Bài viết của một học viên từ tỉnh Hắc Long Giang, Trung Quốc

[MINH HUỆ 18-06-2015] Dì Ye là hàng xóm của tôi, và có ý thức giữ gìn sức khỏe đến khó tin-trên thực tế, vì dì có ý thức giữ gìn sức khỏe như vậy, nên khi dì phát bệnh tiểu đường vài năm trước, ai cũng đều kinh ngạc.

Tất nhiên, bệnh này đi kèm với chế độ ăn uống kiêng khem và luyện tập thể dục, và trong một khoảng thời gian [cơ thể] không có vấn đề gì. Tuy nhiên, dì đã phát hiện ra rằng các khớp của dì đau bất cứ khi nào dì luyện tập, điều này dẫn đến chẩn đoán dì bị bệnh khớp.

Việc dì Ye trở nên tuyệt vọng là có thể hiểu được. Tuy nhiên hy vọng đã đến với dì khi dì gặp được Pháp Luân Đại Pháp, [một môn] tu luyện tâm linh đã chữa khỏi cho dì mọi bệnh tật.

Hoàn cảnh của dì Ye

Sau khi bị chẩn đoán bệnh tiểu đường, dì Ye không ăn được cá hay thịt. Dì cũng phải tránh xa một vài loại rau xanh.

Sau mỗi bữa ăn, dì phải tập thể dục nhịp điệu một lúc lâu để làm giảm bớt lượng đường trong máu. Nhưng do luyện tập mạnh, dì đã bị tràn dịch khớp.

Quy trình kiểm tra đường máu cũng rất khó khăn đối với dì, vốn là người kém khả năng chịu đau. Việc chích ngón tay nhiều lần trong ngày không phải là một sự rèn luyện dễ chịu gì, nhưng lại là một việc bắt buộc.

Ngày qua ngày, dì đã thực hiện theo những quy định này và uống thuốc. Sau đó vài năm, dì trở nên lo âu và buồn bã; hiếm khi thấy dì cười.

Sự thay đổi kỳ diệu

Một hôm, khi tôi đang nói chuyện với dì Ye, tôi giảng cho dì sự thật về Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Tôi nói với dì ấy rằng “Vụ tự thiêu” được dàn dựng ở quảng trường Thiên An Môn là một trò tuyên truyền nhằm khiến công chúng chống lại Pháp Luân Công. Tôi chia sẻ với dì ấy rằng các nguyên lý của Pháp Luân Công là “Chân-Thiện-Nhẫn,” và các học viên chúng tôi tuân theo những lời giảng này để trở thành người tốt.

Tôi cũng đã kể cho dì ấy vài câu chuyện về việc mọi người đã khỏi các bệnh hiểm nghèo sau khi họ chân thành niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân-Thiện-Nhẫn hảo” như thế nào.

Dì ấy lắng nghe rất cẩn thận, và có vẻ như thực sự hiểu những lời của tôi. Sau đó, dì ấy nói với tôi rằng dì không thể ngủ được đêm đó bởi vì dì cứ suy nghĩ mãi về những điều tôi nói.

Sau đó, dì bắt đầu niệm [các chữ đó] hàng ngày. Dì ấy cũng thoái đội thiếu niên tiền phong.

Bất cứ khi nào chúng tôi gặp nhau, dì ấy luôn luôn nói chuyện một cách hứng khởi về việc dì trở nên khỏe hơn như thế nào, và dì ấy muốn tôi hướng dẫn dì các bài công pháp.

Một hôm, dì ấy nói với tôi: “Dì có thể ăn được thịt và cá rồi! Dì có thể ăn nhiều như dì muốn. Và đoán xem mức đường máu của dì là bao nhiêu nào? Nó bình thường trở lại rồi!”

Tôi vui mừng nhìn thấy dì đã khỏe mạnh như trước đây, và toàn thân lại tràn đầy năng lượng.


Bản tiếng Hán https://www.minghui.org/mh/articles/2015/6/18/邻居叶小姨又神采奕奕了-311020.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/6/29/151308.html

Đăng ngày 08-08-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share