Bài viết của một học viên Pháp Luân Đại Pháp ở thành phố Tần Hoàng Đảo, Trung Quốc

[MINH HUỆ 06-11-2013] Công ty chúng tôi gần đây có thuê một nhân viên mới, người này có liên hệ mật thiết với bộ phận của chúng tôi. Tôi cố tìm cơ hội để giảng chân tướng cho anh ấy và thuyết phục anh ấy thoái đảng để có một tương lai tươi sáng. Do không muốn làm mất lòng tôi, anh ấy đã dùng một hóa danh và thoái đảng.

Qua một thời gian, tôi đã hiểu anh ấy hơn. Một hôm, tôi muốn nói thêm với anh ấy về Pháp Luân Đại Pháp. Khi tôi mới nói được có mấy câu thì anh ấy đã nói những lời phản ánh đúng giọng điệu tuyên truyền của Trung Cộng. Anh ấy từ chối nhận những tài liệu thông tin và đĩa DVD mà tôi đưa. Mặc dù anh ấy phản ứng như vậy, nhưng tôi vẫn tiếp tục cố giải thích sự thật mỗi khi anh ấy đến bộ phận chúng tôi. Những đồng tu khác cũng cố nói với anh ấy, nhưng chúng tôi càng nói thì anh ấy càng từ chối lắng nghe. Đôi khi anh ấy còn nói những lời khó nghe khi thấy tôi đọc sách Đại Pháp hay các tài liệu giảng chân tướng. Các đồng tu khác đã thôi không nói chuyện với anh ấy vì nghĩ rằng anh ấy không thể cứu được nữa. Và tôi cũng không nói chuyện với anh ấy nữa bởi nghĩ rằng đã hết hy vọng.

Một nhân viên khác và cả gia đình anh ấy đã thoái đảng sau khi chúng tôi nói với anh ấy sự thật. Hàng ngày anh ấy đều vui vẻ lái xe đi làm. Tuy nhiên, xe hơi của người nhân viên mới kia thì thường xuyên gặp trục trặc. Ngay cả khi những trục trặc đó không lớn, nhưng nó không ngừng xảy ra và anh ấy liên tục phải đi sửa. Anh ấy cũng gặp rắc rối tại nơi làm việc, không có việc gì là trôi chảy cả và dường như anh ấy luôn luôn ở trong tình trạng tồi tệ.

Anh ấy treo một bức hình của Mao ở trong xe và nói bức hình sẽ bảo vệ anh ấy. Thực tế là, bức hình không hề bảo vệ anh ấy mà thậm chí nó còn mang đến nhiều rắc rối. Một hôm tôi nói với anh ấy: “Anh nên vứt bức hình của Mao đi, thật không tốt khi cứ mang một cái vong của người chết bên cạnh mình như thế, hơn nữa đó là một cái vong ác. Bàn tay của các lãnh đạo đảng Trung Cộng đã nhuốm đầy máu. Chúng đã giết hơn 80 triệu người Trung Quốc kể từ khi lên nắm quyền. Hãy tưởng tượng, liệu những linh hồn vô tội này có tha thứ cho chúng không?” Vài ngày sau, chiếc xe hơi của anh ta đã bị cảnh sát giao thông tịch thu và anh ấy đã phải nộp phạt 30.000 tệ. Gia đình anh ấy cũng không giàu có gì và khi phải nộp một số tiền lớn như vậy. Vợ anh ấy cũng muốn ly dị anh ta.

Tôi tự hỏi, liệu người này có thể được cứu độ không?

Sư Phụ đã giảng:

“Từ bi năng dung thiên địa xuân
Chính niệm khả cứu thế trung nhân.” (Pháp Chính càn khôn, Hồng Ngâm II)

Tạm dịch:

“Từ bi có thể làm tan trời đất thành mùa xuân
Chính niệm có thể cứu con người ở thế gian.”

Liệu có phải là do chính niệm của tôi không đủ mạnh? Liệu có phải là tôi không đủ từ bi? Tôi có một mong muốn, tôi nhất định phải cứu người này.

Sau đó, tôi đã phát chính niệm trong suốt buổi sáng và cầu xin Sư phụ giúp đỡ. Tôi có cảm giác như toàn bộ thân thể tôi được bao phủ bởi một trường chính niệm thuần chính và từ bi.

Tôi lại gặp anh ấy vào giờ ăn trưa, và trông anh ấy không được vui. Tôi cố an ủi anh ấy, và tận dụng luôn cơ hội này để giảng chân tướng thêm cho anh ấy một lần nữa. Tôi biết anh ấy chấp trước rất lớn vào tiền bạc, bởi anh ấy thường nói Đảng Cộng sản đã trả tiền cho anh ấy. Tôi hỏi anh ấy: “Liệu Trung Cộng trả tiền cho anh hay lấy tiền của anh? Nếu anh không đi làm vài ngày thì liệu Trung Cộng có trả cho anh đồng xu nào không? Anh không gây ra tai nạn, vậy tại sao anh lại phải nộp một số tiền phạt lớn như vậy? Số tiền đó sẽ đi đâu? Không phải hiển nhiên là chúng bóp nặn của người dân để nuôi những quan chức tham nhũng sao? Đảng có xứng đáng với sự tin tưởng của anh không? Anh có nên lấy cả sinh mạng của mình ra để bảo vệ nó không?” Cuối cùng anh ấy cũng hiểu ra và nói Trung Cộng thật xấu xa. Nhìn thấy anh ấy thay đổi thái độ, tôi đưa cho anh ấy đĩa DVD Thần Vận và sách Cửu Bình.

Thái độ của người nhân viên này đã thay đổi hoàn toàn sau khi xem xong đĩa DVD Thần Vận, và thậm chí những người đồng nghiệp gần gũi với anh ấy cũng nói anh ấy đã thay đổi rất nhiều. Anh ấy tìm được phần mềm để vượt tường lửa của Trung Quốc để truy cập vào mạng Internet và sử dụng tên thật của mình để thoái đảng. Cuối cùng anh ấy nói: “Tốt nhất là tôi không dính dáng gì thêm với cái đảng tà ác này nữa, nó quá xấu xa.”

Anh ấy cũng hỏi mượn tôi sách Chuyển Pháp Luân. Trước khi đọc xong cuốn sách, anh ấy nói với tôi: “Tôi đã quá chấp trước vào tiền bạc, từ giờ tôi sẽ coi nó nhẹ dần đi, tôi thực lòng muốn tu luyện Pháp Luân Công.”

Tâm tính của anh ấy cải thiện rất nhanh khi đọc sách và giờ đây ngày nào anh ấy cũng vui vẻ. Một hôm anh ấy đến nhà khách hàng để giúp họ cài đặt thiết bị. Nhân viên kho hàng đã không đưa cho anh ấy đủ phụ tùng cần thiết và anh ấy không phát hiện ra cho tới khi đến nhà khách hàng. Như những lần trước đây, anh ấy thường gọi cho người quản lý yêu cầu cử nhân viên để mang phụ tùng tới cho khách, nhưng lần này, anh ấy đã mất hai tiếng đồng hồ để quay trở về công ty lấy phụ tùng. Anh ấy đã mỉm cười nói với nhân viên xuất kho: “Xin lỗi anh, tôi đã không kiểm tra kỹ mọi thứ anh đưa.”

Anh ấy đã từng là người sống mưu mô thủ đoạn, nhưng bây giờ anh đã trở thành một con người khác hẳn. Đại Pháp đã cải biến anh ấy.


Bản tiếng Hán: https://www.minghui.org/mh/articles/2013/11/6/看神韵使他改变了-282316.html

Bản tiếng Anh: https://en.minghui.org/html/articles/2013/11/20/143325.html

Đăng ngày 02-12-2013. Bản dịch có thể được hiệu chỉnh trong tương lai để sát hơn với nguyên bản.

Share