Bài viết của Đông Mai

[MINH HUỆ 02-10-2014] Tôi bị chấn thương trong một tai nạn xe hơi, xương sườn của tôi bị thương, và chân phải bị gãy. Tuy nhiên, tôi vẫn luyện năm bài công pháp và đã phục hồi hoàn toàn qua một đêm mà không cần bất cứ điều trị y tế nào.

Chồng tôi là một người khuyết tật. Vì vậy, chúng tôi thường đi các nơi bằng xe ba bánh của ông ấy. Tuy nhiên, một ngày, chúng tôi bị một chiếc taxi đâm vào. Cú va chạm mạnh khiến tôi bị ngã xuống đất và bất tỉnh. Khi tỉnh dậy, tôi nhận ra rằng mình đang nằm trên mặt đất, và phải mất một lúc tôi mới nhớ ra là hai vợ chồng đang lái xe ba bánh. Tôi vội vã xem chồng mình có bị làm sao không vì ông bị khuyết tật không thể đi lại như một người bình thường. Tôi thấy đầu mình như thể đang nổ tung, và tôi không còn nhìn được thứ gì nữa. Khi sờ lên đầu mình, tôi thấy một khối sưng lớn trên trán.

Ngay lập tức tôi tự nhủ rằng mình là một học viên Pháp Luân Công, mình sẽ ổn thôi vì năng lượng trong cơ thể sẽ giúp mình chữa trị vết thương, Sư phụ cũng sẽ bảo hộ mình. Dần dần tôi có thể lấy lại thị lực, và cảm thấy nhẹ nhõm khi biết rằng chồng mình chỉ bị thương nhẹ. Ông yêu cầu tài xế taxi đang trong tình trạng hoảng sợ đưa tôi đến bệnh viện.

Kết quả chụp CT cho thấy tôi bị chấn thương, nhưng các bác sĩ cho biết vết sưng lớn trên đầu tôi sẽ dần dần tự lành lại. Tuy nhiên, nếu tình trạng trở nên tệ hơn, tôi phải quay trở lại để phẫu thuật. Tôi cùng chồng trở về nhà và không để ai biết rằng tôi không thể cử động chân phải, và vùng xương sườn bên phải đang bị thương nặng.

Tôi bảo con gái giúp mình ngồi dậy để luyện các bài công pháp. Cháu rất lo lắng cho tôi, nhưng đã làm như tôi yêu cầu. Nhìn tôi trông rất đáng sợ: Tôi không thể giữ thẳng đầu, và cần con gái mình giữ thẳng lưng khi tôi ngồi luyện tĩnh công. Chân tôi đau đớn vì cả hai chân đều sưng lên. Chân phải bị co ngắn hơn so với chân trái. Không thể di chuyển được, tôi phải cần con mình đưa vào nhà vệ sinh. Các cơn đau ở sườn khiến tôi thở rất khó khăn. Tuy nhiên, ngay cả trong tình trạng đó, tôi vẫn kiên trì luyện các bài công pháp. Với sự giúp đỡ của con gái mình, tôi ngồi dậy đả tọa vài phút mà cơ thể có thể chịu được, sau đó thì nằm xuống nghỉ một chút. Tôi cứ liên tục trở dậy đả tọa bất cứ khi nào có thể trong suốt buổi tối hôm đó.

Sáng sớm hôm sau, con gái tôi đã ngủ gục vì kiệt sức. Tôi không nhớ là làm thế nào mình có thể tự đi vào nhà vệ sinh được, nhưng khi đứng trên sàn nhà, tôi tự nhủ rằng, mình cần phải luyện các bài công pháp đứng cho dù chân phải không còn chút sức lực nào và dù nó bị co ngắn lên.

Sau khi hoàn thành xong ba bài công pháp đầu tiên, chấn thương ở sườn khiến tôi không thể cúi xuống được trong khi luyện bài công pháp thứ tư, và chân tôi không thể giữ được thăng bằng. Tôi tự nhủ rằng mình sẽ làm được những gì mà dường như không thể làm. Trong lượt đầu tiên, tôi không thể cúi xuống được, và chân của tôi rất đau, nhưng tôi vẫn làm tốt nhất có thể. Lượt thứ hai có vẻ dễ dàng hơn và khi tôi luyện lượt thứ ba, cuối cùng thì bàn tay tôi có thể chuyển động đúng tất cả các vị trí.

Tôi có thể di chuyển bằng chân phải của mình, và cổ tôi cũng cảm thấy bình thường ngay sau khi tôi hoàn thành xong các bài công pháp. Xương sườn và ngực tôi không còn đau nhiều nữa, chân phải của tôi đã hồi phục và duỗi dài lại một cách kỳ diệu. Tôi nói với các con mình rằng tôi đã hoàn toàn bình phục, và đi một vòng để họ thấy rằng tôi cũng có thể đi lại. Chúng tôi đã oà khóc cùng nhau trong niềm vui mừng.

Ngày hôm sau, người lái xe cùng gia đình đến thăm tôi. Họ lo lắng rằng chúng tôi sẽ đòi họ bồi thường cho các chi phí y tế. Chồng tôi nói với họ rằng tôi là một học viên Pháp Luân Công, chúng tôi không nhận tiền của họ, chúng tôi chỉ cần họ sửa lại chiếc xe ba bánh. Khi họ thấy tôi đang ngồi trên giường, họ không thể tin vào mắt mình. Tôi cho người lái taxi sờ lên trán mình để thấy vết sưng lớn ở đầu tôi đã biến mất.

Ông ấy đã rất ngạc nhiên và nói với gia đình mình: “Thật không thể tin nổi. Tôi nghe rất rõ hôm qua bác sĩ nói rằng nếu tình trạng của chị trở nên tồi tệ hơn, thì chị phải tiến hành phẫu thuật. Trong những trường hợp thông thường, khối sưng trên trán như của chị sẽ mất một thời gian dài để chữa trị, nhưng nó đã biến mất chỉ qua một đêm. Tôi sẽ không bao giờ tin vào điều đó nếu không tận mắt chứng kiến.”

Tôi nói với họ rằng Pháp Luân Công giúp rất nhiều người phục hồi kỳ diệu những căn bệnh nghiêm trọng, và đây là lý do tại sao hàng triệu người Trung Quốc tu luyện Pháp Luân Công. Tôi nói thêm: “Hãy tin chúng tôi, chúng tôi sẽ không đòi tiền anh vì Sư phụ chúng tôi dạy rằng những học viên Pháp Luân Công nên nghĩ tới người khác trước, và chúng tôi tuân theo nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn mọi lúc. Anh đã thấy được tôi hồi phục nhanh chóng từ tai nạn khủng khiếp đó như thế nào, vì vậy đừng tin vào những tuyên truyền trên truyền hình. Tất cả đều là lừa dối và vu khống.”

Một tuần sau tôi có thể đi lại bình thường, cuối cùng tôi đã có thể tự thay đồ cho mình. Tôi đã rất ngạc nhiên, khi thấy rằng chân phải của mình bị một vết lõm lớn, toàn bộ cẳng chân bị tím và sưng lên. Tuy nhiên, tôi lại không cảm thấy bất kỳ đau đớn nào. Cuối cùng tôi nhận ra rằng chân phải của mình đã bị gãy. Thậm chí bản thân tôi còn khó có thể tin điều gì đã xảy ra nếu không tự mình trải qua. Chồng tôi mất ba tháng mới hồi phục hoàn toàn chấn thương nhẹ của ông ấy, nhưng tôi đã có thể đi bộ xung quanh và làm các công việc nhà như một người bình thường ngay ngày hôm sau xảy ra vụ tai nạn.

Hiện nay, trên thế giới có hàng triệu người tu luyện Pháp Luân Công, và có vô số học viên đã trải nghiệm huyền năng chữa bệnh kỳ diệu của Pháp Luân Công. Đảng Cộng sản Trung Quốc đã bịa đặt dối trá để bôi nhọ Pháp Luân Công, nhưng tôi hi vọng sau khi đọc bài viết này, mọi người sẽ biết rõ hơn Pháp Luân Công thực sự là thế nào.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/10/2/发生车祸后-295709.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/10/22/146501.html

Đăng ngày 18-11-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share