Bài viết của cô Quách Văn Soái tại tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc

[MINH HUỆ 8-11-2015] Tên tôi là Quách Văn Soái. Tôi là một học viên Pháp Luân Công tới từ thành phố Trường Xuân. Tôi bị bắt vào ngày 2 tháng 9 năm 2011, và bị kết án bảy năm tù vì tu luyện Pháp Luân Công. Tôi đã bị đưa tới nhà tù nữ tỉnh Cát Lâm vào ngày 23 tháng 12 năm 2011, đến tháng 5 năm 2012 thì bị giam tại khu số 8, trước đây gọi là “Khu Giáo dục”.

Tôi bị đánh đập và tra tấn bằng nhiều phương thức như “trói bằng dây thừng” và “bay máy bay”. Sau khi tuyệt thực để phản đối hình thức ngược đãi vô nhân đạo này, tôi đã bị bức thực tàn bạo.

Tôi mong có thể phơi bày việc các học viên bị tra tấn ra sao tại Nhà Tù Nữ Cát Lâm. Vẫn còn rất nhiều học viên bị giam giữ tại nhà tù. Họ bị đối xử tàn tệ, bức thực, giam giữ trong những phòng giam nhỏ, cưỡng bức lao động.

Các phương thức tra tấn

Trói bằng dây thừng

Lính canh trói tay chân tôi lên bốn cột của chiếc giường tầng khiến toàn thân thể tôi bị treo trên không, khiến tôi đau đớn tột cùng.

Bay máy bay

Lính canh trói tay tôi ra sau lưng và treo tôi lên thanh giáp tầng trên của chiếc giường tầng, chân tôi không chạm đất. Chúng căng chân tôi sang hai bên và cột lại vào giường tầng dưới. Tôi vô cùng đau đớn và vã mồ hôi đầm đìa.

Treo lên bằng còng tay

Các lính canh còng tay tôi và treo tôi lên bằng cái còng, chân tôi không chạm đất. Cánh tay và bàn tay tôi bị thương nặng.

Ngồi lâu trên ghế đẩu nhỏ thời gian dài

Tôi phải ngồi thẳng và bất động trong thời gian dài. Chân tôi phải giữ khép chặt nhau, các ngón chân chạm nhau, bàn tay đặt thẳng lên đầu gối và mắt nhìn thẳng. Lưng, mông và cột sống phía dưới, tay tôi sưng phồng lên.

Xoạc chân

Các tù nhân đè tôi xuống sàn nhà và xoạc chân tôi sang hai bên. Cánh tay tôi bị bẻ ra sau lưng và họ ấn đầu tôi xuống sàn trong khi giữ tay tôi. Cách tra tấn này gây đau đớn như phương thức tra tấn Ghế Hổ.

Bức thực bằng mũi

Lính canh bức thực tôi qua đường mũi vào ngày tuyệt thực thứ bảy của tôi. Một lần nó khiến tôi sặc suýt chết. Họ bức thực tôi hai lần mỗi ngày trong sáu tháng làm hủy hoại màng xoang mũi và dạ dày tôi. Nó gây ra rối loạn tiêu hóa, suy tạng và táo bón.

Các phương thức tra tấn khác

Các tù nhân cùng phòng thường đánh đập, chửi rủa và tra tấn tôi. Họ giật tóc tôi, tát vào mặt tôi, đá vào mặt và bụng tôi. Nhiều lần tôi còn bị cấm dùng toilet.

Giảm án cho các tù nhân cùng phòng

Khi bị tra tấn tôi kháng cáo lên các cán bộ nhà tù nhiều lần trong hơn hai năm. Nhưng tôi chưa bao giờ nhận được bất kỳ phản hồi nào trong khi những tù nhân cùng phòng mà tra tấn tôi lại được giảm án.

Ngày 4 tháng 12 năm 2012 cai ngục Trương Tố Linh đưa tôi tới bệnh viện để kiểm tra hai bàn tay và cánh tay tôi đang bị thương. Nhưng Trương không phạt ai cả.

Khi tôi tuyệt thực phản đối tra tấn vào ngày 18 tháng 12 năm 2012, cai tù đáp lại bằng cách bức thực tôi.

Ngày 27 tháng 12 năm 2012, tôi cho giám đốc bộ phận điều tra của nhà tù xem cánh tay và bàn tay bị thương của mình. Tôi nói cho bà ấy những gì tôi phải trải qua. Bà ấy chỉ an ủi tôi và bảo những người khác không được chửi rủa và đánh tôi nhưng bà ấy không có hành động nào khác.

Hàng loạt thư kháng cáo tôi gửi cho những người cai ngục trong tháng 1 năm 2013 không nhận được hồi âm. Trong khi đó, Hà Phương Nam, một tù nhân cùng phòng, đã tra tấn tôi lại được thả ra ngày 5 tháng 2 năm 2015.

Sau đó tôi viết một lá thư gửi tới Viện kiểm sát vào ngày 22 tháng 4 năm 2013. Có người đã tới và nói chuyện với tôi và hứa sẽ điều tra. Trong suốt mùa hè, phó giám thị Vương Lập Quân và giám thị Võ Trạch Vân bảo tôi chờ hồi âm từ viện kiểm sát.

Tháng 11 năm 2013 Võ Trạch Vân nói với tôi rằng khiếu nại của tôi không có đủ bằng chứng nên điều tra đã khép lại. Họ lờ đi những vết sẹo trên người tôi và cánh tay, bàn tay bị thương của tôi.

Ngày 12 tháng 11 năm 2013, tôi viết một lá thư khác cung cấp các chi tiết tôi bị tra tấn như thế nào khi bị giam tù. Tôi yêu cầu họ điều tra khiếu nại của tôi sớm vì các tù nhân liên quan đều sẽ sớm được thả. Hạn tù của họ được giảm. Tôi đã nhờ trưởng khu giam giữ Nghê Tiếu Hồng giúp nộp đơn khiếu nại của tôi lên lãnh đạo nhà tù. Nhưng cũng không có hồi âm.

Tôi đã cố gắng nói chuyện với các cán bộ của nhà tù, gồm có Ngụy Lệ Huệ, Nghê Tiếu Hồng, Lý Hải Yến, Dương Dật và Lưu Đan. Tất cả họ đều cố lảng tránh trách nhiệm.

Những tù nhân cùng phòng giam đã tra tấn tôi là Phan Anh và Trần Mai đã được giảm án tù và thả ra vào tháng 1 năm 2014. Các tù nhân Dương Mai, Tạ Lập Vinh và Khúc Quế Vinh đã được tạm tha.

Tôi đã viết một bức thư gửi giám đốc nhà tù và các khu liên quan của nhà tù ngày 18 tháng 6 năm 2014 nhưng không ai trả lời.

Những đối tượng liên quan tới việc bức hại cô Quách tại nhà tù nữ Cát Lâm:

Tù nhân cùng phòng giam: Hàn Lệ Lệ (韩丽丽), Điền Quế Dương (田桂平), Dương Huê (杨慧), Hà Phương Nam (何芳楠), Phan Anh (潘英)
Tù nhân bị chuyển hóa: Trương Diễm Xuân (张艳春), Dương Mai (杨梅), Tạ Lập Vinh (谢立荣), Khúc Quế Vinh (曲桂荣)
Cán bộ nhà tù: Vũ Trạch Vân (武泽云) – cai ngục, Vương Lập Quân (王立君) – phó cai ngục, Nghê Tiếu Hồng (倪笑虹) – trưởng khu giam số 8.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/11/8/318825.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/12/19/154152.html

Đăng ngày 01-01-2016; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share