Bài viết của Viễn Duyên, một đệ tử Đại Pháp ở tỉnh Hà Nam

[MINH HUỆ 12-02-2014] Khi còn nhỏ, một người đồng nghiệp của cha tôi thường hay đến nhà tôi để nói chuyện với ông. Ông ấy dường như là một người tu luyện bên Đạo gia. Ông ấy nói với chúng tôi: “Thế giới này trong tương lai sẽ hỗn loạn. Chỉ một người mang họ Lý mới có thể cứu thế giới. Đây là thiên cơ, xin đừng nói cho người khác biết.” Tôi không hiểu điều này có ý nghĩa gì cho đến khi trở thành một học viên Pháp Luân Công, đó là, Sư phụ Lý Hồng Chí đã đến để cứu vũ trụ và chúng sinh.

Câu chuyện của tôi

Tôi trở thành học viên Pháp Luân Công vào ngày 07 tháng 11 năm 1998. Tôi đã đánh nhau với chồng tôi vào ngày hôm trước và mẹ chồng tôi đã khuyến khích tôi tu luyện Pháp Luân Công. Bà nói rằng tâm tính của tôi sẽ cải thiện nếu tôi tu luyện. Tôi đã nghe lời bà vì bà luôn đối xử tốt với tôi.

Trên đường đi nghe các bài giảng của Sư phụ Lý, tim tôi đột nhiên cảm thấy khó chịu. Tôi phải ngồi xuống để thở. Mẹ chồng tôi nói: “Con sẽ ổn nếu đứng dậy và bắt đầu đi.” Tôi quyết tâm và đứng dậy. Ngay khi tôi nói “Vâng, đi thôi nào” thì các triệu chứng đã biến mất. Bệnh tim và bệnh mất ngủ mà tôi từng chịu đựng đã không còn gây bất kỳ phiền nhiễu nào cho tôi kể từ hôm đó.

Sức khỏe của con gái tôi

Khi còn nhỏ sức khỏe của con gái tôi rất kém. Cháu bị viêm phế quản và viêm phổi cấp hai lần trong mùa đông. Chúng tôi rất lo lắng mỗi khi cháu bị bệnh. Cháu bắt đầu học các bài giảng Pháp Luân Đại Pháp cùng tôi khi cháu bốn tuổi. Cháu thích học sách Chuyển Pháp Luân và bảo tôi đọc cho cháu nghe hằng đêm. Một đêm nọ cháu bắt đầu ho nặng sau khi đi ngủ, và mặt cháu chuyển sang màu đỏ. Cháu liên tục nằm xuống rồi ngồi dậy và không phản ứng gì khi tôi nói chuyện với cháu. Cuối cùng cháu đã ngủ vào khoảng 11 giờ đêm sau khi ho một lúc lâu.

Sáng hôm sau tôi hỏi con gái: “Con có đến nhà trẻ vào hôm nay không?” Cháu trả lời một cách vui vẻ: “Có ạ.” Tôi là người đầu tiên đến nhà trẻ để đón con vào chiều hôm đó. Tôi hỏi giáo viên xem con gái tôi có ho trong ngày hôm đó không. Thật bất ngờ, giáo viên trả lời: “Hôm nay cháu rất khỏe và tôi không thấy cháu ho.”

Con gái tôi lại ho vào buổi tối và không ngủ đến tận 11 giờ đêm. Tôi hỏi cháu liệu cháu có nhớ đến việc ho vào buổi tối không. Cháu trả lời: “Có ạ”. Tôi ngộ ra rằng Sư phụ Lý Hồng Chí thật từ bi khi an bài tiêu nghiệp cho con gái tôi vào buổi tối để giảm đi sự khó chịu cho cháu. Con gái tôi đã không còn bị viêm phế quản sau khi ho liên tục năm đêm. Vợ chồng tôi đã chứng kiến toàn bộ quá trình này. Con gái tôi đã không dùng thuốc trong 13 năm qua.

Tôi được an toàn và khỏe mạnh

Tôi đã đến Quảng trường Thiên An Môn ở Bắc Kinh vào mùa đông năm 2000 để nói với mọi người về Pháp Luân Công và cuộc bức hại. Sau khi trở về tôi bị đơn vị giam trong một khách sạn. Tôi đã phủ nhận bức hại và trốn thoát bằng cách nhảy ra ngoài từ tầng hai vào nửa đêm. Nhờ Sư phụ Lý Hồng Chí che chở, tôi được an toàn, khỏe mạnh và không còn bị bức hại nữa.

Một phép lạ tại bệnh viện

Cha chồng tôi phải nhập viện vào mùa hè năm 2004. Vì không biết chân tướng về Pháp Luân Công, ông đã xúc phạm Sư phụ và Đại Pháp. Chồng tôi nói với tôi: “Hãy đi cứu cha.” Chúng tôi đến bệnh viện để chăm sóc ông vào buổi tối. Nằm cạnh giường cha tôi là một ông lão. Ông ấy đã không thể cử động trong nhiều tháng. Người ông tiều tụy nhưng tâm trí ông vẫn tỉnh táo. Ông sống dựa vào nhỏ giọt tĩnh mạch.

Tôi đã nói với người chăm sóc cho ông lão về Pháp Luân Công trong vài giờ. Người ấy đã chấp nhận những điều tôi nói và cha chồng tôi cũng im lặng lắng nghe tôi. Đột nhiên chồng tôi nói to: “Nhìn này, ông lão cũng đang nghe.” Tôi thấy rằng hai mắt ông đang cử động. Tôi nói sát vào tai ông: “Giờ ông hãy nghe cháu nói. Sư phụ Lý sẽ bảo hộ ông nếu ông thành tâm niệm: “Pháp Luân Đại Pháp hảo; Chân – Thiện – Nhẫn hảo.”

Tôi đến bệnh viện vào ngày hôm sau và, từ xa tôi nghe thấy có ai đang khóc, hò hét và cười. Sau đó tôi nhận ra rằng ông lão đó giờ đã có thể cử động tay chân và có thể cảm nhận chúng. Ông ấy tìm tôi khi nghe thấy giọng tôi. Tôi rất mừng cho ông. Một tháng sau, em chồng tôi đến bệnh viện để lấy thuốc cho cha chồng tôi. Cậu ấy nói: “Thật kỳ diệu. Ông lão đó đang đi bằng nạng ở trong bệnh viện.” Tôi nhận ra rằng Sư phụ đang khích lệ tôi nói với mọi người sự thật về Pháp Luân Công và cứu họ.

Từ đó cha chồng tôi không còn phản đối Đại Pháp nữa. Ông liên tục niệm “Pháp Luân Đại Pháp hảo.” Sau khi Cửu bình được công bố, ông là người đầu tiên tôi khuyên thoái xuất khỏi Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) và các tổ chức liên đới của nó.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2014/2/12/真实的故事-287256.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2014/2/21/145548.html

Đăng ngày 29-03-2014. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share