Bài viết của Cecilia, một người không phải là học viên

[MINH HUỆ 04-06-2016] Cecilia là một viên chức nhà nước ở Trung Quốc, biết khá ít về Pháp Luân Đại Pháp (còn gọi là Pháp Luân Công). Cô đã tham dự buổi diễu hành lớn của các học viên ở New York vào ngày 13 tháng 5 năm 2016, và đã viết bài chia sẻ về việc cô cảm động như thế nào sau trải nghiệm này.

Mặc dù đã nửa tháng trôi qua kể từ chuyến đi New York của tôi, tâm tôi không thể tĩnh lại mỗi khi nhớ về việc tiếp xúc với các học viên Pháp Luân Công trong chuyến đi. Tôi đã từng cảm thấy tự hào khi nghĩ rằng tôi chưa bao giờ kỳ thị các học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc, cũng như chưa bao giờ can dự vào cuộc bức hại. Tuy nhiên, tôi cảm thấy buồn và xấu hổ sau khi biết về cuộc bức hại tàn bạo đối với các học viên vô tội và tốt bụng giống như những người mà tôi đã gặp trong cuộc diễu hành.

Tôi tình cờ biết một học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc vào tháng 5 năm 2013. Anh ấy đã đưa cho tôi một đĩa DVD về Nghệ thuật Biểu diễn Thần Vận 2013 như là một món quà. Anh ấy cứ nhắc đi nhắc lại là tôi nhất định phải xem nó.

Tôi là một phụ nữ trẻ tuổi có đào tạo về biểu diễn nghệ thuật. Tuy nhiên, tôi khá bận rộn với công việc của mình và không hề muốn xem đĩa DVD cho tới cuối năm 2013. Một ngày, tôi ở nhà vì sương mù quá dày đặc. Tôi đã mượn một đầu đọc đĩa DVD từ người hàng xóm của mình và xem đĩa DVD sau bữa trưa. Nó rất là hay.

Có một số tiết mục trong chương trình nói về cuộc bức hại Pháp Luân Công ở Trung Quốc. Tôi không biết nhiều về nó, bởi vì trong vài năm đầu của cuộc bức hại tàn bạo, tôi vẫn còn đang học cấp 3 và đang bận rộn với việc học hành, hiếm khi xem tin tức trên ti vi. Điều tôi nhớ được là sự phỉ báng Pháp Luân Công lan tràn trên các phương tiện truyền thông. Cha mẹ tôi và những người khác đã nói về Pháp Luân Công một cách tiêu cực do những tuyên truyền dối trá đó.

Tôi đã bình tĩnh xem đĩa DVD, sau đó cảm thấy rất ngưỡng mộ chương trình biểu diễn đó. Tôi đã học múa dân tộc khi tôi còn trẻ. Tôi không thể tưởng tượng nổi mức độ khó khăn mà các diễn viên phải đối mặt để chuẩn bị cho một chương trình biểu diễn luân lưu trình độ cao như thế.

Tôi nhìn các chữ trên vỏ đĩa DVD và lên mạng tìm kiếm “Nghệ thuật Biểu diễn Thần Vận”. Tôi đã rất ngạc nhiên khi có thông báo lỗi; trang web của họ đã bị chặn ở Trung Quốc. Với sự trợ giúp của phần mềm vượt tường lửa, tôi đã vào được trang web của Thần Vận.

Tôi giữ liên lạc với người học viên đã đưa đĩa DVD cho tôi, nhưng tôi chưa bao giờ hỏi anh ấy về Pháp Luân Công. Một ngày, tôi thấy một túi nhỏ màu hồng treo ở tay nắm cửa khi tôi về nhà sau giờ làm, trong đó có một đĩa DVD chương trình Thần Vận 2014. Tôi cũng đã xem đĩa DVD này.

Lần đầu tiên biết về Pháp Luân Công ở California

Tháng 9 năm 2015, tôi đã sang Mỹ một mình. Có một Pháp hội Pháp Luân Đại Pháp ở Los Angeles không lâu sau đó. Người học viên đã đưa đĩa DVD cho tôi cũng tới đó tham dự từ vùng bờ Đông (anh ấy đã tới nước Mỹ từ hơn một năm trước), và tôi đã gặp anh ấy sau sự kiện Pháp Luân Công. Tôi trông thấy anh ấy đang ăn cái gì đó và nói chuyện một cách vui vẻ với các học viên khác. Những người này rất ấm áp, hạnh phúc, và tử tế. Tôi đã ngạc nhiên khi thấy các học viên Pháp Luân Công như vậy!

Anh ấy hỏi liệu tôi đã ăn tối chưa. Tôi bảo chưa. Chúng tôi đi tới quán cà phê LA ở gần đó, ngồi xuống, và gọi một số đồ ăn và đồ uống. Đó là lần đầu tiên tôi nhìn thấy anh ấy mặc chiếc áo phông với dòng chữ “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Anh ấy đã nói với tôi về Pháp Luân Đại Pháp. Anh ấy không hề cố gắng thuyết phục tôi làm sao để nhìn nhận Pháp Luân Công một cách tích cực, nhưng đã nói với tôi Pháp Luân Công là gì, và tại sao Đảng Cộng sản lại bức hại Pháp Luân Công. Tôi có nhiều câu hỏi, và anh ấy đã trả lời từng câu hỏi một. Ví dụ, Pháp Luân Đại Pháp là gì? Vụ tự thiêu giả ở Thiên An Môn là gì? Tại sao Đại Pháp bị bôi nhọ ở Trung Quốc? Những hình thức tra tấn nào mà các học viên phải chịu đựng? Đó là lần đầu tiên tôi lắng nghe một người bạn miêu tả về những điều này. Anh ấy cũng rất điềm tĩnh khi nói về chính trải nghiệm của mình khi bị tra tấn ở trong tù.

Là một viên chức chính phủ, tôi biết khá rõ về bộ máy nhà nước thực hiện các chính sách của Đảng một cách sốt sắng như thế nào. Tôi có thể hình dung những viên cai ngục tra tấn tội phạm hình sự, nhưng tôi không thể hình dung một người bạn tốt như anh ấy phải chịu đựng hình thức tra tấn như “ghế cọp” và bị sốc điện bằng dùi cui điện. Tôi không thể hiểu tại sao nhà tù để giam giữ tội phạm hình sự, lại được sử dụng để bức hại các học viên Pháp Luân Công. Người bạn học viên của tôi là một người tốt và luôn sẵn lòng giúp đỡ. Tại sao anh ấy phải đối diện với những kiểu tra tấn như thế ở trong tù?

Trên đường về nhà, tôi cảm thấy buồn và câm lặng. Điều tôi trông thấy và biết về Pháp Luân Công hoàn toàn khác hẳn so với những điều tôi được nghe từ các phương tiện truyền thông ở Trung Quốc.

Tham dự vào cuộc diễu hành ở New York

Người bạn học viên đã gửi tin nhắn cho tôi vào tháng 4 rằng sẽ có một sự kiện Pháp Luân Đại Pháp ở New York vào tháng 5. Anh ấy mời tôi tự trải nghiệm nó nếu tôi có thời gian. Tôi đã đồng ý và đặt chuyến bay và khách sạn.

Tôi đã tới quảng trường trước Trụ sở Liên Hợp Quốc vào lúc 8 giờ 30 sáng ngày 13 tháng 5 năm 2016. Đó là một đám đông bận rộn. Một nhóm lớn các học viên đang luyện các bài công pháp Pháp Luân Công. Nhiều người đang chuẩn bị cho cuộc diễu hành lớn. Một số khác đang nói chuyện ở gần đó. Có rất nhiều học viên không phải người Trung Quốc. Tôi đi vòng quanh và cảm thấy mọi thứ thật là mới mẻ đối với mình.

65205a9cc313499d89d61240d9c28434.jpg

Một chiếc xe biểu diễn trong cuộc diễu hành

Người bạn học viên đã tới đó từ lâu. Sau khi chào anh ấy, tôi đi theo anh ấy và nhập vào đoàn diễu hành, nó chiếm một đoạn đường rất dài. Tôi thấy các học viên rất vững vàng, tự hào, hạnh phúc, và mỉm cười với người xem. Những con người sống động với sự tự do đó đã khiến tôi cảm động và khuyến khích tôi. Biểu cảm của họ làm tôi tin rằng có những nguyên lý đáng để theo đuổi trong cuộc sống.

31d139c929f2957b72819d87ddb5a745.jpg

Các học viên Pháp Luân Công trong cuộc diễu hành

Một điều đáng đề cập tới là trong cuộc diễu hành, một học viên tên là Văn Vũ đã được phóng viên địa phương phỏng vấn. Tôi đứng bên cạnh anh ấy và lắng nghe trong khi anh ấy miêu tả lại một cách bình tĩnh về 3 năm trong tù của anh ấy ở Trung Quốc vì luyện Pháp Luân Công. Tôi đã bị sốc, vì tôi không thể hình dung rằng một người sáng sủa như vậy đã phải chịu những hình thức tra tấn này. Tôi đã bị cảm động bởi sự kiên cường và bền bỉ của anh ấy trong việc theo đuổi chân lý.

Tôi lớn lên trong một gia đình thuyền thống và được giáo dục để trở thành một người ngay chính, tốt bụng, và dũng cảm với niềm tin vào công lý và sự thật. Tôi cảm thấy thương cảm với những nỗi vui buồn của mọi người trong các câu chuyện, quyên góp tiền bạc cho những ai cần trợ giúp, và cảm thấy căm phẫn với việc buôn lậu chó mèo vào các quán ăn. Nhưng tôi chưa hề làm gì cho những học viên Pháp Luân Công tốt bụng như thế, hoặc thậm chí chưa hề có nghi ngờ gì về những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) chống lại Pháp Luân Công. Tôi đã từng nghĩ là tốt thôi nếu mình làm người trung lập, nhưng tôi chưa từng nhận ra rằng sự thờ ơ đó chính là gián tiếp giúp đỡ những kẻ tội phạm trong cuộc bức hại. Nếu người ta giữ im lặng, nó giống như là ủng hộ những kẻ tội phạm.

Tôi may mắn là chưa bao giờ bị tra tấn. Các học viên tôi gặp ở New York là may mắn, vì họ được sống và còn có thể tiếp tục phản đối bức hại. Nhưng những người đã chết trong cuộc bức hại và những ai còn tiếp tục bị quấy nhiễu ở Trung Quốc thì không may mắn như thế. Ai sẽ đấu tranh cho các quyền của họ? Khi nào họ có thể sống cuộc sống bình thường mà không bị lăng mạ, bị chế nhạo, hoặc bị đàn áp?

adea31009cf84d48f71101c32c37dc6c.jpg

Một bông hoa sen đẹp được gấp bằng giấy

Nhiều học viên Pháp Luân Công sống ở các nước khác có gia đình hay người thân ở Trung Quốc. Họ hy vọng cuộc bức hại chấm dứt, và được đoàn tụ với gia đình của mình. Hiện thực và sự tàn bạo của cuộc bức hại khuyến khích chúng ta phải tiến lên để tìm một tương lai tương sáng. Tôi hy vọng một ngày không xa chúng ta đều có thể trở về Trung Quốc và làm người tốt, đàng hoàng hành xử theo chân lý.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/6/4/329629.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/6/5/157297.html

Đăng ngày 12-6-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share