Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc

[MINH HUỆ 13-04-2015] Tôi bị bắt giữ vào năm 2002 vì phân phát tài liệu vạch trần cuộc đàn áp Pháp Luân Đại Pháp của chính quyền Trung Quốc. Mẹ tôi đã vô cùng lo lắng khi biết tôi bị đánh đập tàn bạo vì không từ bỏ đức tin của mình. Bà tới thăm tôi tại trại tạm giam, nhưng đồ ăn và tiền bà mang đến cho tôi đều bị lính canh lấy mất.

Ba ngày sau khi mẹ tôi tới thăm, tôi đã tìm cách thoát khỏi trại tạm giam. Để tránh bị bắt giam trở lại, tôi đã đi một quãng đường xa tới nhà một người họ hàng ở tỉnh khác. Người mẹ già yếu của tôi lại một lần nữa đến đó để gặp tôi. Từng trải qua quá nhiều cuộc vận động chính trị trong quá khứ, bà hiểu rõ những điều mà chính quyền Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) có thể làm đối với những công dân vô tội.

Bà khuyên rằng sẽ an toàn hơn nếu tôi ở nhà một người họ hàng khác và chúng tôi cùng đi tàu hỏa tới đó. Dù vậy, bà đã không thể đi cùng tôi suốt chặng đường tới nhà người họ hàng đó. Tôi đã phải xuống tàu giữa chừng sau khi phát hiện mình bị theo dõi bởi một người mà chúng tôi nghĩ là cảnh sát mặc thường phục.

Tôi được biết sau khi chúng tôi chia tay bà đã khóc không ngừng. Bà bị suy sụp tinh thần vì lo sợ, thậm chí bị ảo giác rằng tôi bị cảnh sát bắt và đánh chết. Không ai có thể an ủi được bà.

Mẹ tôi đã từng chứng kiến các bệnh về thận và phụ khoa của tôi biến mất chỉ sau 40 ngày kể từ khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng cuộc đàn áp đã bắt đầu trước khi bà có thể bước vào tu luyện. Trong nỗi tuyệt vọng, bà chợt nhớ tới Pháp Luân Đại Pháp và cầu xin Sư phụ Lý (Nhà sáng lập của pháp môn) che chở cho tôi được an toàn.

Thật trùng hợp, chỉ ba ngày sau đó, bà nhận được điện thoại của tôi. Tôi báo với mẹ tôi rằng mình đã an toàn cùng các học viên khác và cũng đã có một công việc mới.

Mẹ tôi đã thở phào nhẹ nhõm và biết ơn Sư phụ Lý đã bảo vệ tôi. Bà chưa thật sự bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, nhưng bà không còn cảm thấy sợ khi nói với mọi người về cuộc đàn áp của ĐCSTQ đối với môn tu luyện tuyệt vời này.

Những bệnh tật của bà, bao gồm bệnh lao, xương phát triển không bình thường, và bệnh cường giáp, đã biến mất. Bà có thể làm việc đồng áng cùng với các thanh niên và có thu nhập rất tốt. Bà đang sống rất hạnh phúc và nói với những người bà quen rằng “Pháp Luân Đại Pháp hảo”.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2015/4/13/307421.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2015/4/22/149839.html

Đăng ngày 28-06-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share