nhiều từ trong Chuyển Pháp Luân. Chỉ đọc “Luận Ngữ” thôi mà bà đã mắc rất nhiều lỗi, và các động tác luyện công của bà không chính xác.

Bà thậm chí còn thêm một động tác vào trong bài công pháp số 3. Bởi vì bà thường học Pháp và luyện công một mình ở nhà trong thời gian dài, không có ai ở đó để sửa các lỗi sai cho bà.

Tôi đã quyết định dành một buổi chiều hàng tuần để học Pháp và luyện công với bà. Sau hai tháng, bà đã có thể luyện đúng tất cả các bài công pháp.

Mỗi khi chúng tôi học Pháp cùng nhau, tôi ghi lại các sai sót mà bà mắc phải cũng như những chỉnh sửa để bà có thể sửa lại cho đúng khi bà đọc một mình. Một năm sau, bà đã có thể sửa được 90% các lỗi của mình. Sau đó tôi kiên nhẫn giúp bà sửa lại 10% còn lại.

Tôi cũng giúp bà đặt giờ báo thức phát chính niệm và mua cho bà các sách mới của Sư phụ. Học viên này đã rất chăm chỉ, và trở nên tinh tấn hơn trước đây. Bà cũng chủ động cùng với các học viên khác giúp mọi người biết đến Pháp Luân Đại Pháp và cuộc bức hại.

Mọi thứ dường như diễn ra rất tốt đẹp, cho đến khi có một chuyện xảy ra. Học viên này đã tặng quà cho tôi mỗi khi tôi đến nhà đọc sách với bà. Ban đầu, tôi không nghĩ đó là một vấn đề. Tôi thường lịch sự từ chối, và nói với bà những lời dạy của Sư phụ để giải thích tại sao tôi không nên nhận quà của bà.

Tuy nhiên, tình hình ngày càng xấu đi, và vào dịp Tết Nguyên Đán bà đã mua một số món quà đến nhà tôi. Tôi đã nổi cáu và không đối xử nhã nhặn với bà. Bà để lại món quà và rời đi. Tôi đã trả lại các món quà vài ngày sau đó và tự mình mua quà cho bà, điều đó khiến bà không thoải mái.

Tháng 1 năm 2016, tôi đã đến nhà bà để học Pháp buổi đầu tiên trong năm mới. Tôi nói với bà rằng chúng tôi không nên làm cái việc trao đổi quà cáp này nữa, vì nó sẽ khiến chúng tôi nảy sinh chấp trước vào tình với nhau. Bà rất buồn và nói một cách nghiêm túc: “Chúng ta vẫn đang tu luyện trong xã hội người thường. Chúng ta vẫn có cảm xúc. Cháu đã giúp bác rất nhiều, bác không được phép bày tỏ sự biết ơn của mình hay sao?”

“Chúng ta nên nghe lời Sư phụ.” tôi đáp lại. “Chúng ta có thể giúp đỡ nhau trong tu luyện dựa trên Pháp, nhưng chúng ta hãy chấm dứt việc trao đổi quà cáp này đi ạ. Lần tới cháu sẽ đến học Pháp, xin bác đừng chuẩn bị bất kỳ đồ ăn nào nữa. Cháu sẽ không ăn đâu ạ.” Tuy nhiên khi tôi ra về, bà lại cố đưa một số quà cho tôi. Tôi hét lên với bà, và bỏ đi mà không nhận quà. Bà giận dữ đóng sập cửa lại.

Lần tiếp theo sau khi học Pháp bà lại cố gắng đưa quà cho tôi. Tôi đã từ chối và rời đi.

Khi về nhà, tôi đã hướng nội và tự hỏi tại sao bà lại như vậy. Chắc hẳn phải có điều gì đó mà tôi đã làm sai, và chắc hẳn có chấp trước nào đó mà tôi nên tống khứ. Tôi tĩnh tâm xuống và nhớ lại cách mà chúng tôi giao tiếp với nhau năm qua. Tôi cố gắng nghĩ về những gì đã nói với bà, và tôi thấy sốc với những gì mình nhớ được.

Trong mỗi cuộc đối thoại của chúng tôi năm ngoái, tôi là chủ đề chính. Cuộc đối thoại xoay quanh tôi. Khi tôi cố gắng giúp bà đề cao, tôi nhấn mạnh vào bản thân mình. Tôi thường tin rằng mình là một người tu luyện tốt hơn bà, và có thể ngộ về Pháp sâu sắc hơn. Tôi có tâm hiển thị mạnh mẽ và quá chấp trước vào bản thân. Tôi coi thường bà và cố gắng chứng thực bản thân trong cả quá trình này. Tôi theo đuổi danh, việc đó khiến bà liên tục đưa quà cho tôi vì bà cố gắng giữ thể diện và tự trọng của mình.

Lần tiếp theo khi tôi đến nhà bà học Pháp, tôi đã chân thành xin lỗi vì không quan tâm đến cảm xúc của bà. Giọng điệu của tôi hòa ái và nhẹ nhàng, và tâm tôi thuần tịnh không chút ý niệm hiển thị hay chứng thực bản thân.

Vị học viên cao niên này nói rằng bà sẽ tuân theo lời giảng của Sư phụ và học Pháp tốt. Bà sẽ cố gắng hết sức để sửa lại tất cả những sai sót của bà trong khi đọc Chuyển Pháp Luân, và sẽ dừng làm những việc không đúng, đi lệch khỏi Pháp. Bà nói rằng bà sẽ tống khứ chấp trước vào tình, và phát triển tâm đại từ bi để cứu chúng sinh.

Một khi chúng ta mở rộng tâm mình với người khác và chân thành với chính mình, hoàn cảnh giữa chúng ta sẽ thay đổi.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/3/23/-325724.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/15/157422.html

Đăng ngày 1-7-2016: Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai cho sát hơn với nguyên bản.

Share