Bài viết của Thụy Liên, một học viên Pháp Luân Đại Pháp từ Trung Quốc

[MINH HUỆ 26-08-2014] Khi còn trẻ, sức khỏe của tôi không tốt và tôi đã gặp rất nhiều bác sĩ cũng như dùng tất cả các loại thuốc cho đến khi tôi bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp vào tháng 02 năm 1996. Sau đó cả tâm và thân của tôi đều trở nên khỏe mạnh. Trong 18 năm qua, tôi đã trải qua đủ cay đắng ngọt bùi. Qua tất cả những điều đó, tôi đã chứng kiến sự từ bi vô hạn và sâu sắc của Sư phụ, thậm chí thấy cả những điều mà tôi thực sự tin là phép lạ.

Tôi muốn chia sẻ những gì mà mình đã trải nghiệm để giúp các bạn hiểu rõ Đại Pháp tuyêt vời và kỳ diệu như thế nào, đồng thời cũng phơi bày những lời dối trá của Đảng Cộng sản Trung Quốc về Pháp Luân Đại Pháp.

Bị xe tải đâm

Một ngày vào cuối mùa thu năm 1996, khi đang đi qua đường, toa móc của xe kéo đã đâm vào tôi. Chiếc xe tải chở hơn 30 tấn đá. Tôi bị hất lên không trung gần 10 mét. Các nhân chứng của vụ tai nạn nghĩ rằng tôi đã chết. Tuy nhiên theo thể ngộ của tôi, Nguyên Thần của tôi đã rời khỏi thân thể và tôi có thể nhìn thấy bản thân mình từ trên cao. Tôi không cảm thấy đau.

Khi tỉnh lại, tôi thấy mình đang trên giường bệnh với đầu gối, chân và xương sườn bị gãy và hoại tử ở bắp đùi. Các bác sĩ nói rằng họ chưa bao giờ thấy trường hợp nào bị hoại tử cơ bắp trên một vùng rộng như vậy. Tôi đã hồi phục nhanh chóng.

Khi tôi xuất viện, bác sĩ của tôi đã đề nghị một ca phẫu thuật thứ hai. Vùng da non đã trở nên dày hơn, các vảy cứng đã nhỏ dần từng ngày. Một ngày, một chân của tôi sưng lên từ đầu gối trở xuống và bị bầm tím. Vùng da bị vỡ ra và một chất lỏng trong suốt rỉ ra ngoài.

Chồng tôi đã gặp bác sĩ để thảo luận về việc điều trị. Bác sĩ đề nghị cắt bỏ chân của tôi. Tôi bị sốt cao gần 72 giờ. Chân và cột sống sưng lên đau đớn khiến tôi không thể ngủ. Tôi học ngành y tại trường đại học và biết rằng bác sĩ không thể làm gì ngoài việc cắt bỏ.

Tôi đã cầu xin Sư phụ cứu giúp. Tôi quấn chân bằng gạc, quỳ xuống trước hình Sư phụ và cung kính chắp tay. Tôi vừa khóc vừa nói: “Sư phụ, xin hãy giúp con. Con cần đôi chân của mình để luyện các bài công pháp và con không muốn trở thành gánh nặng cho người khác, vì vậy con cần phải tự chăm sóc bản thân mình. Con không muốn cắt bỏ chân của mình. Con muốn tu luyện Pháp Luân Công và đôi chân được chữa lành.”

Sau đó và ở ngay đó, cơn đau ở chân và cột sống của tôi đã biến mất. Tôi ngủ thiếp đi. Sau khi tỉnh giấc vào buổi sáng hôm sau, tôi ngồi dậy và gỡ bỏ băng gạc. Tôi gọi chồng mình và anh ấy nhìn chân tôi. Tôi nói: “Bây giờ anh đã tin rồi chứ!”

Anh ấy há hốc miệng và tròn mắt trong sự kinh ngạc. Chỉ qua một đêm mà chân tôi đã chuyển từ màu tím bầm sang màu da và trở về kích cỡ bình thường. Các vảy cứng đã biến mất, da trở nên mềm và dẻo.

Trước đó, chồng tôi không chấp nhận việc tôi tu luyện Pháp Luân Công. Bây giờ đã khác. Anh ấy nói: “Phải, anh tin, anh tin.”

Tôi hỏi: “Giờ anh sẽ làm gì? Bữa sáng anh muốn ăn gì? Em sẽ chuẩn bị cho anh. Chúng ta không cần phải gặp bác sĩ nữa.”

Nhờ đó, cả gia đình tôi đều đã ủng hộ việc tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Tôi học Pháp mỗi ngày và chân của tôi cũng cải thiện mỗi ngày. Một hôm, tôi đột nhiên bị ngã khỏi giường, khiến cả nhà đều sợ. Nhưng chân tôi không đau gì cả.

Ngày qua ngày, nó dần thẳng ra. Chẳng bao lâu sau, tôi đã có thể luyện các bài công pháp trên sàn nhà. Tôi cũng không cần đến nạng. Chồng tôi và tôi mua một máy ghi âm lớn. Bây giờ tôi đã có thể ra công viên và luyện các bài công pháp với các học viên khác mỗi buổi sáng.

Một ngày, tôi đã đi bộ xuống cầu thang với một nửa chậu nước trong tay. Tôi trượt chân và rơi xuống tầng trệt. Hàng xóm nghe thấy tiếng động và chạy đến để đỡ tôi. Cô đã hỏi rằng tôi có bị thương ở đâu không. Tôi trả lời là tôi ổn.

Trở vào trong nhà, tôi nhìn mình qua gương và thấy rằng chân của mình đã không còn khập khiễng và cái lưng gù đã thẳng lại. Nhiều người đã kêu lên: “Pháp Luân Đại Pháp thật là tốt!”

Tôi đã được hưởng rất nhiều lợi ích từ Đại Pháp, vì vậy tôi muốn cho nhiều người hơn nữa biết về môn tập và cũng được hưởng lợi ích. Tôi đã mua nhiều cuốn sách Chuyển Pháp Luân cũng như các băng bài giảng của Sư phụ và tặng cho bạn bè và người thân. Nhiều người đã bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Tháng 02 năm 2000, tôi đến Bắc Kinh để nói cho mọi người sự thật về Pháp Luân Đại Pháp nhưng đã bị bắt giữ và kết án lao động cưỡng bức trong một năm. Khi bác sĩ nhà tù xét nghiệm tôi nhìn thấy chân tôi, ông ấy đã nói rằng: “Thật là phi thường!”

Ông ấy không thể hiểu được tại sao, mặc dù tôi bị thiếu một vùng cơ bắp rộng, mà tôi có thể di chuyển tốt chân của mình. Ông nói rằng gãy xương có thể nối lại được nhưng cơ bắp sẽ không thể phát triển lại được một khi đã bị bỏ đi.

Một buổi sáng trước khi tôi thức dậy, tôi đã nhìn thấy một cái chân vàng với một vòng vàng mỏng xung quanh đầu gối. Nó vàng từ đầu gối đến tất cả các ngón chân. Tôi đã nhắm mắt lại và sau khi mở ra, tôi vẫn thấy chân vàng một lần nữa.

Hình ảnh đó vẫn còn sinh động trong tâm trí của tôi. Theo thể ngộ của tôi, chân của tôi có lẽ đã bị cắt bỏ từ trên đầu gối khoảng 2,5cm. Sư phụ đã ban cho tôi một cái chân vàng, nó có sức mạnh và tôi có thể sử dụng nó.

Bị ô tô đâm

Vào đầu năm 2011 tôi đã bị một xe ô tô đâm. Đó là một vụ tai nạn nghiêm trọng và người lái xe đã rất kinh hãi. Anh ấy muốn đưa tôi đến bệnh viện.

Tôi nói với anh rằng: “Anh đừng lo. Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp và sẽ không đòi bất cứ khoản tiền nào từ anh cả. Hãy đưa tôi về nhà.”

Trên đường về nhà, anh ấy nói: “Cảm ơn cô rất nhiều. Hôm nay tôi đã gặp được một người tốt.” Tôi nói với anh: “Hãy cảm ơn Sư phụ chúng tôi. Sư phụ yêu cầu chúng tôi hành xử như vậy.” Tôi đưa cho anh ấy hai tấm bùa Pháp Luân Đại Pháp đồng thời giúp hai vợ chồng anh thoái đảng.

Tôi đã không thể cử động và cảm thấy đau đớn khoảng vài ngày sau đó. Tôi lâm vào tình trạng hôn mê. Nhưng niềm tin của tôi vào Sư phụ và Pháp thì chưa bao giờ lay động. Mười ngày sau tôi đã hoàn toàn bình phục mà không có ảnh hưởng gì. Trong một sự kiện, mọi người biết rằng tôi đã không lấy một đồng nào từ người lái xe. Nhiều người nói rằng Pháp Luân Đại Pháp thật tuyệt vời vì tôi đã làm những gì mà một người bình thường không thể làm.

Khối u của người phụ nữ 80 tuổi

Một phụ nữ 80 tuổi có một khối u lớn trên mặt của bà. Trong quá khứ, tôi đã nhiều lần khuyên bà hãy niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo”, nhưng bà không tin nên đã không làm theo. Lần này bà đã lắng nghe và niệm câu đó mỗi ngày. Một vài ngày trước tôi nhìn thấy bà và khối u chỉ còn bằng một phần tư kích thước ban đầu.

Bà nói rằng, không chỉ có khối u trở nên nhỏ hơn mà cả các bệnh khác cũng được chữa lành. Vì thế bà đã chia sẻ về việc mình hồi phục như thế nào và nói về vẻ đẹp của Pháp Luân Đại Pháp. Bạn bè, người thân của tôi và nhiều người khác đã chứng kiến những điều kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp đều tin rằng Pháp Luân Đại Pháp là chính Pháp. Tôi cảm thấy tự hào khi là một đệ tử Pháp Luân Đại Pháp. Tôi hi vọng mọi người sẽ ghi nhớ: “Pháp Luân Đại Pháp hảo, Chân – Thiện – Nhẫn hảo” và thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc, chọn cho mình một tương lai tốt đẹp và được Pháp Luân Đại Pháp cứu độ.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/8/26/两次车祸后的奇迹-296060.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/9/24/3408.html

Đăng ngày 24-10-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share