Bài viết của đệ tử Đại Pháp tại Đại lục
[MINH HUỆ 19-12-2014] Một cặp vợ chồng học viên luôn đưa bé gái xinh xắn của họ đến các buổi học Pháp của chúng tôi.
Trong toàn bộ thời gian chúng tôi phát chính niệm, cháu bé luôn im lặng vẽ, và chăm chú quan sát cha mẹ của cháu – bất cứ khi nào [cháu phát hiện] tay phải của cha cháu đang ở thế lập chưởng bị đổ xuống, là cháu bé đặt bút chì xuống và chỉnh lại thế tay đúng cho cha. Nếu mẹ cháu tư thế không ngay thẳng, cháu bé liền giúp mẹ cháu dựng thẳng lưng lên.
Mẹ cháu cảm thấy rằng cháu bé nhất định có liên quan đến lời mà Sư phụ giảng trong “Giảng Pháp tại Pháp hội San Francisco 2014”:
“Trẻ em trên núi có những lúc trạng thái biểu hiện rất không tốt, thì tôi biết cha mẹ ở gia đình tu không được tốt.”
Cô ấy cùng chồng mình thay phiên nhau ở nhà với con gái trong khi người kia ra ngoài giảng chân tướng tại các điểm du lịch. Tuy nhiên, khi đến lượt cô ở nhà, con gái của cô thường hay cáu giận, và quấy khóc.
Ban đầu, người mẹ nghĩ rằng những hành động đó là do tính khí của cháu bé như vậy. Nhưng khi cô hỏi chồng mình về việc này, anh ấy nói rằng thực tế là anh ấy chưa bao giờ gặp phải tình huống này với cháu bé cả, ngay khi mẹ rời đi là cháu bé yên lặng. Cháu bé im lặng vẽ hoặc chơi đồ chơi của mình. Cháu không khóc bao giờ cả.
“Tại sao con bé lại khóc và không nghe lời em khi em ở nhà nhỉ?” chồng cô ấy hỏi, “Điều này hẳn là do em tu luyện chưa được tốt mà thành.”
Người mẹ có đôi chút bất ngờ khi nghe những lời này; cô ấy đã luôn nghĩ rằng các bé gái thường có khuynh hướng hay làm nũng mẹ – cô ấy đã không hề nghĩ rằng nó là phản ánh trạng thái tu luyện của bản thân.
Gần đây, chồng cô đã minh chứng rằng điều này là đúng.
Một hôm, một mình cô ấy lại ở nhà với con gái, nhưng dường như lần này đứa trẻ có gì đó khác biệt.
Khi cô ấy hỏi liệu rằng con gái cô ấy có muốn ăn vặt chút gì đó không, cháu bé đã lễ phép từ chối, nói rằng ăn quá nhiều đồ ăn vặt sẽ không tốt cho cháu. Cháu bé đã hát, vẽ, và chơi một mình trong thời gian dài.
Cháu bé cũng hỏi rằng liệu cháu có thể giúp mẹ việc nhà hay không, và cũng chuẩn bị xong một vài loại rau. Cháu cũng xin lỗi vì đã phá quấy giấc ngủ của mọi người vào sáng hôm đó, và đã dùng bút chì vẽ lên giấy một bó hoa để tặng mẹ.
Tuy nhiên, điều người mẹ ngạc nhiên nhất là con gái cô yêu cầu được nghe các bài giảng của Sư phụ – đó là lần đầu tiên con gái của cô chủ động đưa ra ý kiến muốn được nghe Pháp.
Trong lúc người mẹ gác lại công việc nội trợ để mở các bài giảng, cô bé đã mở khóa chiếc iPad, tìm đến đúng vị trí thư mục, và bắt đầu mở bài giảng – đây cũng là lần đầu tiên cô bé làm việc này.
Khi đến giờ phát chính niệm, cô bé đã nói với mẹ rằng cháu sẽ chơi một mình để mẹ có thể tập trung hơn.
Người mẹ băn khoăn không hiểu vì sao hôm nay con gái mình lại ngoan đến như vậy, và khi đó cô đã nhận ra rằng đó là do gần đây cô đã tu luyện rất tinh tấn. Cô đã làm tốt ba việc, và cô thậm chí bỏ lỡ bữa tối để có thể tham gia buổi học Pháp. Cô cũng rất tập trung trong khi học Pháp.
Cô hiểu ra rằng, đó chỉ có thể là do trạng thái tu luyện của cô đã mang đến sự thay đổi này của con gái cô.
Đệ tử Pháp Luân Đại Pháp có trách nhiệm dìu dắt các tiểu đệ tử của mình, trên hết là phải làm tốt ba việc. Quan trọng hơn cả, là trẻ nhỏ đến thế giới này là để Đắc Pháp, nên chúng ta phải cùng nhau hoàn thành thệ nguyện của mình để có thể làm tốt việc trợ Sư Chính Pháp.
Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/12/19/301693.html
Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/12/24/147436.html
Đăng ngày 22-01-2015; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.