Bài viết của một học viên ở Trung Quốc Đại lục

[MINH HUỆ 2-2-2016] Tôi là một bác sĩ về hưu năm nay 74 tuổi. Tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp từ năm 2009. Chỉ trong vòng năm hay sáu ngày bắt đầu tập các bài công pháp, bệnh đau đầu kinh niên đã hành hạ tôi hơn 40 năm trời đã biến mất. Đó quả thực là điều kỳ diệu. Hôm nay tôi muốn chia sẻ điều đó đã xảy ra như thế nào.

Bệnh đau đầu kinh niên đã biến mất một cách thần kỳ

Sau khi sinh cháu đầu lòng, tôi đã mắc một dạng chứng đau nửa đầu và đặc biệt nhạy cảm với gió lạnh. Chỉ khi thời tiết hơi trở lạnh, tôi liền có cảm giác như thể có một luồng gió lạnh thổi thẳng vào đầu và đầu tôi bắt đầu đau.

Khi đau, đầu tôi như muốn nổ tung và nhãn cầu như thể sắp bật ra ngoài và tôi bắt đầu nôn mửa. Khi tiêm thuốc giảm đau, toàn bộ khuôn mặt và mắt tôi đều bị sưng húp lên.

Tôi hầu như phải đội mũ quanh năm ngoại trừ những ngày hè nóng nực. Vào những ngày đó, tôi phải đội tóc giả với hai lớp lót bông ở bên trong. Vào mùa đông, tôi đội một chiếc mũ dày cộp. Khi đi ngủ, tôi đội một chiếc mũ và quấn quanh đầu bằng một chiếc khăn dày. Nếu không bảo vệ đầu theo cách đó, tôi không tài nào ngủ được.

Tôi đã thử tất cả các loại thuốc, từ Đông y đến Tây y và đã tiêu tốn rất nhiều tiền vào việc điều trị nhưng vẫn không có kết quả. Khi đã lớn tuổi, tình trạng này càng trở nên tồi tệ. Bất cứ khi nào những cơn đau đầu khủng khiếp này hành hạ, tôi chỉ biết rên la, khóc lóc và lăn lộn trên giường và phải đội mũ dày hơn.

Tôi muốn cầu xin Thần Phật giúp đỡ nhưng không biết phải làm như thế nào. Cuối cùng tôi đã mất hết hy vọng chữa khỏi bệnh.

Cho tới cuối mùa hè năm 2009, một người bạn mới của tôi hỏi “Trời thì nóng thế này, làm sao chị phải đội mũ vậy?”

Tôi kể với cô bạn về căn bệnh của tôi. Cô ấy nói rằng Pháp Luân Đại Pháp và nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn đã trở nên nổi tiếng và nó đã giúp nhiều người hồi phục sức khỏe.

Cô cũng kể về môn tập đã giúp những người quen của cô hồi phục sức khỏe như thế nào. Tôi đã rất quan tâm và hỏi liệu tôi có thể tập được không.

Cô ấy nói: “Nếu chị muốn tập, tôi sẽ giúp.”. Do vậy, tôi đã bắt đầu học những bài công pháp ngay trong ngày hôm đó.

Khoảng năm hay sáu ngày sau, đột nhiên, tôi phát hiện ra chứng đau đầu của tôi đã biến mất. Tôi nói với cô bạn về việc này. Cô ấy nói: “Điều đó có nghĩa là chị đã khỏi bệnh. Bây giờ chị có thể bỏ mũ ra được rồi.”

Tôi đã bỏ mũ ra.

Vài ngày sau, cô đưa cho tôi một cuốn Chuyển Pháp Luân và từ đó hàng ngày tôi đều đọc sách. Tôi chú ý tới việc cải thiện tâm tính và luyện công một cách chăm chỉ. Dần dần, tôi đã hiểu được ý nghĩa của kiếp nhân sinh và nguyên nhân của bệnh tật. Tôi hiểu rằng Pháp Luân Đại Pháp là Phật Pháp và tôi đang tu Phật.

Tu luyện chân chính

Mặc dù đã được hưởng lợi ích từ việc tu luyện Pháp Luân Công, nhưng nhận thức của tôi về Pháp vẫn còn rất hạn chế. Khi mùa đông tới, tôi nghĩ: Mình bị đau đầu đã hơn 40 năm, không biết liệu nó đã được trị tận gốc chưa? Tốt nhất là mình nên đội cái mũ vào để phòng cho chắc.

Do vậy, tôi đã lại đội mũ. Một hôm, tình cờ tôi gặp người bạn học viên Pháp Luân Công đó. Cô ấy phát hiện ra và hỏi tôi lại bị đau đầu hay sao mà phải đội mũ.

Tôi nói với cô rằng tôi không còn bị đau đầu nữa, nhưng vì quen đội đã lâu và trời đang trở lạnh, do đó tốt nhất là nên cẩn thận.

Cô nói với tôi rằng cách suy nghĩ đó là không phù hợp với nguyên lý của Pháp Luân Công và nó sẽ không có lợi cho tôi. Bệnh đau đầu đã được chữa khỏi và suy nghĩ như vậy là chiêu mời bệnh quay trở lại.

Tôi về nhà học Pháp và hiểu rằng Sư phụ Lý Hồng Chí đã tịnh hóa thân thể và đã gỡ tận gốc rễ bệnh đau đầu cho tôi . Tại sao tôi lại còn nghi ngờ điều này? Đó chẳng phải là biểu hiện của việc không tín Sư tín Pháp hay sao.

Tôi nhận ra rằng học thuyết Vô Thần đã ảnh hưởng tới suy nghĩ của tôi và tôi cần phải trừ bỏ nó. Ngay lập tức, tôi đã quăng hết mũ, tóc giả và thuốc đi. Ngay khi làm xong việc này, cơ thể tôi cảm thấy nhẹ nhàng như thể một gánh nặng đã được trút bỏ khỏi cơ thể. Kể từ đó, tôi không còn phải đội mũ nữa.

Tôi làm việc ở một doanh nghiệp lớn của nhà nước. Khi các nhân viên nghe thấy tôi không còn phải đội mũ nữa, họ đã rất ngạc nhiên và hỏi thăm tôi về bệnh tật của tôi và tôi đã dùng thuốc gì.

Lúc đầu, tôi đã rất lo lắng về việc phải nói rằng sức khỏe của tôi được hồi phục là nhờ tu luyện Pháp Luân Công. Người bạn đồng tu nói tôi nên chứng thực Pháp và nên nói ra sự thật đó.

Dần dần, tôi đã trở nên dũng cảm hơn và nói với mọi người về việc tu luyện Đại Pháp đã cho tôi một cuộc đời mới như thế nào và giải thích Pháp Luân Công dạy người ta phải tu sửa tâm tính và đối xử từ bi với người khác.Trong quá trình tu luyện cũng có thể chữa lành được bệnh tật và giúp mọi người hồi phục sức khỏe.

Khi chân thành giảng chân tướng cho mọi người về Pháp Luân Công, sức khỏe của tôi cũng được cải thiện nhiều hơn.

Việc tu luyện mang lại lợi ích cho cả gia đình

Cả gia đình tôi đã được nhìn thấy những thay đổi to lớn ở tôi và nhìn thấy được quyền năng chữa bệnh kỳ diệu của Pháp Luân Công. Chồng tôi và các con đã ủng hộ và khuyến khích tôi tiếp tục tu luyện và ủng hộ tôi thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới của nó.

Chồng tôi đã trải qua nhiều cuộc thanh trừng và đấu tranh trong chế độ cộng sản. Ông ấy đã hiểu được Đảng Cộng sản xấu xa thế nào và ngay lập tức cũng đã thoái đảng.

Nhưng cháu trai tôi thì không như vậy. Khi tôi nói cháu thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong, cháu nói “Bà nội à, bà cứ tiếp tục và tin vào Thần Phật nếu bà muốn, nhưng cháu thì tin vào chủ nghĩa vô thần.”

Tôi nói với cháu về vụ “Tự thiêu”được dàn dựng trên quảng trường Thiên An Môn, về việc Pháp Luân Công đã mang lại lợi ích cho con người thế nào và Đảng Cộng sản tà ác đã mang tai họa đến cho đất nước và người dân Trung Quốc ra sao.

Dần dần, cháu đã hiểu được bản chất tà ác của Đảng Cộng sản và đã quyết định thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong. Trước kỳ thi đại học, cháu thường chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” và đã thi đỗ được vào đại học, mặc dù cháu không phải là học sinh giỏi khi ở trường Trung học.

Các con tôi, tất cả đều ở độ trên dưới 40 tuổi không hiểu được tại sao chúng cần phải thoái đảng. Tôi nói rằng Đảng Cộng sản thực sự là tà ác, và chỉ có cách thoát khỏi nó thì mới có được một tương lai tốt đẹp. Chúng cuối cùng đã hiểu và đã thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản và các tổ chức liên đới và cũng nói với con cái chúng thoái luôn.

Nhà máy nơi tôi và con trai tôi từng làm việc trước đây đã bị đóng cửa. Cháu bị thất nghiệp và không còn nghề nghiệp gì để kiếm sống. Thời gian sau, cháu cảm thấy thất vọng và chán nản.

Sau khi thoái xuất khỏi Đoàn Thanh niên và Đội Thiếu niên Tiền phong, cháu đã tìm được một công việc phù hợp với mức lương cao. Khi cháu tới thăm tôi, tôi phát hiện ra rằng cháu đã là một con người khác. Cháu cởi mở, tự tin và mối quan hệ với vợ cháu đã được cải thiện.

Cả gia đình con đã được hưởng lợi ích từ Pháp Luân Công. Xin thay mặt gia đình, con xin đa tạ ơn từ bi cứu độ của Sư phụ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/2/2/322843.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/2/16/155585.html

Đăng ngày 26-3-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share