Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp nhỏ tuổi ở Trung Quốc

[MINH HUỆ 09-11-2014] Kính chào Sư phụ! Xin chào các đồng tu.

Năm nay cháu 14 tuổi, là một học viên Pháp Luân Đại Pháp sống tại vùng Đông Bắc, Trung Quốc. Khi đang mang thai cháu được năm tháng, mẹ cháu đã đến Bắc Kinh để phản đối cuộc bức hại.

Cháu đã nghe các bài giảng của Sư phụ từ khi còn rất nhỏ. Cháu cũng thuộc lòng các bài thơ của Sư phụ trong Hồng Ngâm và học thuộc những bài hát do các học viên sáng tác.

Khi cháu lên 6 tuổi, một hôm một người phụ nữ đi vào cửa hàng của mẹ. Cháu đã hát bài hát “Pháp Luân Đại Pháp là tốt.” Cô ấy hỏi cháu về những gì cháu đang hát. Cháu nói với cô ấy: “Pháp Luân Đại Pháp là tốt!” Hóa ra là cô ấy chính là một cai ngục. Mẹ cháu đã giảng chân tướng cho cô ấy và nói với cô ấy về cuộc đàn áp và rằng Pháp Luân Công là tốt, không giống như những lời dối trá mà Đảng đã tuyên truyền.

Sau khi nghe mẹ cháu giải thích, người cai ngục đó đã từ bỏ tư cách thành viên trong các tổ chức cộng sản.

Mẹ cháu từng giúp đỡ vợ và con trai của một cảnh sát thoái Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới. Tuy nhiên, người cảnh sát đó đã không đồng ý. Vào một ngày, đôi vợ chồng đó đã đến cửa hàng của mẹ. Mẹ đã nói với cháu: “Mẹ đã nói chuyện với người cảnh sát này hai lần rồi. Ông ấy không muốn thoái ĐCSTQ. Ông ấy chính là trách nhiệm của con đấy.” Cháu đáp lại: “Chắc chắn vậy rồi.”

Cháu đã nói chuyện với bác ấy: “Thưa bác, bác kiếm được bao nhiêu tiền mỗi tháng vậy? Bác là một người tốt bụng như vậy. Bác chắc phải bị lôi kéo tham gia vào ĐCSTQ vì ĐCSTQ đã đánh lừa những người dân lương thiện và sau đó sử dụng họ để đánh lừa người khác tin rằng ĐCSTQ là tốt. Các khoản phí thành viên hàng năm chắc rất là nhiều.”

Bác ấy mỉm cười: “Đúng vậy. Mất 600 tới 700 nhân dân tệ một năm!”

“Thưa bác, bác có biết Đảng đã sử dụng tiền cho những chi phí gì không? Họ chưa bao giờ nói cho bác biết phải vậy không? Bác đã tham gia Đảng quá nhiều năm rồi. Nếu bác sử dụng số tiền đó để mua táo cho con trai của bác, số táo đó sẽ đủ để xếp chặt vào căn phòng này phải vậy không?

“Chắc chắn vậy. Tôi đã đóng rất nhiều tiền.”

“Thưa bác, ĐCSTQ không chỉ thu tiền của bác mà còn nhằm lấy đi cuộc sống của bác nữa!”

“Bằng cách nào vậy?”

“Hãy thử nghĩ xem. Chúng ta – những người dân Trung Quốc nói rằng trên đầu ba thước có thần linh. Nếu chúng ta ước một điều ước và nó trở thành hiện thực, nhưng chúng ta không làm những gì chúng ta đã hứa để đáp trả, bụng của chúng ta sẽ bị đau. Khi bác gia nhập vào Đảng, bác phải thề nguyện đem cả tính mạng của mình cho nó.

“Bây giờ Đảng vu khống Pháp Luân Công và nhắm vào những người dân vô tội. Khi quả báo xảy đến, bác – một thành viên của Đảng – sẽ bị liên lụy. Đó chẳng phải là sẽ lấy đi cuộc sống của bác hay sao?

“Chừng nào bác tuyên bố thoái ĐCSTQ và rút lại lời thề đó, bác sẽ không bị ảnh hưởng gì cả, bởi vì bác không còn là một thành viên của ĐCSTQ. Bác à, bác nên làm điều đó sớm!”

Viên cảnh sát trả lời: “Cháu đã đúng. Nói rất phải. Bác sẽ thoái Đảng. Bây giờ, bác sẽ thoái ĐCSTQ.”

Khi cháu vào lớp một, giáo viên đã hỏi cháu: “Cuốn sách này nói về gì vậy?” Cháu lướt qua cuốn sách và thấy trong đó toàn là những lời dối trá của ĐCSTQ.

Cháu đã không trả lời câu hỏi này. Thay vào đó cháu nói: “Thưa cô, chúng ta không thể yêu mến ĐCSTQ. Nó không phải là một thứ tốt đẹp. Nó đàn áp những người tốt thực hành theo Chân-Thiện-Nhẫn và nói dối trên truyền hình.”

Giáo viên của cháu đã bị sốc và không nói nên lời. Cô đã không thể tiếp tục lớp học. Căn phòng rất yên tĩnh. Sau hơn 10 phút, chuông reo lên. Lớp học đã kết thúc.

Nhà trường yêu cầu tất cả học sinh tiểu học quàng khăn đỏ, thiếu niên tiền phong của Đảng phải mặc “đồng phục”. Nếu ai không thực hiện sẽ không được phép đi học.

Cháu nói với mẹ rằng: “Con không muốn đi học nữa. Con không thể quàng khăn đỏ được. Con phải tiếp tục cuộc sống của mình.”

Mẹ đã đưa cháu đến trường và hỏi giáo viên chủ nhiệm của cháu: “Không phải gia nhập đội Thiếu niên Tiền phong là tự nguyện sao? Tại sao các chị lại ép buộc trẻ em phải tham gia như vậy? Chúng tôi thực hành theo Chân-Thiện-Nhẫn và sẽ không tham gia bất kỳ tổ chức hoặc cơ quan nào của Đảng đâu.”

Mẹ cháu đề nghị nói chuyện với giám đốc và hiệu trưởng nếu giáo viên không thể quyết định chuyện này. Giáo viên của cháu cho biết: “Không ai có thể ngăn cản tự do tín ngưỡng.” Mẹ và cháu đã cảm ơn cô ấy.

Sau đó cô đã tuyên bố với cả lớp rằng cháu có thể được miễn và sẽ không bị trừ điểm vì không đeo khăn quàng đỏ.

Cô giáo đã viết những nhận xét sau đây về cháu khi cháu tốt nghiệp tiểu học: “Một cô bé tốt bụng, thông minh và sâu sắc.” Cháu biết rằng cô ấy thực sự mến cháu.

Khi cháu học lớp bảy, sách giáo khoa chính trị trong chương trình học có nội dung phỉ báng Pháp Luân Công. Cháu đã phát chính niệm một lúc lâu. Vài phút trước khi lớp học kết thúc, giáo viên bắt đầu nhắc lại những lời dối trá về Pháp Luân Công trong sách giáo khoa.

Ngay lập tức, cháu đã đứng lên, dừng thầy giáo lại, và giảng chân tướng về Pháp Luân Công cho cả lớp. Cháu nói: “Những gì viết trong sách giáo khoa đều là dối trá. Những người tốt đang bị đàn áp.”

Một bạn cùng lớp hỏi: “Làm sao sách giáo khoa lại có nội dung sai được?”

Cháu đã giải thích rằng: “ĐCSTQ không tốt. Nó khuyến khích bạo lực ngay từ khi thành lập, với các chiến dịch làm hại những người vô tội, Cách mạng Văn hóa, giết chết sinh viên tại quảng trường Thiên An Môn, và bây giờ là Pháp Luân Công.”

Bạn ấy đã hét lên: “Hãy dừng lại! Đủ rồi đấy!”

Vài ngày sau, bạn ấy đã đi đến chỗ cháu để tìm hiểu thêm. Cháu đã trả lời lần lượt từng câu hỏi của bạn ấy. Cuối cùng, bạn ấy nói: “Tớ sẽ không phản đối Pháp Luân Công nữa.”

Sau đó, một bạn gái dịu dàng và khá cao trong lớp đã nói với cháu: “Tớ sẽ kể với bạn một điều. Bà của tớ cũng tu luyện Pháp Luân Công.” Khi nghe điều này, cháu cảm thấy được khích lệ và hạnh phúc.

Nhà trường đã tổ chức một cuộc thi viết. Các bạn cùng lớp đã đề nghị cháu là một trong hai đại diện cho lớp. Cháu thấy tiêu đề của cuộc thi là: “Cuộc thi viết mừng ngày Quốc khánh.” Ngày Quốc khánh chính là ngày mà ĐCSTQ nắm quyền ở Trung Quốc.

Lúc đó cháu nghĩ: “Mình là một học viên Pháp Luân Đại Pháp chân chính. Mình làm sao có thể viết ra những điều ủng hộ ĐCSTQ được? Không, mình sẽ không làm điều đó. Tiêu đề của cuộc thi cần phải thay đổi!” Thế là cháu đã phát chính niệm.

Lát sau, một giáo viên chạy vào lớp học và nói: “Sai! Sai rồi! Tiêu đề cuộc thi đã bị sai. Chủ đề không phải về kỷ niệm ngày Quốc khánh. Chủ đề được thay đổi thành ‘Cuộc thi viết toàn thành phố.’”

Cháu mỉm cười – bây giờ thì tốt rồi.

Kỳ thi vào cấp ba là một sự kiện lớn đối với học sinh Trung Quốc. Nếu điểm số của họ không tốt, cha mẹ của họ có thể phải trả rất nhiều tiền để gửi con mình vào các trường tốt.

Môn sinh học và địa lý sẽ được đưa vào kỳ thi tuyển vào trường trung học. Thang điểm 100 sẽ được qui đổi thành 40. Giáo viên của cháu nói rằng: “Điều này rất quan trọng. Cha mẹ con có thể phải trả hơn 10.000 nhân dân tệ nếu điểm của con nằm trong thang điểm thấp.”

Trong đêm trước ngày thi, mẹ cháu nghe thấy những tiếng thảo luận về bài thi của cháu. Họ nói rằng cháu sẽ đạt được 100 điểm cho cả hai môn sinh học và địa lý.

Sáng hôm sau, trời mưa như trút nước. Mẹ cháu bước ra cửa và nói: “Trời ơi, hãy dừng mưa lại trong năm phút được không? Tôi phải đi xe đạp điện để đưa thiên thần nhỏ của tôi đến kỳ thi. Chúng tôi không thể bị trễ được.”

Hai phút sau cháu đi ra và chỉ lên trời: “Với danh nghĩa của Trời, hãy dừng mưa ngay bây giờ.” Và mưa đã ngừng lại.

Mẹ và cháu đã mỉm cười với nhau. Mẹ khóa cửa hàng lại rồi đưa cháu đi. Hôm đó, cháu đã đến trường sớm để tham dự kỳ thi.

Kết quả được trả vào hai tuần sau đó. Cháu thật sự đã nhận được 100 điểm ở cả hai môn sinh học và địa lý. Cháu là người duy nhất trong lớp đã làm được điều đó. Trong số hơn 4.000 học sinh, chỉ có 40 người đạt được cả hai điểm 100. Cháu là một trong số họ.

Cháu rất biết ơn Sư phụ đã ban cho cháu trí huệ để có thể học tập tốt mà không cần phải nỗ lực nhiều. Nhiều người thân và bạn bè biết rằng cháu tu luyện Pháp Luân Công, và họ ngưỡng mộ cháu.

Mẹ và cháu đã nói rõ điều này với họ: Cháu thông minh bởi vì cháu tu luyện Pháp Luân Công. Cháu có được trí huệ nhờ tu luyện Pháp Luân Công.

Con xin cảm ơn Sư phụ!

Xin hãy chỉ ra bất cứ điều gì không phù hợp trong bài chia sẻ của cháu.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/11/9/明慧法会-我是大法小弟子-299621.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/10/146784.html

Đăng ngày 06-12-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share