[MINH HUỆ 22-4-2016] Sau đây là một câu chuyện gợi cho chúng ta nhiều suy nghĩ:
Một người phụ nữ nhiều lần mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ. Trong mơ cô thấy có nhiều người bị nhốt ở trong một căn nhà tối bị khóa chặt bởi một chiếc khóa đã bị hoen gỉ, và họ cầu xin được giải cứu ra ngoài. Mỗi lần tỉnh giấc sau giấc mơ, cô luôn cảm thấy bị đau thắt vùng ngực. Một thời gian sau cô bị bệnh đau ở vùng ngực và cô rất lo lắng.
Cô nghe nói có một nhà sư già có thể chữa được những căn bệnh lạ, vì vậy cô đã đi cả một quãng đường dài để tìm gặp ông. Nhà sư nói với cô: “Điều này không khó. Ta sẽ cho cô một chiếc chìa khóa bằng vàng. Cô hãy treo nó trước mặt, và lần tới khi cô gặp lại giấc mơ đó, hãy nhớ dùng nó để mở cửa cho căn nhà tối kia. Bệnh của cô sẽ biến mất sau khi cô giải cứu những người ở trong đó.”
Cô cảm ơn nhà sư và trở về nhà với chiếc chìa khóa. Hai ngày sau, cô lại gặp lại giấc mơ kỳ lạ đó. Lần này cô tiến đến gần ngôi nhà và nhìn vào bên trong. Cô phát hiện người trong ngôi nhà là những người mà cô đã từng rất oán hận: người mẹ chồng đã từng nhục mạ cô; một người hàng xóm đã từng phỉ báng cô; một người bạn thời thơ ấu đã từng đẩy cô xuống một con mương bẩn thỉu và suýt đã làm cô chết đuối, và cả những người khác nữa. Cô tiếp tục nhìn sâu vào trong và thấy một con chó què. Cô chợt nhận ra nó chính là con chó hèn hạ đã cắn cô lúc cô còn nhỏ khi cô đang trên đường đi học. Tóm lại tất cả bọn họ đều đã từng làm tổn thương cô. Cô quyết định không mở cánh cửa vì cô cho rằng bọn họ đáng bị nhốt như vậy. Cô đã không dùng chiếc chìa khóa vàng và mặc cho họ kêu cứu.
Sáu tháng trôi qua, bệnh của cô càng trở nên tồi tệ hơn. Cô quyết định đi gặp nhà sư một lần nữa. Nhà sư nói: “Cô chỉ còn một cơ hội cuối cùng. Nếu cô để lỡ cơ hội lần này thì chiếc chìa khóa vàng cũng sẽ không thể giúp gì được cho cô nữa. Tối nay cô sẽ gặp lại giấc mơ đó và cô phải mở khóa trước khi ổ khóa hoàn toàn bị bịt kín bởi vết hoen gỉ”. Và cô quyết định sẽ làm theo lời của nhà sư.
Đúng như nhà sư tiên đoán, tối hôm đó cô lại mơ thấy giấc mơ kỳ lạ ấy. Không một chút do dự, cô đã dũng cảm lấy chiếc chìa khóa ra và mở cánh cửa. Tất cả mọi người trong ngôi nhà chạy ùa nhanh ra ngoài ngay sau khi cửa mở. Một người phụ nữ chậm rãi bước ra sau họ. Cô ta trông rất nhếch nhác, yếu ớt và tội nghiệp. Trông cô ta rất giống cô. Không! Đó chính là cô chứ không phải ai khác. Ngôi nhà tăm tối kia đột nhiên sập xuống ngay sau khi cô bước ra ngoài. Ngay sau đó, cô thấy ánh sáng mặt trời bắt đầu lan tỏa xóa tan mọi thứ tối tăm. Ánh sáng ấy vô cùng huy hoàng và đã khiến cho cô tỉnh giấc.
Cô nghe thấy giọng nói của nhà sư: “Khóa chặt người khác cũng là khóa chặt chính mình. Khóa chặt quá khứ cũng là khóa chặt trái tim. Sự oán hận tích tụ bên trong một căn nhà tối tăm. Hãy mở rộng cánh cửa và hãy để ánh sáng tràn vào.”
Bệnh của cô sau đó đã biến mất. Đôi mắt cô căng tràn sức sống, khuôn mặt cô hồng hào trở lại và trông cô lại xinh đẹp như trước đây.
Chúng ta – những đệ tử Pháp Luân Đại Pháp – đã tu luyện được nhiều năm, liệu chúng ta có còn căn nhà tối nào trong trái tim? Nếu có, nó ắt hẳn đang cản trở chúng ta tiến lên phía trước trên con đường tu luyện và ngăn trở việc chúng ta cứu độ thế nhân. Giữ trong mình bất kỳ tâm oán hận nào đối với người khác đều ngăn cản chúng ta giải cứu người khác và giải cứu chính mình.
Bị ảnh hưởng bởi văn hóa Đảng, hầu hết người ở Trung Quốc Đại lục đều có một căn nhà tối trong trái tim. Từ lúc còn bé, khái niệm đấu tranh giai cấp và cách mạng bạo lực của Đảng Cộng sản đã gieo sâu vào trong tâm trí của chúng ta. Những nhân tố của nó đã phản ánh trong cuộc bức hại tàn độc đối với các học viên Pháp Luân Công. Thật khó để có thể nhận ra các nhân tố văn hóa Đảng từ gốc rễ và hoàn toàn xóa bỏ nó.
Tôi đã từng có tâm oán hận đối với cảnh sát. Tôi cho rằng cảnh sát chính là một phần của cuộc bức hại tàn bạo mặc dù tôi biết rất rõ rằng những nhân viên cảnh sát cũng là các sinh mệnh cần được chúng ta cứu độ. Tôi coi họ là những người khác với mọi người trong xã hội, vì vậy tôi không có tâm từ bi đối với họ.
Năm ngoái chứng minh thư của tôi bị đồn trưởng một đồn cảnh sát thu giữ lại. Tôi đã không hướng nội tìm nguyên nhân, mà thay vào đó tôi đã rất oán hận viên cảnh sát này. Tôi tra cứu tìm hiểu luật liên quan đến chứng minh thư của công dân. Tôi còn phát hiện viên cảnh sát đó làm việc riêng trong giờ làm việc. Tôi đã lên kế hoạch báo cáo anh ta với ủy ban kỷ luật, hy vọng anh ta sẽ bị trục xuất khỏi vị trí công việc hiện tại. Nhưng sau đó tôi đã suy nghĩ lại một cách thấu đáo hơn. Nếu anh ta bị phạt hay trục xuất bởi một học viên Pháp Luân Công, liệu anh ta có cái nhìn tích cực đối với Đại Pháp và các đệ tử Đại Pháp? Liệu anh ta có bị mất cơ hội được đắc cứu? Tôi có lẽ nên hướng nội tìm nguyên nhân ở bản thân sau khi tôi biết chứng minh thư của mình bị thu giữ.
Tâm oán hận của tôi đối với cảnh sát chắc chắn chính là một căn nhà tối trong trái tim tôi. Sư phụ đã ban cho chúng ta chiếc chìa khóa vàng để mở nó, đó chính là hướng nội tìm. Sau khi hiểu ra tác hại của tâm oán hận và từ bỏ nó, tâm từ bi dấy lên trong trái tim tôi. Nhìn nhận các sinh mệnh bằng lòng từ bi, tôi nhận ra rằng tất cả họ đều xứng đáng có một cơ hội để được giải cứu, không phân biệt họ ở vị trí nào trong xã hội. Tôi đã được trải nghiệm vẻ đẹp của lòng từ bi của Đại Pháp và một sự tín tâm vô cùng mạnh mẽ đối với Đại Pháp.
Sau khi tôi thay đổi suy nghĩ của mình, chứng minh thư của tôi đã được trả lại. Sư phụ đã mở đường cho tôi và đã chờ cho đến khi nhận thức của tôi được đề cao lên. Mọi thứ đã trở nên tốt đẹp sau khi cách nhìn nhận vấn đề của tôi thay đổi.
Trên thực tế, nhiều cảnh sát tham gia vào cuộc bức hại là vì họ bị các nhân tố tà ác đang thao túng. Nhiều người trong số họ có thể phân biệt đúng sai sau khi chúng ta diệt trừ các nhân tố tà ác đằng sau họ.
Thời kỳ Chính Pháp sắp kết thúc. Tôi hy vọng tất cả các đệ tử Đại Pháp có thể mở khóa cho những căn nhà tối trong trái tim bằng chiếc chìa khóa vàng mà Sư phụ đã ban cho chúng ta – hướng nội tìm. Đừng chờ cho tới tận khi vết hoen rỉ đã hoàn toàn bít chặt ổ khóa. Cứu người khác là cứu chính mình. Hãy nghĩ đến trái tim từ bi vĩ đại của Sư phụ, Ngài thậm chí còn cứu cả những đặc vụ của Đảng Cộng sản. Làm sao chúng ta có thể chào đón thời kỳ Pháp Chính Nhân Gian trong khi tâm oán hận vẫn tồn tại trong chúng ta?
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/4/22/326974.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/5/25/157146.html
Đăng ngày: 15-6-2016; Bản dịch có thể được chỉnh sửa trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.