Bài viết của một học viên Đại Pháp ở Canada. [MINH HUỆ 17-05-2014]  Con xin kính chào Sư phụ từ bi, xin chào các bạn đồng tu!

Tôi đến từ Canada. Tôi muốn chia sẻ kinh nghiệm của mình trong năm qua, tôi đã có cơ hội cứu người Trung Quốc đồng thời duy trì việc tu luyện và công việc thường ngày của mình.

Sau Pháp hội New York năm ngoái, tôi bắt đầu tham gia luyện công nhóm trong vùng. Chúng tôi bắt đầu luyện các bài công pháp khoảng một giờ, bây giờ chúng tôi thức dậy lúc 4:30 để luyện 5 bài công pháp và cùng nhau phát chính niệm. Trong tuần, chúng tôi học một bài Pháp sau khi luyện công.

Vào cuối tuần, chúng tôi học các bài kinh văn khác của Sư phụ. Vì vậy bảy ngày trong tuần chúng tôi đắm mình trong sự từ bi của Sư phụ và được gia trì và tịnh hóa bởi trường năng lượng lớn mạnh của Ngài. Tâm tôi tràn ngập lòng biết ơn vô hạn đối với Sư phụ, tôi bắt đầu mỗi ngày với một tâm thái hòa ái, mãn nguyện, từ bi chờ Sư phụ an bài cho tôi cứu người có tiền duyên.

Kiên trì luyện công vào buổi sáng

Trước đó thỉnh thoảng tôi mới luyện công, nghĩ rằng nó không quan trọng như học Pháp. Mặc dù đã làm ba việc, tôi thường cảm thấy mệt mỏi. Trong thực tế đó là ngộ tính kém của tôi, đã ngăn cản tôi đồng hóa với sự chỉ dạy của Sư phụ về luyện công. Điều tồi tệ nhất là, tôi thường tìm lý do để che đậy chấp trước an dật. Trong bài giảng của Sư phụ: “Giảng Pháp ở Pháp Hội tại vùng đô thị New York năm 2013“, một lần nữa Sư phụ giảng: “Tu luyện như thuở đầu, ắt sẽ thành viên mãn.”

Tôi vô cùng xúc động, liên tục tự vấn mình: “Liệu tôi có đang tu luyện như thuở đầu không?” Sau Pháp hội, tôi hứa sẽ lấy lại quyết tâm tôi đã có, với tâm thái “Sớm nghe Đạo, chiều chết cũng an lòng.” Tôi muốn thoát khỏi trạng thái tiêu trầm không muốn luyện công, do lười biếng.

Là một đệ tử thời kỳ Chính Pháp, chúng ta gánh vác trách nhiệm cứu người. Như một lạp tử của Pháp, bản thể chúng ta không còn thuộc về bản thân chúng ta. Luyện công không còn để có được một cơ thể khỏe mạnh, mà còn chứa đựng nội hàm của Chính Pháp: chẳng phải chúng ta cũng đang chính lại vũ trụ cũng chính là bản thể của chúng ta? Do đó, sự kiên trì luyện công không chỉ là nhiệm vụ và trách nhiệm của chúng ta, mà còn là cách chúng ta phủ nhận khảo nghiệm của cựu thế lực, viên dung an bài của Sư phụ, là một cách đảm bảo khả năng làm tốt ba việc của chúng ta.

Trong “Đại Viên Mãn Pháp” Sư phụ đã giảng:

“Động tác là một bộ phận viên dung viên mãn của Đại Pháp này, nó là một bộ phương pháp tu luyện tính mệnh song tu hoàn chỉnh, cũng [được] gọi là Đại Viên Mãn Pháp. Đại Pháp này cần phải vừa tu vừa luyện, ‘tu tại tiên luyện tại hậu’. Không tu tâm tính, chỉ luyện động tác thì không thể tăng công; chỉ tu tâm mà không luyện Đại Viên Mãn Pháp, thì công lực bị [ngăn] trở, và không cách nào cải biến được bản thể.”

Là một đệ tử, tất cả chúng ta đều đã từng trải nghiệm: Khi chúng ta cảm thấy mệt mỏi do tập trung phát chính niệm, luyện 5 bài công pháp có thể nhanh chóng bổ sung năng lượng của chúng ta, hiệu quả của nó tốt hơn nhiều so với ngủ hoặc nghỉ ngơi. Ngược lại nếu chúng ta không luyện công trong thời gian dài, hiệu quả của chính niệm sẽ bị cản trở. Do đó, với việc sử dụng lý do “tôi cần phải dành nhiều thời gian làm ba việc” để tránh luyện công đã trở thành một trở ngại lớn để làm tốt ba việc.

Trong “Giảng Pháp và giải Pháp tại Pháp hội ở trung tâm thành thị New York,” Sư phụ giảng:

“Chư vị đang ngồi tại đây, đã nghe đó; đều đã nghe cả phải không? Các đệ tử Đại Pháp cần làm tốt ba việc, đều cần phải thực hiện thật tốt. Công cũng phải luyện; hễ chư vị chỉ còn một ngày chưa viên mãn, thì chư vị vẫn cần phải luyện, chư vị cần phải học; ba việc của đệ tử Đại Pháp ấy, chư vị đều cần làm. Điều này là khẳng định.”

Khi tôi có được nhận thức đúng đắn, tôi phải tìm ra cách để thực hiện thể ngộ đó. Trong năm qua, tôi đã có thể kiên trì luyện công bất kể thời tiết khắc nghiệt như thế nào. Mỗi sự đề cao mà tôi trải qua đều là nhờ sự chăm sóc từ bi của Sư phụ. Lúc đầu, tôi muốn ngủ thêm 5 phút sau khi đổ chuông, chỉ vì thế mà bỏ lỡ hoàn toàn thời gian luyện công. Tôi thực sự hối hận sau khi bị chậm trễ nhiều lần.

Sư phụ thấy quyết tâm đề cao của tôi nên đã an bài cho tôi. Do một sự trùng hợp dường như là ngẫu nhiên, tôi biết rằng 2 học viên gần tôi muốn tham gia luyện công buổi sáng, nhưng không biết lái xe. Một cách rất tự nhiên, tôi đảm nhận trách nhiệm đưa họ đi. Trên bề mặt tôi đã giúp họ, nhưng trên thực tế Sư phụ an bài giúp tôi phá vỡ chấp trước an dật. Trong cái lạnh thấu xương của mùa đông, nếu tôi muộn 10 phút do ngủ trễ, có nghĩa là cả ba chúng tôi tổng cộng sẽ muộn 30 phút. Nếu muộn 30 phút, tổng cộng thời gian chậm trễ của chúng tôi sẽ là 90 phút. Thể ngộ này giúp tôi nhanh chóng vượt qua tâm an dật. Ngay cả trong một cơn bão tuyết kỷ lục, tôi vẫn đi đón các bạn đồng tu. Khi chúng tôi đến điểm luyện công, trời tối đen do mất điện. Chúng tôi đã luyện công trong đêm tối, rồi tìm một quán cà phê cùng nhau học Pháp. Tôi tiếp tục đi bán vé Thần Vận. Về sau, thức dậy vào buổi sáng đã trở thành tự nhiên như hơi thở vậy. Cho dù thời tiết bên ngoài lạnh như thế nào đi chăng nữa, sự ấm áp của giường ngủ không sánh được với sự phi thường mà tôi cảm nhận sau khi luyện công.

Học, ghi nhớ Pháp

Trong quá khứ, tôi sẽ chỉ dành thời gian để học Pháp với các đồng tu sau khi tôi hoàn thành công việc ở sở làm và việc nhà. Sau khi học Pháp, tôi có rất ít thời gian để giảng chân tướng. Một ngày sẽ trôi qua với rất ít việc được hoàn thành. Nếu tôi có thể học Pháp vào buổi sáng, cùng với việc luyện công, tôi sẽ có nhiều thời gian để làm việc trong các hạng mục giảng chân tướng vào buổi tối. Sư phụ thấy mong muốn cứu chúng sinh của tôi, và đã an bài cho tôi. Đầu tiên chồng tôi tình nguyện đưa con đến trường vào buổi sáng. Sau đó, lãnh đạo tại sở làm cho phép tôi điều chỉnh thời gian làm việc. Vì thế hàng ngày tôi có thể học Pháp sau khi luyện công.

Khi bắt tàu điện ngầm đi làm, tôi có một giờ để ăn sáng, ghi nhớ, học thuộc Pháp. Nhớ rằng mỗi ngày được ban cho chúng ta là sự chịu đựng lớn lao của Sư phụ, để tiết kiệm thời gian, tôi không nề hà ăn sáng đơn giản trên tàu điện ngầm. Chấp trước về ăn bữa sáng ngon và bổ dưỡng trước đây, đã dễ dàng được loại bỏ.

Sau khi ăn sáng, tôi sẽ đọc thuộc lòng Pháp. Tôi không ép mình phải đọc nhiều; Tôi chỉ muốn chắc chắn rằng tất cả các từ và câu đi vào tâm tôi. Khi tôi học thuộc lòng Pháp, tôi cảm thấy những điều trần tục trong cuộc sống mờ nhạt đi, tu luyện, cứu độ chúng sinh trở nên cụ thể hơn đối với tôi. Dần dần tôi nhận thấy rằng tu luyện và cứu độ chúng sinh đã trở thành trọng tâm chính của cuộc sống hàng ngày của tôi, những điều trần tục đã được an bài một cách kỳ diệu để viên dung với trọng điểm này. Vì hàng ngày tôi có thể kết thúc luyện công và học Pháp vào lúc 9 giờ sáng, tôi thấy mình có nhiều thời gian để cứu độ chúng sinh. Khi chúng tôi tự yêu cầu bản thân “Tu luyện như thuở ban đầu”, liệu chúng ta có đang tu luyện kiên định và cứu độ chúng sinh trong một tầng vượt trội về thời gian?

Trong bài “Môi trường(Tinh tấn yếu chỉ), Sư phụ giảng:

“Phương thức tu luyện mà tôi lưu lại cho đệ tử Đại Pháp là sự bảo đảm cho đệ tử có thể thật sự đề cao lên, ví như tôi bảo chư vị đến công viên và mọi người luyện công tập thể sẽ hình thành một hoàn cảnh, hoàn cảnh ấy là biện pháp tốt nhất để cải biến bề mặt con người. Đệ tử Đại Pháp trong hoàn cảnh ấy với hành vi hình thành ở cảnh giới cao, kể cả từng lời nói từng hành động là có thể khiến người ta nhận thức chỗ thiếu sót của bản thân, có thể khiến người ta tìm được chỗ còn kém hơn, có thể cảm động con người, có thể dung luyện hành vi của người ta, có thể khiến người ta đề cao nhanh hơn.”

Luyện công nhóm ngoài trời tạo ra một trường hòa ái, chân chính và từ bi. Đây chẳng phải chứng thực sự vĩ đại của Đại Pháp hay sao?

Giảng chân tướng tại sở làm

Trong “Giảng Pháp vào ngày 20 năm truyền Pháp,” Sư phụ đã giảng:

“Trước đây tôi giảng cho chư vị rồi, người Trung Quốc hiện đại trong lịch sử đều là các Vương của các dân tộc, các Vương của các thời kỳ, các Vương tầng thứ rất cao trong vũ trụ từ trên trời xuống, đều chuyển sinh vào Trung Quốc rồi. Họ được cứu thì sẽ khiến vô lượng vô số chúng sinh mà họ đại biểu ở đằng sau họ cũng được cứu.”

Giảng chân tướng cho người Trung Quốc là một việc tôi gặp hàng ngày. Trong công việc, tôi làm thông dịch viên cho người nói tiếng Trung tại tòa án địa phương. Nhiều người tiếp xúc với tôi thường nói, “Thật khó gặp người luôn sẵn sàng giúp người khác như chị.”

Nhiều người nhập cư bị ảnh hưởng bởi văn hóa Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ), không có ý thức về các quy định pháp luật. Họ là nạn nhân của văn hóa tà đảng. Tôi có thể thấu hiểu nỗi khổ của họ và sẵn sàng làm hết sức mình để giúp họ. Vì tôi là người giàu kinh nghiệm trong công việc, họ cũng sẵn sàng liên lạc với tôi. Khi họ cảm nhận được lòng tốt của một đệ tử Đại Pháp, họ tin tưởng và biết ơn tôi. Đổi lại, tôi trân quý hết thảy các cuộc gặp để giảng chân tướng, giúp họ thoái ĐCSTQ, và giới thiệu Thần Vận.

Phước lành nhờ thoái Đảng

Một người nhập cư lớn tuổi bị xe đâm khi băng qua đường. Vì bà ấy băng qua đường bất cẩn, cảnh sát đã viết vé phạt mặc dù bà ấy phải nằm viện. Bà ấy cảm thấy bất công và yêu cầu cô con gái đi cùng đến tòa án khiếu nại. Ngay sau khi chúng tôi gặp nhau, bà ấy đã trút bầu tâm sự. Tôi kiên nhẫn lắng nghe, sau đó giải thích với bà ấy về pháp luật được thực thi như thế nào. Kết quả là bà ấy cảm thấy ôn hòa hơn với tình cảnh khó khăn của mình. Sau đó, tôi giảng chân tướng cho hai mẹ con bà ấy, cả hai đều đồng ý thoái ĐCSTQ. Vài tháng sau, đơn kháng cáo của họ được xét với kết quả tốt ngoài mong đợi. Ra khỏi tòa án, cả hai bắt tay tôi và nói: “Chúng tôi hy vọng tình cờ gặp lại chị ngày hôm nay. Chị luôn luôn mang lại cho chúng tôi may mắn! “Tôi trả lời rằng chính quyết định tránh xa ĐCSTQ tà ác đã tạo điều kiện để các vị thần ban phước cho mọi người. Do đó mọi người nên gửi lời cảm ơn đến Sư phụ Pháp Luân Đại Pháp. Tôi đề nghị họ ghi nhớ “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Khi chúng tôi chia tay, cả hai mẹ con nhiều lần nói, “Pháp Luân Đại Pháp hảo.”

Có nhiều ví dụ như thế. Tôi đã nói chuyện vài lần với một chủ doanh nghiệp có liên quan đến một vụ tranh chấp về thuế. Ngay trước phiên tòa, cuối cùng ông ấy đã đồng ý thoái ĐCSTQ. Vào ngày phiên tòa xét xử, ông ấy đã đưa vợ đến làm nhân chứng. Hội đồng luật sư, với đầy đủ các bằng chứng chống lại ông ấy, bất ngờ thông báo rằng họ sẽ rút lui do trục trặc kỹ thuật. Bên ngoài tòa án, tôi nói với ông rằng đằng sau câu nói bề mặt “lý do kỹ thuật” là phước lành của thần, vì ông đã có quyết định đúng đắn là thoái ĐCSTQ. Vợ ông cũng đồng ý rằng có một điều gì đó siêu nhiên đã giúp họ. Bà ấy nói rằng mình đã từng có quan điểm tiêu cực đối với Pháp Luân Công. Sau khi gặp tôi, bà ấy cảm thấy rằng các học viên Pháp Luân Công thật tốt, không giống như những gì ĐCSTQ tà ác đã miêu tả. Vì vậy bà ấy cũng thoái ĐCSTQ ngay.

Người Trung Quốc đi du lịch nước ngoài để nghe chân tướng

Trong “Giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây 2013 của Mỹ,” Sư phụ giảng:

“Người ta ra nước ngoài, họ ở trong nước chưa nghe chân tướng, phải chăng đó là để họ ra nước ngoài để nghe chân tướng? Chư vị không thể buông bỏ những người đó.”

Tôi cũng thường xuyên gặp những người này tại sở làm.

Một lần cảnh sát tòa án dẫn một ông già người Hoa đến văn phòng của tôi và nói: “Tôi biết chỉ có chị có thể giúp ông ấy.” Hóa ra, người đàn ông này ra nước ngoài thăm người thân. Ông ấy bị lạc trên đường tới dự đám cưới con gái của một người bạn và dừng lại tại tòa. Cảnh sát muốn thực hiện một cuộc kiểm tra an ninh, nhưng ông không thể hiểu các chỉ dẫn. Do đó, nhân viên tòa án đã đưa ông đến chỗ tôi. Tôi ngộ ra rằng việc đó đã được an bài để ông ấy nghe chân tướng. Vì vậy, tôi đã đưa ông ấy đến hội trường thành phố ở tòa kế bên. Trên đường đi, ông nói với tôi rằng ông ấy là một giáo sư ở Trung Quốc. Tôi nhanh chóng giảng chân tướng cho ông ấy về Đại Pháp, cuộc bức hại và ý nghĩa của việc thoái ĐCSTQ. Ông háo hức thoái ĐCSTQ ngay lập tức.

Một ngày nọ, một người đàn ông trẻ tuổi hỏi tôi nơi anh cần đi nộp phạt. Khi tôi đưa anh này tới nơi, anh ấy nói với tôi rằng người đàn ông lớn tuổi bên cạnh anh là cha của mình mới đến Toronto và muốn tìm hiểu xem tòa án Canada vận hành như thế nào. Cha anh là một nhân viên chính phủ ở Trung Quốc và xem thường môi trường pháp lý hỗn loạn của nó, vì vậy ông muốn được thấy sự vận hành của hệ thống pháp luật trong một xã hội dân chủ. Tôi đề nghị ông đọc thời báo Đại Kỷ Nguyên, nói rằng tờ báo này đặc biệt quan tâm đến những vấn đề người mới nhập cư phải đối mặt. Nó có một bộ phận pháp chế đề cập đến các trường hợp thú vị mỗi tuần. Người nhập cư mới có thể học được rất nhiều điều về hệ thống pháp luật của Canada thông qua những câu chuyện này và tự tránh được nhiều rắc rối. Người cha rất quan tâm. Tôi cũng nói với ông về Cửu Bình, đã phơi bày bản chất của ĐCSTQ một cách chưa từng thấy. Tôi cho rằng, những ai yêu Trung Quốc cần phải xem kĩ cuốn sách này. Sau khi nghe tôi giảng chân tướng, cả hai cha con đồng ý thoái ĐCSTQ. Người cha cho biết ông sẽ tìm Thời báo Đại Kỷ Nguyên và đọc cẩn thận.

Loại bỏ trở ngại về tâm lý cho chúng sinh

Một cặp vợ chồng xin tị nạn dưới sự bảo trợ của Pháp Luân Công. Người vợ sau đó bắt đầu tu luyện, nhưng người chồng đã đánh để ngăn cô ấy tu luyện. Cô ấy báo cáo sự ngược đãi cho cảnh sát, nhưng mẹ chồng cô ấy cũng thường xuyên can thiệp. Vì cô không nắm rõ luật pháp của Canada, cô sợ trường hợp của mình sẽ làm gia đình mình bị trục xuất. Trường hợp này được giao cho tôi, và người chồng nói với tôi rằng vợ mình bắt đầu tu luyện Pháp Luân Đại Pháp sau khi họ xin tị nạn. Khi ông ấy biết rằng tôi đã bắt đầu tu luyện Đại Pháp vào năm 1998, ông ấy hỏi tôi rất nhiều câu hỏi. Thứ nhất, ông không hiểu tại sao các học viên Pháp Luân Công không tu luyện bản thân và phải “đi chống đối ĐCSTQ.” Thứ hai ông bị ảnh hưởng bởi bạn bè ở nhà thờ của mẹ mình và phản đối việc đi phát tờ rơi ở khu phố Tàu. Khi bạn bè ông thấy vợ mình đi phát tờ rơi, họ chất vấn ông được chính phủ Mỹ trả bao nhiêu tiền, v.v.. Ông ấy không biết phải trả lời những câu hỏi đó như thế nào và cảm thấy xấu hổ trước mặt bạn bè.

Để trả lời câu hỏi đầu tiên của ông ta, tôi nói với ông ta rằng Pháp Luân Công không chống lại ĐCSTQ, nhưng chống lại cuộc bức hại chúng phát động. Cuộc đàn áp đã bức hại nhiều người tu luyện bằng việc tuyên truyền những lời dối trá ra thế giới, và vì thế nó cũng đang bức hại người khác. Cho dù đó là Trung Cộng hoặc một tổ chức bức hại Pháp Luân Công, các vị Thần sẽ không cho phép điều này. Tôi thấy mắt ông sáng lên và gật đầu đồng ý. Tôi có thể nhận ra rằng ông ấy hiểu những gì tôi muốn nói.

Về câu hỏi thứ hai của ông ấy, tôi liên hệ đến một câu chuyện cá nhân. Một ngày nọ, một người đàn ông cao tuổi người Trung Quốc ở khu phố Tàu hét vào mặt tôi: “Tôi đã nhìn thấy chị đứng ở đây từ buổi sáng vào hầu hết các ngày. Chính phủ Mỹ trả chị bao nhiêu tiền?” Tôi nhìn ông ta và nói: “Thưa ông, cảm ơn ông đã hỏi câu hỏi này.” Nhận ra điều đó mà không nổi giận, tôi đã cảm ơn ông ta, và ông ta xấu hổ ra mặt. Sau đó, tôi nói với ông ta: “Nếu ông muốn biết câu trả lời cho câu hỏi của mình, tại sao ông không thử điều này. Cứ cho là ông đưa tôi $500 tiền mặt để tôi về nhà. Ông có thể thử xem ông có thể mua chuộc tôi như thế không. “Ông ta đứng đó lặng người một lúc, và trả lời: “Tôi chưa từng lấy bất kỳ tài liệu Pháp Luân Công của chị. Giờ đây tôi đã nghe chị nói, có lẽ có điều gì đó khác biệt ở chị. Hãy cho tôi một bản tài liệu của chị, tôi muốn đọc nó.”

Người chồng kêu lên: “Đúng đấy! Vợ tôi không nhận bất kì đồng nào khi đến khu phố Tàu. Các học viên Pháp Luân Công hành xử theo lương tâm, không hề giống như những gì ĐCSTQ nói.” Ông tiếp tục, “Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng Pháp Luân Công đã cứu tôi hai lần, một lần qua việc xin tị nạn, và một lần ở đây với những chân tướng chị cho tôi biết.” Ông nói với tôi rằng mình đã thoái ĐCSTQ ở khu phố Tàu, sau đó ông ta xin số điện thoại của tôi cho vợ liên lạc. Ông cũng hứa sẽ khuyến khích vợ mình tinh tấn hơn trong tu luyện.

Sau đó bà mẹ của người chồng gọi tôi, vì họ làm mất một số tài liệu của tòa án. Tôi đã giúp bà ấy mà không có bất kỳ định kiến nào, đối xử với bà ấy như một chúng sinh cần được cứu. Sau khi tôi nói với bà ấy về ý nghĩa của việc thoái ĐCSTQ, bà trịnh trọng nhắc đi nhắc lại những lời tôi đã nói với bà ấy: “Xoá bỏ lời tuyên thệ tà ác với đội Thiếu niên tiền phong để trở thành một người Trung Quốc chân chính và trong sạch.” Bà cũng nói với tôi rằng mình sẽ không can nhiễu đến việc tu luyện của con dâu, và thậm chí sẽ khích lệ cô ấy.

Lòng từ bi vô tận của Sư phụ đã giúp tôi thực hiện ước muốn không bỏ lỡ bất kỳ người nào có tiền duyên. Tôi đã giúp học viên mới này vượt qua khổ nạn, giúp những người Trung Quốc trân quý đưa ra quyết định đúng đắn mà vì nó họ đã dám gánh nhận mọi rủi ro mà đến tầng không gian này. Với sự tiến tới của Chính Pháp, sự can nhiễu trong các không không gian khác đang được thanh trừ. Mỗi sự trùng hợp dường như ngẫu nhiên là một cơ hội để cứu độ chúng sinh. Trong quá khứ tôi đã phải giảng chân tướng cho một người một lần. Giờ đây đôi khi tôi có cơ hội giảng chân tướng cho khách hàng của tôi và cả gia đình của anh ấy cùng một lúc. Một người đàn ông đang chờ cha làm nhân chứng tại tòa cho mình, và bảy người bước vào, bao gồm cả gia đình và bạn bè của ông ấy. Sau phiên tòa, tôi vô tình gặp họ khi họ đang chờ lấy tài liệu. Tôi cầu xin Sư phụ gia trì, giảng chân tướng cho tất cả bọn họ. Tất cả họ đều đồng ý thoái ĐCSTQ và thừa nhận sự tốt lành của Đại Pháp.

Lời kết

Trong mùa Thần Vận, tôi thường dành thời gian để quảng bá Thần Vận. Tôi cũng tận dụng cơ hội để giới thiệu Thần Vận cho cộng đồng Trung Quốc. Một lần, tôi gặp một bác sĩ y học Trung Quốc tại tòa. Tôi đã thuyết phục ông thoái ĐCSTQ và giới thiệu về Thần Vận. Trong một lần nghỉ giải lao giữa giờ của buổi biểu diễn Thần Vận, tôi vô tình gặp toàn bộ gia đình của ông ấy. Ông ấy và vợ rất hạnh phúc khi được xem buổi biểu diễn, nói rằng nó vượt xa mong đợi của họ và họ cũng muốn xem buổi biểu diễn năm sau.

Vậy là một chúng sinh mong muốn xem biểu diễn Thần Vận năm tới. Thế còn những đệ tử Đại Pháp chúng ta thì sao? Vì buổi biểu diễn Thần Vận năm tới, vì những người Trung Quôc trân quý, vì những chúng sinh đến nhân gian này với tín tâm vô bờ vào khả năng cứu độ của Đại Pháp, chúng ta có đang kiên định tu luyện bản thân hay không? Đừng bỏ lỡ cơ hội để cứu người chỉ vì những sơ hở của bản thân trong tu luyện. Tu luyện như thuở đầu, và thực hiện lời thệ nguyện của mình ngay bây giờ.

Con xin cảm tạ Sư phụ, xin cảm ơn tất cả mọi người.

(Trình bày tại Pháp hội chia sẻ kinh nghiệm tu luyện New York 2014)


Bản tiếng Hán:https://www.minghui.org/mh/articles/2014/5/17/珍惜海外修炼环境-抓紧实修多救人-292262.html

Bản tiếng Anh:https://en.minghui.org/html/articles/2014/5/18/1224.html

Đăng ngày 23-06-2014; Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share