[MINH HUỆ 31-03-2006] Tiếp theo phần 1phần 2

VI. Sư phụ giúp các đệ tử thay đổi quan niệm người thường của mình

Những câu chuyện sau đây là những hồi ức của các học viên về chuyến thăm di tích lịch sử ở Lữ Thuận cùng với Sư phụ vào năm 1994.

1. Sư phụ biết mọi điều

Ngày 07 tháng 07 năm 1994, Sư phụ cùng với một nhóm học viên đi thăm Hồng Lư, một di tích thuộc triều đại nhà Đường ở Lữ Thuận. Một học viên lớn tuổi tình nguyện làm hướng dẫn viên du lịch, vì đây là lần đầu tiên Sư phụ tới thăm vùng này.

Trong suốt chuyến đi, người học viên lớn tuổi nói với Sư phụ về hai cái giếng cổ, nhưng một cái không biết nằm ở đâu. Người ta nói rằng cái giếng thứ hai nằm dưới tấm bia đá. Sư phụ bước tới gần tấm bia đá, dừng lại và chỉ xuống dưới.

Ngài nói rằng cái giếng thứ hai không nằm dưới tấm bia đá, mà nằm ở phía bên dưới nơi Ngài đang chỉ. Chúng tôi rất ngạc nhiên. Làm thế nào mà Sư phụ biết được những chuyện thuộc về triều đại nhà Đường cách đây 1.300 năm?

Sau này, tôi hỏi một vị học giả lớn tuổi ở Bảo tàng Lịch sử Lữ Thuận. Ông xác nhận rằng vị trí của cái giếng đó hoàn toàn chính xác với nơi mà Sưphụ đã chỉ.

Chúng tôi cũng được cùng với Sư phụ đi thăm Pháo Đài Bắc ở phía Đông núi Kê Quan, một địa danh lịch sử trong cuộc chiến tranh Nga – Nhật. Một học viên giới thiệu với Sư phụ về địa danh đó và chỉ nơi một viên tướng nổi tiếng hy sinh.

Sư phụ nói rằng thực ra viên tướng đó đã chết ở chỗ những tàn tích nằm gần đường hầm. Ngài mô tả ngắn gọn về đặc điểm hình thể của viên tướng nổi tiếng đó, nói rằng đó là một người không cao, và nhìn rất nhỏ bé. Chúng tôi rất ngạc nhiên rằng Sư phụ biết chi tiết về những việc đã xảy ra hàng trăm năm trước đây.

Sau này, tôi đã tới thăm các nhà sử học và tìm hiểu về những tư liệu lịch sử được ghi chép lại và xác nhận rằng mọi điều mà Sư phụ nói là hoàn toàn chính xác. Cuối cùng, chúng tôi nhận ra rằng Sư phụ đã sử dụng chuyến đi thăm các địa danh lịch sử đó để giảng một Pháp lý: “Phật Pháp cho phép con người thấu triệt thế giới vô lượng, vô biên.” ( Chuyển Pháp Luân ) Mọi điều Sư phụ làm đều giúp con người giác ngộ, chỉ đạo đệ tử đắc Pháp đề cao trong tu luyện, và cứu độ chúng sinh.

2. Sư phụ giúp tôi loại bỏ tư tưởng vô thần luận

Tôi đã bị ảnh hưởng bởi thuyết vô thần và chủ nghĩa vật chất, hoàn toàn không tin tưởng vào những gì siêu nhiên. Đó chính là chướng ngại nghiêm trọng trên con đường tu luyện của tôi. Để giúp tôi loại bỏ trạng thái tâm lý này, Sư phụ đã cho tôi thấy những cảnh tượng trong các không gian khác nhau.

Tôi được đi cùng với Sư phụ sau khóa giảng Pháp cuối cùng ở thành phố Đại Liên. Khi đang đi, Sư phụ nói với tôi rằng Thần Phật mỗi thời mỗi khắc đều luôn dõi theo con người, nhưng con người không thể nhìn thấy các vị Phật được.

Khi chúng tôi lái xe ngang qua thành phố Ngõa Phòng Điếm, Sư phụ chỉ vào một ngọn núi và nói tôi nhìn. Tôi nhìn thấy những người cao khoảng một mét và mặc trang phục cổ xưa. Tôi hỏi Sư phụ họ là ai. Ngài nói rằng đó là những vị Thần thổ địa địa phương. Tôi hỏi họ làm gì. Sư phụ nói họ cai quản các khu vực khác nhau. Ngài nói rằng các vị Thần này cũng giống như các tổ trưởng khu dân cư ở thế gian vậy.

Tôi học được rằng không gian vật chất của chúng ta không phải là không gian duy nhất trong vũ trụ bao la rộng lớn này. Còn có rất nhiều những không gian và sự sống khác mà chúng ta không thể nhìn thấy. Có rất nhiều những sinh mệnh khác cao cấp hơn loài người như Phật, Đạo, Thần. Những gì Sư phụ cho tôi thấy đã loại bỏ tư tưởng vô thần luận và làm thay đổi thế giới quan của tôi.

3. Sư phụ điểm hóa cho các học viên về những chiều không gian khác

Sư phụ đã đến Đại Liên trong khóa giảng Pháp đầu tiên của Ngài tại đây. Trong suốt chuyến đi, vài học viên và tôi xem băng video hướng dẫn luyện công của Sư phụ. Một số học viên nhìn thấy những cánh hoa sen trong video di chuyển một cách nhẹ nhàng đẹp mắt, nhưng tôi thì không nhìn thấy gì cả.

Trong khi chúng tôi đang bàn luận về những cánh hoa sen thì Sư phụ bước vào phòng. Tôi hỏi Sư phụ tại sao tôi lại không nhìn thấy cánh hoa sen nào cả. Sư phụ nói tôi đừng lo lắng và rằng Ngài sẽ cho tôi thấy.

Sư phụ đặt một quả cà chua lên bàn và lấy tay mình che quả cà chua một lát, sau đó Ngài đặt quả cà chua lên nắp lon soda. Một tiểu anh hài xuất hiện trên quả cà chua, nhảy nhót lên xuống. Một cột sáng màu xanh kéo thẳng từ đỉnh đầu của tiểu anh hài lên trời. Tiểu anh hài đó tồn tại trong một không gian khác, nhưng Sư phụ đã cho tiểu anh hài xuất hiện trước mắt chúng tôi.

Ngày 07 tháng 07 năm 1994, tôi được theo Sư phụ đi thăm Lữ Thuận. Từ pháo đài Điện Nham ở phía đông của bến cảng Lữ Thuận, chúng tôi nhìn về phía biển. Là học viên mới, tôi rất phấn khích và cảm thấy tự hào rằng mình được là đệ tử của Sư phụ.

Tôi không thể kìm nén được những cảm xúc mãnh liệt của mình và hét to “Pháp Luân Công” về phía biển. Giọng của tôi dường như vang hơn, xa hơn lan tỏa trên mặt biển rộng lớn. Trước sự kinh ngạc đến tột độ của tôi, một cột ánh sáng đã từ mặt biển vọt thẳng lên trời. Tôi hỏi Sư phụ điều gì xảy ra.

Ngài nói rằng cũng giống như Thiên Đàn ở Bắc Kinh, nơi này cũng là điểm kết nối với các không gian khác. Trong khi nơi này kết nối với bốn không gian khác, thì Thiên Đàn có thể kết nối tới bảy không gian khác nhau. Rất lâu sau đó tôi mới nhận ra rằng Sư phụ đã tận dụng mọi cơ hội để chỉ cho học viên cách làm thế nào để đột phá được mọi quan niệm người thường về khái niệm không gian.

Khi chúng tôi đang ở trên núi Bạch Ngọc, tôi nhìn thấy Sư phụ làm các động tác tay thật đặc biệt. Ngài nhẹ nhàng xoay cánh tay phải với các ngón tay trỏ thẳng vào lòng bàn tay trái của mình. Sư phụ nói rằng nơi này rất bẩn. Tôi không nhận ra rằng là Sư phụ đang nói về một chiều không gian khác, và tôi hồn nhiên đáp: “Nơi này không phải là một chiến trường cổ xưa. Đây phải là nơi cảnh quan sạch đẹp, sơn thủy hữu tình chứ ạ.“

Sư phụ nói với chúng tôi rằng có nhiều linh hồn của những người đã chết ở nơi này, và hầu hết họ là người Nhật. Sư phụ nói rằng họ quỳ gối cầu xin Ngài cứu độ. Tôi nhớ rằng Lữ Thuận là nơi đã xảy ra rất nhiều trận chiến, bao gồm cả trong chiến tranh Thế giới lần thứ II. Có nhiều linh hồn của những người đã chết ở Lữ Thuận, mặc dù người bình thường không thể nhìn thấy họ.

Núi Lão Thiết tại mỏm phía Nam của Lữ Thuận là điểm nối của biển Hoàng Hải và Bột Hải. Sư phụ đứng trên vách núi hướng mặt về phía biển Hoàng Hải và đưa lòng bàn tay phải hướng lên trên. Ngài dùng tay trái để chỉ dẫn một điều gì đó.

Một quả cầu sáng chói dần dần xuất hiện trong lòng bàn tay phải của Sư phụ. Một lúc sau, Sư phụ từ từ đẩy quả cầu ánh sáng về phía mặt biển. Sư phụ nói rằng Ngài đã không biết là có một vị trí tốt như thế này ở Lữ Thuận. Sau đó, tôi nhìn thấy một sinh vật khổng lồ với đôi cánh lớn đang bay lượn phía xung quanh trên đầu ngọn hải đăng.

Tôi chưa từng thấy điều gì tương tự như vậy trước đây. Nhưng nó không đáng sợ như người ta nghĩ, mà thay vào đó, nó làm cho tôi có cảm giác bình an. Tôi hỏi Sư phụ đó là gì vậy. Ngài nói đó là vị Thần Hộ Pháp. Tôi kinh ngạc hỏi tiếp: ‘Thế còn vị cao lớn đang đứng trên bầu trời kia là ai?” Sư phụ nói đó là Pháp Thân của Ngài. Một học viên đã chụp ảnh về cảnh tượng kỳ diệu này.

Sư phụ cũng tới thăm các địa danh lịch sử nơi vị hoàng đế đầu tiên của triều đại nhà Đường dẫn quân trở lại đất liền. Một con rồng vàng từ biển Hoàng Hải và một con rồng xám từ biển Bột Hải đã nhảy lên vì vui mừng và phun ra những vòng nước đẹp mắt. Sư phụ nấn ná tại nơi này một hồi lâu. Tôi cảm thấy như mình được hòa tan vào sự từ bi của Phật Pháp khi được ở bên cạnh Sư phụ.

Mặc dù những điều tôi nói trên đây không thể kiểm chứng được bằng khoa học thực nghiệm, nhưng tất cả những điều này đã thực sự xảy ra. Là những học viên Pháp Luân Đại Pháp, chúng ta cần phải tiếp tục đề cao cảnh giới và đột phá các không gian. Chúng ta phải thay đổi từ tận gốc những suy nghĩ và quan niệm người thường của mình.

VII. Sư phụ hướng dẫn các đệ tử đi trên con đường ngay chính

1. Sư phụ nói với chúng tôi về nguyên lý của tu luyện

Trong suốt thời gian Sư phụ giảng Pháp ở Lữ Thuận, có một học viên mà đã tìm kiếm Pháp Luân Công từ năm 1992 rất cao hứng và hỏi Sư phụ rất nhiều câu hỏi, như về mối quan hệ giữa đức và công. Sư phụ giảng cho anh ta rằng tâm tính người ta cũng giống như cái bồ chứa thóc lớn mà có thể thấy ở vùng nông thôn phía bắc của Trung Quốc. Khi tâm tính được đề cao lên thì năng lượng được tồn trữ cũng theo đó mà nhiều lên, cũng giống như cái bồ chứa càng to thì chứa được càng nhiều thóc vậy.

Tháng 12 năm 1994, một học viên mới đưa cho một học viên khác một cuốn sách của một môn khí công khác. Sau khi đọc cuốn sách đó xong, miệng và mắt của người học viên đó bị biến dạng. Sự việc này được báo lên cho Sư phụ. Hình dạng của người học viên đó đã trở lại bình thường sau khi anh ấy nhận được ra lỗi của mình.

Lòng từ bi của Sư phụ là vô biên. Sư phụ còn chăm sóc chúng ta chừng nào mà chúng ta biết hối cải về những lỗi lầm đã phạm phải. Điều này đã để lại cho chúng tôi một ấn tượng sâu sắc. Từ đó chúng tôi luôn ghi nhớ không bao giờ lan truyền hay đọc bất cứ thứ gì từ các tôn giáo hay các môn khí công khác.

2. Sư phụ viết kinh văn để uốn nắn các đệ tử

Ngày 30 tháng 3 năm 1994, là ngày thứ tư của khóa giảng Pháp đầu tiên của Sư phụ tại Đại Liên. Chúng tôi được cùng với Sư phụ đi thăm công viên Tân Hợi. Vài học viên đã nhìn thấy những con rồng và những nàng tiên bay lượn trên mặt biển.

Một học viên có một vài công năng và anh ấy nghĩ anh ấy là người đã mang tới những con rồng và các nàng tiên. Một học viên khác hỏi: “Tôi hay là Sư phụ đã đưa những con rồng và các nàng tiên tới đây?” Sư phụ nói các học viên không nên truy cầu công năng, mà thay vào đó là phải học Pháp và tu luyện bản thân cho thật tốt. Sư phụ đã viết mấy chữ lên bãi cát trên bờ biển:

“công năng bản tiểu thuật,

Đại Pháp thị căn bản.”

Tạm dịch:

“công năng là thuật nhỏ,

Đại Pháp là căn bản.”

Câu này sau đã được in trong bài thơ “ Cầu chính Pháp môn ” trong Hồng Ngâm.

Năm 1996, các học viên đã mời một học viên lâu năm ở thành phố khác tới Đại Liên để trợ giúp hướng dẫn luyện các bài công pháp. Người học viên này đã thay đổi các động tác luyện công và hướng dẫn mọi người tập khác với Sư phụ. Sư phụ biết được chuyện này và Ngài đã viết một bài kinh văn gửi cho Hiệp hội Pháp Luân Đại Pháp tại Bắc Kinh. Bài này sau đó đã được in trong cuốn Tinh Tấn Yếu Chỉ với tiêu đề “Kim cương”

Mặc dù đây chỉ là những vấn đề cá biệt, nhưng nó khá phổ biến. Sư phụ đã điều chỉnh mọi vấn đề thế này ngay lập tức.

VIII. Sư phụ khuyến khích các đệ tử tu luyện tinh tấn

Khóa giảng Pháp thứ hai của Sư phụ được tổ chức tại Sân vận động Đầu máy xe lửa thành phố Đại Liên từ ngày 01 đến ngày 08 tháng 07 năm 1994. Nhiều học viên đã nhìn thấy Sư phụ phát ra luồng năng lượng mạnh mẽ đầy màu sắc vào hôm khai giảng khóa học. Những bài giảng đó đã được ghi âm lại để cho các học viên học.

Buổi chiều ngày 04 tháng 07 năm 1994, Sư phụ trả lời các câu hỏi của học viên. Một học viên hỏi: “Thưa Sư phụ, con muốn hỏi về tương lai của Lữ Thuận.”

Sư phụ nói với người học viên rằng những người tốt sẽ không bị ảnh hưởng bởi những thiên tai, thảm họa và những việc Ngài làm là để cứu độ con người, dạy họ đồng hóa với đặc tính Chân – Thiện – Nhẫn để trở về với bản nguyên sinh mệnh của mình và tránh được mọi nguy hiểm. Sư phụ so sánh sự xuống cấp đạo đức của nhân loại giống như quả táo bị hỏng. Nó phải được làm tươi mới trước khi được giữ lại.

Vài học viên khác hỏi các câu hỏi về các mối quan hệ quốc tế. Sư phụ nói chúng ta tuyệt đối không tham gia vào chính trị, và là học viên, chúng ta nên biết tận dụng thời gian để tu luyện bản thân cho thật tốt.

Một học viên khác hỏi làm thế nào để lựa chọn được vị trí tốt để thiết lập điểm luyện công. Sư phụ nói bất cứ chúng ta chọn chỗ nào để luyện công cũng đều tốt cả.

Sư phụ nói với các học viên ở Lữ Thuận vào ngày 31 tháng 12 năm 1994 rằng chúng ta nên đặt việc học Pháp là ưu tiên hàng đầu, và chúng ta nên ghi nhớ Pháp. Ngài nói học Pháp theo nhóm là hình thức tốt và chúng ta phải biết tranh thủ thời gian để học Pháp và tu luyện bản thân một cách vững chắc.

*****

Những lời giảng của Sư phụ 12 năm trước [Ghi chú của Ban biên tập: Bài này được viết vào năm 2006] đã làm cho chúng tôi được chìm đắm trong sự từ bi của Phật Pháp, thanh lọc cả tâm và thân chúng tôi. Hôm nay, chúng ta thấy được rõ sứ mệnh thiêng liêng trợ Sư chính Pháp. Làm tốt ba việc, bằng chính niệm mạnh mẽ đó là cách tốt nhất để báo đáp ơn cứu độ của Sư phụ, như Sư phụ đã giảng:

“Hỡi các đệ tử Đại Pháp, chư vị là ánh vàng kim nơi thế gian dơ bẩn, là hy vọng của con người thế gian, là đồ đệ của Pháp đang trợ giúp Sư phụ, là các Pháp Vương của tương lai. Hãy tinh tấn, hỡi các Giác Giả đang ở thế gian; hết thảy mọi thứ hiện nay đều sẽ là huy hoàng của tương lai!” ( Lời chúc Pháp hội Atlanta 2005 )


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2006/3/31/123875.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/12/3/147149.html

Đăng ngày 30-01-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share