[MINH HUỆ 12-1-2016] Một nhóm người ở Phúc Kiến, một tỉnh phía Nam của Trung Quốc đã quyết định đứng lên khởi kiện cựu độc tài Trung Quốc Giang Trạch Dân, kẻ mà 16 năm trước đây đã phát động cuộc bức hại Pháp Luân Công (hay còn gọi là Pháp Luân Đại Pháp). Những người này đã được chứng kiến những người thân của mình được hưởng lợi ích từ môn tu luyện, và sau đó lại phải nhìn cảnh người thân của mình bị tra tấn và những hình thức tàn bạo khác của cuộc bức hại. Họ muốn đòi lại công lý cho những người thân của mình. Dưới đây là vài câu chuyện.

Pháp Luân Đại Pháp đã cho em gái tôi một cuộc đời thứ hai

Em gái tôi thường xuyên ốm yếu kể từ khi còn nhỏ. Kể từ năm 1997, cô ấy phải nhập viên ít nhất ba lần một năm vì bị tắc ống dẫn mật và sự phát triển mô vú bất thường. Việc của tôi là phải đưa em gái tôi vào viện mỗi khi cô ấy bị ốm. Cô ấy tỏ ra rất bi quan về tình trạng sức khỏe của mình, và chồng cô ấy thì thường phải vất vả kiếm tiền để chi trả cho các chi phí bệnh viện.

Một hôm trên đường tới bệnh viện, em tôi nói đầy phấn khích “Hôm nay em muốn tới công viên.” Lúc đó, tôi rất lo lắng.Tôi nghĩ em tôi đã quyết định buông xuôi và muốn dành nốt chút thời gian còn lại cuối cùng của cuộc đời để làm một việc gì đó. Khi đưa em gái tôi tới công viên và giúp nó ra khỏi xe đạp, em tôi chầm chậm tiến về phía một nhóm người và bắt đầu tập theo các động tác của họ. Cô ấy thậm chí còn ngồi thiền cùng với họ. Sau đó, em tôi nói rằng họ đang tập Pháp Luân Công.

Kể từ hôm đó, hàng ngày tôi đều đưa em tôi tới công viên để tập Pháp Luân Công. Sức khỏe của em tôi đã bắt đầu hồi phục. Không bao lâu sau, mọi bệnh tật đều biến mất và cô ấy không còn phải uống thuốc hay tới bệnh viện nữa. Cả gia đình tôi đã được chứng kiến sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp ở em gái tôi và vô cùng biết ơn Sư phụ Lý Hồng Chí, nhà sáng lập Pháp Luân Đại Pháp.

Sau khi cuộc bức hại bắt đầu, em gái tôi đã bị bắt giam phi pháp và bị đưa vào trại lao động cưỡng bức vì từ chối từ bỏ đức tin của mình. Các cơ quan chính quyền liên tục tới quấy nhiễu gia đình tôi. Chúng tôi không dám nói cho cha mình biết rằng con gái ông đã bị bắt giam mỗi khi ông nhắc rằng đã không nhìn thấy nó trong một thời gian dài.

Pháp Luân Đại Pháp đã cứu sống em gái tôi mà không đòi hỏi phải báo đáp gì cả. Để nói với mọi người sự thật, để khôi phục lại thanh danh cho Pháp Luân Đại Pháp, cho Sư phụ Lý Hồng Chí và đòi lại công lý cho em gái tôi. Tôi quyết định nộp đơn khởi kiện Giang Trạch Dân, thủ phạm chính của cuộc bức hại chống lại môn tu luyện hòa bình vốn đã mang lại lợi ích cho biết bao nhiêu người này.

Cuộc sống không cha

Khi tôi tám tuổi, cha tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Công. Ông đã là một tấm gương chính trực cho tôi và thường dạy tôi phải biết phân biệt rõ thiện ác tốt xấu. Cuộc sống của tôi tràn đầy những tiếng cười hạnh phúc cho tới năm tôi 11 tuổi và cuộc bức hại Pháp Luân Công bắt đầu.

Vào thời điểm đó, cách cư xử của những viên cảnh sát dường như còn tồi tệ hơn cả đám côn đồ. Họ đột nhập vào nhà chúng tôi giữa ban ngày ban mặt, lục soát nhà cửa và lấy đi những đồ đạc cá nhân. Họ tới cơ quan nơi bố tôi làm việc và cũng làm những việc tương tự. Họ đã mang cha tôi đi khi tôi mới 12 tuổi và bỏ tù ông vì đức tin của mình. Sau đó, cha tôi bị đưa vào trại lao động cưỡng bức trong một năm. Tôi thường thức giấc vào nửa đêm và khóc gọi tên cha.

Khi tôi 16 tuổi, ông lại bị bắt đưa vào trại lao động cưỡng bức và bị tra tấn ở đó trong ba năm. Cha trở về nhà khi tôi đã 20 tuổi. Tôi đã phải bỏ lỡ nhiều cơ hội học tập và phải sống khổ sở như là kết quả của cuộc bức hại mà gia đình tôi phải đối mặt.

Tôi đã trải qua những năm tháng thời niên thiếu của mình trong sợ hãi và trong bóng ma của cuộc bức hại. Bây giờ tôi đã lớn và nhận thức được rằng, khi tu luyện Pháp Luân Công, cha tôi không làm điều gì sai cả. Ông chỉ muốn làm người tốt theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn.

Cuộc bức hại này đã làm tổn thương biết bao những đứa con của các học viên Pháp Luân Công giống như tôi. Tôi muốn đòi lại công bằng cho cha tôi và khởi kiện thủ phạm đã phát động cuộc bức hại.

Bảo vệ chú tôi

Vài ngày trước dịp Tết Nguyên Đán, vài nhân viên cảnh sát mặc thường phục đã đột nhập vào nhà và tìm chú tôi, một học viên Pháp Luân Công.

Cha tôi khi đó đang ở nhà một mình, đã buộc tội họ quấy rối gia đình chúng tôi. Cha tôi cố tình nói thật to để thu hút sự chú ý của những người hàng xóm.

Tất cả những người hàng xóm đều quý mến chú tôi vì chú là một người tốt bụng và ngay thẳng. Họ bắt đầu nói với cảnh sát rằng chú tôi là một người tốt như thế nào, và họ nên phải xấu hổ khi tìm bắt một người đàn ông trung thực luôn tuân thủ pháp luật như vậy.

Cha tôi ngay lập tức đã yêu cầu cảnh sát ra khỏi nhà chúng tôi, nhưng họ vẫn đứng chờ bên ngoài để bắt chú tôi và chỉ bỏ đi khi đêm đã khuya.

Khi tôi còn nhỏ, chú tôi quả thực là một người rất dễ mến. Sau khi tu luyện Pháp Luân Công, tôi đã chứng kiến nhiều điều kỳ diệu xảy ra với chú tôi. Tôi biết chú tôi được những người hàng xóm tôn trọng vì chú luôn cư xử theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn. Chú thường nói với tôi, Pháp Luân Đại Pháp đã giúp chú trở nên khỏe mạnh, trung thực, điềm tĩnh và thông minh như thế nào.

Giang Trạch Dân đã lợi dụng cả hệ thống chính trị để vu khống Pháp Luân Đại Pháp và vu cáo cho các học viên những tội mà họ không hề làm để hướng công chúng chống lại môn tu luyện. Những lời dối trá của ông ta đã đầu độc biết bao người dân Trung Quốc, thậm chí với cả người dân trên toàn thế giới. Là người nhà của một học viên, tôi sẽ không thể giữ im lặng mãi. Tôi nộp đơn khiếu kiện hình sự đối với thủ phạm, kẻ đã trực tiếp chỉ đạo bức hại các học viên Pháp Luân Công. Tôi cũng yêu cầu các nhà chức trách có thẩm quyền của Trung Quốc hãy bắt giữ Giang Trạch Dân và trừng phạt ông ta vì những tội ác của mình.

Bối cảnh

Năm 1999, Giang Trạch Dân, khi đó là Tổng Bí thư ĐCSTQ, bất chấp sự phản đối của các ủy viên thường vụ Bộ Chính trị khác, đã phát động cuộc đàn áp tàn bạo đối với Pháp Luân Công.

Cuộc đàn áp đã dẫn đến cái chết của nhiều học viên Pháp Luân Công trong 16 năm qua. Nhiều người bị tra tấn chỉ vì niềm tin của họ và thậm chí bị giết để cướp nội tạng. Giang Trạch Dân và đồng phạm phải chịu trách nhiệm trực tiếp đối với việc phát động và duy trì cuộc đàn áp tàn bạo này.

Dưới sự chỉ đạo cá nhân của Giang, ĐCSTQ đã thành lập một cơ quan an ninh ngoài vòng pháp luật, “Phòng 610”, vào ngày 10 tháng 6 năm 1999. Tổ chức này vượt trên các lực lượng công an và hệ thống tư pháp trong việc thi hành chỉ đạo của Giang đối với Pháp Luân Công theo chính sách: bôi nhọ thanh danh, vắt kiệt tài chính và hủy hoại thân thể.

Luật pháp Trung Quốc cho phép công dân là nguyên đơn trong các vụ kiện hình sự, và hiện tại nhiều học viên đang thực hiện quyền đệ đơn kiện hình sự truy tố kẻ cựu độc tài này.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2016/1/12/-322135.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2016/1/13/154776p.html

Đăng ngày 23-2-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản

Share