Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp tại Trung Quốc

[MINH HUỆ 15-10-2014] Ở Trung Quốc, tại một thành thị ven biển, có một con phố nối liền các hộ dân sinh sống ở khu vực sườn núi đó tới trục đường chính dưới chân núi. Con phố này rất dài và dốc với những bậc thang bằng bê tông. Trong hơn 14 năm qua, người dân ở đây đều thấy một ông lão lớn tuổi cần mẫn quét tuyết khỏi các bậc thang.

Khi các em học sinh nhìn thấy ông, họ đều nói: “Chúng cháu cảm ơn ông!” Khi người qua đường đi qua, họ nói: “Ông lại quét tuyết cho chúng tôi rồi. Cảm ơn ông.” Ông lão luôn mỉm cười và trả lời: “Nếu các bạn muốn cảm ơn, xin hãy cảm ơn Sư phụ tôi.”

Ông lão này là ông Vương, một học viên Pháp Luân Đại Pháp đã 81 tuổi. Từ khi ông chuyển đến địa phương này, ông tự nguyện quét dọn các bậc thang mỗi khi có tuyết. Ông Vương nói hàng xóm của mình thường đi xuống các bậc thang để đi làm. Đặc biệt vào mỗi buổi sáng khi mọi người chuẩn bị đi làm, ông lo rằng có ai đó sẽ bị ngã.

Đôi khi trời đổ tuyết vào buổi đêm, ông sẽ đi ra ngoài ngay khi tuyết ngừng rơi. Ông nói ông không thể đợi đến ngày nghỉ bởi ai đó sẽ rời khỏi nhà ngay khi trời hửng sáng.

Sẽ mất khoảng một tiếng rưỡi đến hai tiếng để ông Vương dọn sạch hết tuyết từ các bậc thang đến đường chính. Đôi khi ông còn dùng một cái thuổng để cào bỏ đá tại các bậc thang, để chắc chắn những người đi đường không bị ngã.

Một số người đã hỏi ông Vương: “Ông đã hơn 80 tuổi, vậy sao ông lại đứng giữa trời lạnh và cào tuyết? Ông không sợ lạnh hay sợ ngã sao? Vì sao ông làm việc này?” Ông Vương trả lời: “Bởi vì tôi là một học viên Pháp Luân Đại Pháp, tôi rất khỏe. Hơn nữa, Sư phụ dạy tôi trở thành một người tốt và tuân theo các nguyên lý Chân – Thiện – Nhẫn, và nghĩ đến người khác trước. Tôi không có bất cứ lý do nào khác để quét tuyết. Trong quá khứ, tôi gặp nhiều vấn đề về sức khỏe. Nếu tôi không tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, thì giờ tôi đã chết rồi.”

Ông Vương từng là một kỹ thuật viên tại một công ty nhà nước. Ông có bệnh ở cổ và thắt lưng, và còn bị đau dạ dày nghiêm trọng. Ông đã bị chín lần chảy máu dạ dày, khạc ra máu. Sức khỏe ông rất yếu và mỗi lần như vậy đều phải đi cấp cứu.

Chảy máu dạ dày khiến người ông Vương rất yếu. Cuối cùng các bác sỹ đã phẫu thuật và phát hiện ông bị loét dạ dày.

Việc phẫu thuật đã khiến ông Vương bị viêm dạ dày, gây thêm đau đớn cho ông. Sau này ông chỉ có thể ăn được thức ăn nhẹ hoặc cháo nóng. Ông không thể ăn được đồ ăn nguội, cay, hoặc chua. Chính vì vậy mà người ông rất gầy.

Tháng 05 năm 1996, ông Vương bắt đầu tu luyện Pháp Luân công khi nhìn thấy có lớp học về Pháp Luân Đại Pháp. Một tháng sau, sức khỏe của ông trở nên tốt hơn và sau đó bị tiêu chảy trong tám ngày. Sau đó ông cảm thấy tốt hơn và mọi bệnh tật dần biến mất. Dạ dày của ông hoàn toàn được chữa khỏi, và ông không bị đau đớn hay cảm thấy không thoải mái nữa. Mùa hè năm đó, ông Vương đã mua kem về để trong tủ lạnh và ông rất vui khi lại có thể ăn được kem sau nhiều năm bệnh tật.

Sức khỏe của ông Vương trở nên tốt hơn sau khi ông bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Hiện tại ông đi bộ nhanh hơn, và không ai có thể nói năm nay ông đã 81 tuổi. Ông có thể đào một cái hầm để lưu trữ rau củ trong mùa đông, và vác một thùng lớn đựng nước để tưới rau trong mùa hè.

Hàng xóm của ông Vương biết ông là học viên Pháp Luân Đại Pháp. Họ cũng biết ông là một người tốt bụng, luôn giúp đỡ nếu ai đó có vấn đề. Hàng xóm của ông cũng nói ông là một người tốt hiếm có trong thời đại này. Khi ông Vương và vợ đi mua đồ, nếu ông thấy một người lớn tuổi đang mang đồ và đi lại khó khăn, ông sẽ nhanh chóng đi đến và giúp đỡ người đó.

Một lần, ông Vương tưới nước cho rau củ của mình, ông bị vấp chân và ngã vào một hòn đá có cạnh sắc nhọn. Kết quả là đầu gối của ông bị chảy máu và quần ông thì bị rách. Tuy nhiên, ông Vương lúc đó chỉ cầm máu ở đầu gối và không quan tâm nhiều đến nó. Khi ông luyện các bài công Pháp, đầu gối của ông ngừng chảy máu. Dù vậy, ông không thể đi bộ vì một chân bị thương. Ông vẫn kiên định luyện các bài tập đứng, và ngồi ở tư thế đơn bàn (chân còn lại đặt lên chân bị thương) để luyện tĩnh công thiền định. Một tháng sau, vết thương dần hồi phục. Và sau đó hai tháng, ông đã hoàn toàn bình phục. Lúc đó vợ ông Vương nghĩ đó hẳn là một phép màu.

Những tiến triển về sức khỏe của ông Vương đã gây ấn tượng với gia đình và họ hàng của ông về sự kỳ diệu của Pháp Luân Đại Pháp. Anh rể của ông Vương bị bệnh hen suyễn nặng. Ông từng điều trị chuyên sâu tại bệnh viện nhưng vẫn không khỏi. Cuối cùng ông đã dừng việc chữa trị ở đây, và ông muốn học Pháp Luân Đại Pháp từ ông Vương.

Sau khi rời khỏi bệnh viện, ông Vương đã hướng dẫn cho anh rể các bài công của Pháp Luân Đại Pháp, và ông ấy rất chuyên tâm vào việc học các bài công. Kết quả là sau một tháng, bệnh hen suyễn của ông đã được chữa khỏi.

Vợ ông Vương năm nay 77 tuổi, và bà cũng rất tin tưởng Pháp Luân Đại Pháp. Bà thường nói với mọi người nếu không có Pháp Luân Đại Pháp, bây giờ có thể ông Vương đã chết. Bà ủng hộ ông Vương tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và thường nhắc ông khi đến giờ luyện các bài công pháp.

Bà nói bà hưởng lợi nhiều từ việc tu luyện của chồng. Một lần khi đang trên đường đi xuống đồi, bà đi hụt một bước và bị ngã xuống. Mọi người đều lo lắng vì bà có thể bị gãy xương hông. Tuy nhiên, bà đã đứng dậy và đi như thể không có gì xảy ra. Bà nói đó là Sư phụ môn Pháp Luân Đại Pháp đã bảo vệ cho bà.

Ở nhà, gia đình ông Vương đều tôn trọng và tin tưởng ông. Gia đình ông có ba người con gái và họ đều sống hạnh phúc. Các cô con gái và chồng đều rất quan tâm đến ông Vương. Hàng tuần khi đến thăm bố mẹ, các con của ông giúp ông đi mua sắm, nấu nướng và dọn dẹp. Họ kính ngưỡng Pháp Luân Đại Pháp và thường thắp hương trước ảnh của Sư phụ. Chồng của người con gái út của ông Vương cũng bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

Ông Vương có một thân thể khỏe mạnh sau khi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, và ông luôn nghĩ đến người khác trước.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/10/15/298970.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/11/16/146887.html

Đăng ngày 06-12-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share