Bài viết của một học viên từ Trung Quốc
[MINH HUỆ 31-05-2014] Khi tôi còn nhỏ, mẹ tôi từng đọc cho tôi nghe các câu chuyện và các cuốn sách về tôn giáo. Tôi thường nghĩ: “Các đệ tử của Phật Thích Ca Mâu Ni hẳn phải rất hạnh phúc khi biết họ đang theo một vị chân Phật. Nếu tôi được sinh vào thời đại đó, tôi có lẽ cũng sẽ trở thành một trong những đệ tử của Ngài!”
Bắt đầu bước trên con đường tu luyện
Khi tôi 39 tuổi, vào năm 1993, tôi mở công ty riêng và kiếm được nhiều tiền. Tuy nhiên, tôi cũng bắt đầu bị suy nhược thần kinh và mất ngủ trầm trọng, cùng với các bệnh khác. Càng điều trị tôi càng cảm thấy tệ hơn. Tôi đã mua hầu như mọi sản phẩm về sức khỏe trên thị trường với hy vọng bệnh được chữa khỏi, những cũng chỉ là giải pháp tạm thời. Tôi tuyệt vọng, đến mức tôi đã nguyện rằng sẽ dốc hết tài sản cho vị danh y nào có thể chữa khỏi bệnh cho tôi.
Vào ngày 18 tháng 12 năm 1998, chị tôi mời tôi xem một video có tựa đề: “Bài giảng Pháp của Sư phụ Lý Hồng Chí tại Quảng Châu.” Khi kết thúc, chúng tôi đã học bộ công pháp đầu tiên của Pháp Luân Công. Chị của tôi nói với tôi: “Sư phụ đã gỡ bỏ hết bệnh tật của em và Ngài sẽ chăm sóc em.” Tôi thấy những gì chị nói thật khó tin.
Ngày hôm sau tôi đọc cuốn sách Chuyển Pháp Luân và chứng mất ngủ của tôi hoàn toàn biến mất. Tôi cảm thấy thật sung sướng!
Do nhận thức Pháp nông cạn, tôi dành hầu hết thời gian của mình vào những cuộc hội họp với giới thương nhân, vì vậy tôi không thể tham dự nhóm học Pháp đều đặn. Hầu hết những lần tôi đến tham dự, người tôi đầy mùi rượu. Sau sự kiện thỉnh nguyện 25-4 tại Bắc Kinh, tôi bỏ rượu, sắp xếp lại các bữa tối và bữa trưa phục vụ cho việc kinh doanh để có thể tham gia học Pháp nhóm. Tôi cảm thấy con đường tu luyện của mình bắt đầu từ hôm đó.
Gia cường chính niệm
Vào ngày 20 tháng 07 năm 1999, Đảng Cộng sản Trung Quốc phát động chiến dịch khủng bố chưa từng có chống lại Pháp Luân Công. Khi tôi trở về nhà từ nơi làm việc vào hôm đó, TV tràn ngập những bản tin vu khống về Sư phụ Lý Hồng Chí và pháp môn. Tôi tự hỏi xem những gì tôi nghe được có đúng hay không. Sư phụ của tôi thực sự giống như họ miêu tả sao? Tôi nên làm gì đây? Không có Pháp này, cuộc đời của tôi còn có nghĩa lý gì? Tôi bật khóc và cảm thấy cả thế giới thật đen tối. Tôi không có đủ can đảm để xem cái gọi là “bản tin” nữa.
3 ngày hôm sau, tôi không ăn uống gì, cũng không đi làm. Tôi cũng không tham gia học Pháp nhóm hay luyện các bài công pháp. Tôi đã thật sự hối tiếc khi không tận dụng tốt thời gian của mình để tu luyện.
4 ngày sau, tôi nhớ ra mình chỉ mới chép xong 7 chương đầu tiên trong cuốn Chuyển Pháp Luân, cần phải hoàn thành nốt hai chương còn lại, không cần để ý tới những gì mà mình nghe trên TV về Pháp Luân Công.
“Đây đúng là Phật Pháp!”
Khi tôi đang viết, tôi nhận ra Pháp này đúng là Phật Pháp. Đây chính là Phật Pháp! Tôi đột nhiên cảm thấy sự bao la và tinh thâm của Pháp và thấy một số ký tự tiếng Trung đang đổi màu. Thật kinh ngạc! Sau đó, tôi dậy vào 4 giờ mỗi sáng và tiếp tục chép cuốn sách đến tận 10 giờ. Mặc dù có một vết mẩn đỏ nghiêm trọng trên tay của tôi, toàn bộ thân thể và tâm trí tôi được hòa vào trong Pháp. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Cuối cùng, tôi đã chép Chuyển Pháp Luân được 9 lần trong vòng 9 tháng, mỗi từ được chép có phông chữ in nghiêng gọn gàng. Tôi mất 25 đến 28 ngày để chép xong mỗi lần Chuyển Pháp Luân. Tôi luôn bắt đầu chép vào đầu mỗi tháng và dành những ngày còn lại trong tháng để đọc cuốn sách một cách cẩn thận lần thứ hai. Khi làm như vậy, tôi biết rằng khi đã trở thành một lạp tử của Đại Pháp thì không gì có thể thay đổi tín tâm của mình.
Tiêu trừ nghiệp lực
Việc học Pháp chuyên sâu đã cải biến hoàn toàn thân tâm của tôi. Tất cả bệnh tật của tôi biến mất, bao gồm chứng mất ngủ, bệnh thấp khớp, bệnh dạ dày, thoát vị đĩa đệm thắt lưng. Thậm chí sắc diện của tôi cũng thay đổi. Cháu gái tôi nhận xét: “Dì trông ôn hòa như một đệ tử Đại Pháp.”
Lúc đầu tu luyện, tôi chỉ phải tiêu một số lượng nhỏ nghiệp lực. Tuy nhiên, sau khi chép sách, mọi thứ đã thay đổi. Vào ngày 03 tháng 01, tôi ở nhà để chép tay Chuyển Pháp Luân, vì hôm đó là ngày nghỉ lễ. Đột nhiên, tôi cảm thấy đau khắp cơ thể, thân nhiệt tăng vọt lên tới hơn 41.7 độ C.
Chồng tôi khuyên tôi đến bệnh viện, nhưng tôi không muốn đi. Thay vào đó, tôi đã ngồi đả tọa vào tối hôm đó, buổi sáng, tôi luyện bốn bài công pháp đứng của Đại Pháp. Khi tôi luyện bài công pháp thứ nhất, thiên mục của tôi khai mở. Tôi thấy một đồi cát khổng lồ trải dài tới thiên đường, có những viên sỏi lớn đang lăn xuống sườn dốc.
Cảnh tượng này kéo dài hơn 30 phút trước khi tôi nhận ra những viên sỏi chính là nghiệp lực của mình. Sư phụ đã tiêu rất nhiều nghiệp cho tôi! Sau khi kết thúc các bài công pháp, người tôi đẫm mồ hôi. Tôi nói với chồng rằng: “Em đã hồi phục hoàn toàn!” Anh ấy đã không tin tôi nên đã sờ thử lên tay và trán, sau đó anh ấy cũng đã nhận ra rằng thân nhiệt của tôi đã trở lại bình thường. Tôi nói với anh: “Thậm chí nếu đến bệnh viện thì cũng sẽ phải mất vài ngày mới ổn được.” Anh ấy đáp: “Ừ, chuyện này thực sự rất kinh ngạc!” Kể từ đó, anh ấy ủng hộ tôi tu luyện Pháp Luân Công.
Vượt qua một khảo nghiệm tâm tính quan trọng
Vào tháng 10 năm 2000, tôi đến một trạm xăng để kiểm tra xe. Tôi định dùng một nhà vệ sinh gần đó, nhưng thấy ở trong đã có người. Tôi đợi bên ngoài một lúc lâu, sau đó thì tôi bắt đầu sốt ruột. Tôi gọi cô gái ở bên trong nhanh ra ngoài. Cô ấy đã rất tức giận nên đã chửi rủa tôi vài phút, và sau đó còn định đánh tôi. Tôi đã giữ bình tĩnh trong suốt khảo nghiệm.
Cô ấy hét lên: “Hôm nay, cô đã xúc phạm tôi, vì vậy tôi sẽ không để xe của cô qua kiểm tra!” Đột nhiên, tôi nhận ra cô ấy làm việc tại trạm xăng. 15 phút sau, tôi nghe một nhân viên nói: “Xe của chị đã qua đợt kiểm tra, chị có thể lái xe về rồi.” Tôi mỉm cười: “Đây là cách Sư phụ khích lệ mình vì đã vượt qua khảo nghiệm tâm tính này.”
Dành thời gian cho gia đình
Tôi rất bận rộn với công việc và hiếm khi dùng bữa tại nhà. Sau khi học Pháp thâm sâu, tôi đã chuyển các bữa tối bàn chuyện làm ăn và các hoạt động xã hội vào khoảng thời gian ăn trưa, việc này giúp tôi có thể chuẩn bị bữa tối cho gia đình sau khi đi làm về. Khi biết chồng sắp về đến cửa nhà, tôi chuẩn bị một chiếc khăn sạch để anh lau mặt, một cốc bia lạnh để anh giải nhiệt và kéo ghế cho anh ngả lưng. Khi thấy những đĩa thức ăn khác nhau mà tôi chuẩn bị cho bữa tối, anh đã ca ngợi Đại Pháp và nói rằng anh thấy rất ngạc nhiên khi tôi đã cải biến từ một người phụ nữ thô lỗ, vô lý, cứng đầu thành một người vợ đức hạnh.
Tôi cũng gặp nhiều sự việc mà đã được giảng trong Chuyển Pháp Luân: chân tay biến mất khi ngồi đả tọa; bị đụng xe; thấy những người thân đã khuất của tôi khóc lóc và van xin tôi làm điều xấu; chồng tôi đấm vào mặt tôi ngay khi anh ấy bước vào phòng; và một vị thần khổng lồ cố dạy tôi một số thứ của ông ấy.
Khi tôi tự cảm thấy mình đang bị chấp trước vào cha mẹ của mình, tôi nhớ lại lời của Sư phụ:
“Ai là mẹ chư vị, ai là con chư vị, một khi hai mắt kia khép lại [tạ thế] thì ai còn nhận ra ai nữa; nghiệp mà chư vị nợ vẫn theo đó mà hoàn trả.” (Chuyển Pháp Luân)
Khi tà ác bức hại tôi, tôi cảm thấy mình bay lên và giải thoát khỏi thân xác thịt. Tất cả những trải nghiệm của tôi cùng Đại Pháp tinh thâm mà Sư phụ dạy cho chúng ta, giúp tôi tin tưởng kiên định vào Đại Pháp. Tôi đã quyết định tu luyện thật tinh tấn làm khiếp sợ tà ác và phủ nhận hết thảy những an bài của chúng đối với tôi.
“Tôi giờ đơn giản chỉ muốn làm người tốt”
Tôi không bị chấp trước vào tiền nữa, vì giờ tôi đã hiểu tại sao một số người có tiền còn số khác lại không. Tôi cũng không còn muốn tranh đấu với người khác. Nhiều khách hàng của tôi đã nhận xét: “Chúng tôi rất vui vì không phải kiểm tra chị nữa. Vì chị mà chúng tôi muốn làm ăn với công ty của chị!” Tôi nói với họ: “Tôi tu luyện Pháp Luân Đại Pháp, Pháp Luân Đại Pháp đã giúp tôi trở thành người tốt.” Họ ngắt lời tôi: “Nhưng, trước khi tu luyện Đại Pháp, chị cũng là một người tốt.” Tôi giải thích: “Vào lúc đó, tôi thân thiện với anh vì muốn anh sẽ thân thiện với tôi. Còn giờ tôi chỉ đơn giản là muốn làm người tốt.”
Sư phụ từ bi vĩ đại đã phó xuất bao nhiêu để cải biến tôi từ một thương nhân tự cao tự đại, ích kỷ, thích tranh đua chạy theo lợi ích thành một đệ tử Đại Pháp vô tư vô ngã? Tôi thực sự không có khả năng hồi đáp sự từ bi và ân đức vô hạn của Sư phụ.
Bản dịch tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/31/从商场的竞争者到大法修炼者-292840.html
Bản dịch tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/6/14/1643.html
Đăng ngày 04-07-2014 ; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.